Độc Cô Chiến U chợt đứng lại nói:
- Phải rồi, gia chủ còn một nhiệm vụ nữa, thuộc diện ngươi làm được thì làm. Sau khi ngươi đến ma pháp đế quốc nếu có thể dụ được công chúa Nguyệt gì đó thì mang về Độc Cô gia, gia chủ sẽ tự mình chủ trì hôn lễ cho ngươi, tuyệt đối không để cao thủ ma pháp đế quốc nào phá hư!
Vu Nhai nghe Độc Cô Chiến U nói suýt hộc máu:
- Phụt!
- Vu tiểu tử, ta thật sự càng lúc càng phục ngươi. Không ngờ công chúa ma pháp đế quốc cũng lọt vào tay ngươi, dụ được thì dụ đi, sao ngươi không sớm lấy ra khoe mà còn giả bộ im chờ người ta vạch trần? Khoe mẽ ngầm sao?
Kiếm vực hành tỉnh, hướng tây nam Độc Cô Thần Thành, khưu phong thú kỳ lạ mà xinh đẹp đón gió bay đi.
Người ngồi bên trên khưu phong thú tất nhiên là Vu Nhai, Tư Mã Tường. Bay đi xa bọn họ vẫn thấy Độc Cô Thần Thành to lớn, bao la, hùng vĩ, thấy từng kiếm phong, mơ hồ lực lượng kiếm ảnh trận.
Bây giờ đã là ban ngày. Đêm hôm qua Hoàng Phủ Nhàn bị Độc Cô Chiến U đưa đi, trừ một số người lén lút chút ý tình huống ra không có chuyện gì bất ngờ. Vu Nhai, Tư Mã Tường không biết có hai lão nhân xẹt qua trên đầu bọn họ. Sau khi ngủ một giấc ngon lành, sáng sớm hai người xuất phát đi bách tộc loạn địa.
Vu Nhai đã nhờ Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh vận chuyển trọng bảo thước đo, dùng nội tuyến công hội lữ giả gửi đến Bắc Đầu thành.
Vu Nhai có viết một phong thư nội dung cách dùng trọng bảo thước đo cho Vu Thiên Tuyết. Chắc phong thư sẽ đến cùng với sắc lệnh Vu Nhai làm hạ phẩm tướng quân, mẫu thân nhận hai tin vui liên tiếp chắc rất vui vẻ.
Vu Nhai có nghiên cứu sơ về trọng bảo thước đo nhưng không tìm ra được gì.
Bao nhiêu năm qua Huyền Thần điện không nghiên cứu ra trọng bảo thước đo, Vu Nhai lấy nó vì cho mẫu thân chứ không giúp ích gì với hắn. Vu Nhai không suy nghĩ nhiều về trọng bảo.
Vấn đề an toàn của Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh thi tin tưởng Độc Cô Cửu Huyền sẽ nhanh chạy tới, Độc Cô Chiến U cũng âm thầm che chở không cho Hoàng Phủ Nhàn đối phó bọn họ.
- Tiểu tử, ta đi theo ngươi mấy ngày nay đã có lĩnh ngộ càng sâu sắc hơn cảnh giới khoe mẽ.
Từ khi Tư Mã Tường nghe lời Độc Cô Chiến U nói với Vu Nhai thì luôn hú hét làm hắn câm nín. Tư Mã Tường thật sự cho rằng gã còn trẻ sao? Cứ nó lao nhao. Khiến Vu Nhai không biết nên nói cái gì là Độc Cô gia chủ hay Độc Cô Chiến U sao đều nhiều chuyện quá.
Ta và Nguyệt Lâm Sa xảy ra chuyện gì tuy rất quan trọng trong cuộc đời ta nhưng không phải nét mực đậm, sao ai khi điều tra cũng xem trọng quá vậy?
Có lẽ vì bọn họ thù hận ma pháp đế quốc nên rất muốn thấy người Độc Cô gia quang minh chính đại lấy công chúa ma pháp đế quốc về nhà.
Khóe môi Vu Nhai co giật, phớt lờ lão già bản thân phong tao nhưng cứ thích nói người khác là khoe mẽ. Vu Nhai ngắm phong cảnh đặc biệt của Kiếm vực hành tỉnh, tiếp tục vận chuyển Huyền Cực Đỉnh Quyết, áp súc huyền khí.
Tư Mã Tường thấy Vu Nhai lờ mình đi thì buồn bực đổi đề tài:
- Phải rồi Vu tiểu tử, sao không thấy con chuột đen đâu?
Tư Mã Tường chợt nhận ra Tiểu Hắc đã đi mất.
Vu Nhai vẫn phớt lờ Tư Mã Tường. Tiểu Hắc đã chui vào không gian giới chỉ nhấm nháp đan dược Đế Long tộc, tiếp tục hấp thu, tiến hóa. Tiểu Hắc không sợ gì hết, nó ăn mấy loại đan dược Đế Long tộc, đều có thể hấp thu.
Nhưng Vu Nhai không cho Tiểu Hắc ăn nhiều, dùng đan dược thưởng cho nó mỗi khi làm việc.
Mặc dù đan dược Đế Long tộc có hại cho nhân loại nhưng đôi khi có thể cứu cấp. Ví dụ lúc thánh hội Huyền Thần điện, chữa mắt cho Thủy Tinh liên quan đến Đế Long tộc. Chắc chắn Vu Nhai sẽ đi tìm di tích Đế Long tộc, khi đó có lẽ cần dùng đan dược.
Dù không có chuyện chữa trị Thủy Tinh thì Vu Nhai vẫn muốn tìm kiếm di tích Đế Long tộc để xem còn đồ tốt gì không.
Vu Nhai muốn xem có ghi chép nhất kiếm kinh thiên không. Tuy Tiểu Hắc không sợ gì nhưng hiệu quả ăn viên đan dược thứ hai yếu đi, sau này dược lực sẽ càng lúc càng giảm. Tiểu Hắc ăn đan dược Đế Long tộc bởi vì thèm ăn, Vu Nhai không chịu cho nó ăn vặt.
Có khi Tư Mã Tường cả ngày im lìm, đôi lúc lải nhải không ngừng làm Vu Nhai muốn đá gã xuống.
- Tiểu tử, nói chuyện gì đi. Đừng quên ta chính là đại dược sư cung đình, ngươi có biết tôn trọng người lớn tuổi không?
Vu Nhai hỏi vặt lại:
- Người thừa nhận mình già?
Tư Mã Tường không dám nói gì nữa, tuổi tác là chuyện gã buồn nhất. Vu Nhai nghe Tư Mã Tường hỏi Tiểu Hắc thì rất bực mình, có mặt Tư Mã Tường nên hắn không có cơ hội liên lạc với Thủy Tinh.
Cứ thế một già một trẻ nhàn chám ở trên khưu phong thú hơn mười ngày.
Kiếm vực hành tỉnh cách bách tộc loạn địa khá xa, đặc biệt là khu vực gần Tinh linh tộc.
Trong đó địa hình cực kỳ phức tạp, tuy có Tiểu Thúy nhưng đến bách tộc loạn địa nghĩa là sẽ có nhiều ma thú đáng sợ nhất. Trời biết một con ma thú bát giai sẽ chui ra từ đâu sau đó nuốt mất Tiểu Thúy.
Một vài cấm địa trong Huyền Binh đế quốc cũng có ma thú, Bắc Đầu hành tỉnh không thiếu cấm địa, càng đừng nói nơi khác.
Nhưng các con đường Huyền Binh đế quốc đã suôn sẻ, bằng phẳng, chỉ cần đừng chạy lung tung, đi theo đường chính là khỏi lo an toàn.
Bách tộc loạn địa sinh tồn trong kẽ hở hai đế quốc, chiếm một phần ba mảnh đất Huyền Binh đế quốc tương đương với đế quốc thứ ba. Không phải nói các tộc bách tộc loạn địa đoàn kết chắc chắn mà vì địa hình của nó cực kỳ phứctạp, đủ loại di tích viễn cổ không đoán ra được. Có khi bay trên mây cũng bị cổ trận hại chết.
Như đã nói, trong bách tộc loạn địa ẩn giấu nhiều ma thú cường đại.
Dù là người đi săn mạnh nhất cũng không dám đi lung tung trong bách tộc loạn địa, đó là đùa với mạng sống. Lâu nay chế tạo bản đồ bách tộc loạn địa có ghi rõ nơi nào là khu vực an toàn, chỗ nào không được đi lung tung. Nơi không an toàn nhiều hơn là khu vực an toàn, có một số nguy hiểm chỗ ghi rõ cho người đẳng cấp nào xông qua.
Dù là dân bản xứ bách tộc loạn địa cũng không dám đi lung tung.
Các tộc trong bách tộc loạn địa đừng nói là đoàn kết, ngược lại tranh đấu không dứt, vì địa bàn, vì sinh tồn. Một chữ 'loạn' đã lột tả nguyên bách tộc loạn địa.
Vu Nhai nhìn bản đồ bách tộc loạn địa được gọi là chính xác nhất hắn mua lúc ở đế đô, nói:
- Chắc đằng trước là Hồng Phong thị trấn, sau đó chúng ta đi về phía tây nam là sẽ vào lãnh địa Tinh linh.
Hành tình của Vu Nhai, Tư Mã Tường rất đơn giản. Nghỉ một buổi tối trong Hồng Phong thị trấn, mua hai con ma thú sinh trưởng tại địa phương để cưỡi, Tiểu Thúy thì theo bên cạnh, sau đó xuất phát đến lãnh địa Tinh linh tộc.
Hồng Phong thị trấn là một trấn nhỏ giao giới giữa Huyền Binh đế quốc và bách tộc loạn địa, bên trong có các loại chủng tộc ẩn hiện, bao gồm nhân loại. Hồng Phong thị trấn là trấn nhỏ để giao dịch, nhiều người giàu to ở chỗ này.