Sau đó Vu Nhai lại ôm Vu Tiểu Dạ một cái nói.

Đúng vậy, trong hơn một năm rưỡi qua, bạn học Tiểu Dạ cũng đã thực hiện nguyện vọng giúp đỡ Vu Nhai giải trừ chuyện dùng tay. Hiện tại nàng đã là tiểu phụ nhân.

- Được!

Vu Tiểu Dạ còn khóc thút thít, khẽ lên tiếng.

- Chờ ta trở lại, đến lúc đó nhất định sẽ cho các nàng một hôn lễ long trọng nhất. Nhất định!

Vu Nhai nhìn về phía Tiểu Dạ và Dạ Tình nói.

Tiếp đó, Vu Nhai đi về phía cửa đại điện, tâm tình quả thật có chút nặng nề. Hắn muốn đi ra ngoài một chút cho thoải mái.

Nhưng hắn mới đi được hai bước theo bản năng liền dừng lại. Bởi vì phía trước còn có hai nàng đang nhìn hắn. Đặc biệt là Tuyết Đế Nhi, đôi mắt nàng chớp chớp. Bởi vì mới vừa khóc, trong mắt vẫn còn ngấn nước, trong veo đặc biệt khả ái.

Gió đêm từ cửa đại điện thổi vào, thổi bay vài sợi tóc màu trắng của nàng. Đây là tinh linh trong đêm chính hiệu...

- Vừa rồi ta nói gì?

Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái. Tất nhiên hắn không có khả năng quên được. Chính là hứa hẹn cho Vu Tiểu Dạ và Dạ Tình một hôn lễ long trọng. Sau đó, Tuyết Đế Nhi xuất hiện với biểu tình như vậy. Hiện tại ta có nên nói chút gì đó hay không?

Đối với chuyện Tuyết Đế Nhi thích mình, Vu Nhai đương nhiên không có khả năng không cảm nhận được. Hắn cùng lắm sẽ không cảm thấy Nghiêm Sương có tình ý đối với mình mà thôi...

Được rồi, thuận theo tự nhiên đi. Hiện tại suy nghĩ nhiều như vậy mà làm gì? Không chừng mình ở Thánh Thần Đô không về thì sao?

Mặc dù nói tự tin như vậy, nhưng hoàn toàn không có khả năng không nguy hiểm tới tính mạng. Có trời mới biết được, ba đại Nguyên Giới liên thủ, có phải thật sự không phá nổi Huyền Binh Điển của mình hay không. Có trời mới biết được, đến lúc đó ba đại Nguyên Giới sẽ bày bố cục thế nào?

Đương nhiên, ở trước mặt người khác, hắn sẽ biểu hiện ra sự tự tin không gì sánh kịp.

- Chờ ta trở lại...

Vu Nhai đi tới, nghiêm túc ôm lấy Tuyết Đế Nhi, lại ôm lấy Nghiêm Sương lên, nói ra bốn chữ này. Sau đó hắn liền đi ra khỏi đại điện, chỉ để lại hai nàng đang ngây người...

- Vu Nhai đại ca nói vậy là có ý gì?

Lúc này tự nhiên suy nghĩ Tuyết Đế Nhi sẽ vô cùng rối loạn. Vu Nhai đại ca ôm nàng, lại không nói gì. Như vậy là có ý gì?

- Ta không biết hắn đối với muội là có ý gì, dù sao hắn xem ta là bạn thân.

Nghiêm Sương sững sờ nói, xem ra Vu Nhai đối với lời nàng nói trước đây, trong lòng nảy sinh bóng ma rất lớn. Nàng cũng không suy nghĩ miên man giống như Tuyết Đế Nhi. Đúng vào lúc này, Nghiêm Sương lại lén lút tới gần Tuyết Đế Nhi, sau đó lộ ra biểu tình chỉ có nữ sắc ngoan mới có. Hắn cười hắc hắc nói:

- Nữ vương Tuyết Đế Nhi, ta biết hiện tại tâm tình muội tương đối rầu rĩ. Nếu không buổi tối chúng ta cùng nhau ngủ được không? Ta có thể làm người nghe muội nói, sẽ nghĩ kế giúp muội.

- Không. Từ bỏ sao?

Tuyết Đế Nhi run rẩy một cái, muốn nhanh chóng thối lui:

- Tỷ hãy tìm Dạ Tình tỷ tỷ đi.

- Dạ Tình mang thai, muội cũng không phải không biết. Lúc ngủ ta tương đối hiếu động. Nào...

Bên kia, Dạ Tình chuẩn bị rời đi chợt rùng mình một cái. Sau đó nàng đi có phần nhanh hơn. Hai năm qua tâm linh Nghiêm Sương thật sự có chút gì đó, khiến nàng thật sự khiếp sợ. Cũng không phải sợ hai nữ nhân ở trên giường sẽ làm gì, mà là sợ sẽ trở nên giống như Nghiêm Sương.

Nghiêm Sương tỷ tỷ thật sự phải là một nam nhân. Đáng chết. Cuộc sống lại biến Nghiêm Sương tỷ tỷ thành như vậy.

- Từ chối...

- Đi mà, đi mà. Ta nói thật. Buổi tối sẽ nói một chút mà thôi, tuyệt đối sẽ không làm gì cả...

- Thật sao?

- Đương nhiên là sự thật. Nghiêm Sương tướng quân ta nói là làm...

Nghiêm Sương nghiêm túc nói.

Vẫn tư thế oai hùng hiên ngang như vậy, chính là biểu hiện này thật sự khiến người ta nghi ngờ lời nàng nói. Nữ sắc lang này thật là...

Cuối cùng, nữ vương Tuyết Đế Nhi đáng thương, yếu ớt vẫn bị tướng quân Nghiêm Sương mang đi. Kế tiếp phát sinh chuyện gì không ai được biết.

- Vu Nhai, mang theo Tiểu Hắc!

Vu Nhai đã đi ra khỏi đại điện, đi đến trên ban công đại điện. Thủy Tinh giống như u linh đứng ở nơi đó. Thời điểm Vu Nhai còn chưa nói gì, nàng đã mở miệng trước. Giọng nói vẫn đặc sắc như vậy.

- Tất nhiên sẽ dẫn theo. Chỉ là nhiệm vụ của Tiểu Hắc không phải là cứu Tiểu Mỹ, mà là theo Độc Cô gia đâm Đoạn Thiên Nguyên Giới.

- Chít. Độc Cô gia tối đa chỉ đánh một đòn sau đó nhất định sẽ phải lui lại. Đến lúc đó ta sẽ quay trở về...

Tiểu Hắc chen lời nói.

Nó vẫn không có gì thay đổi, vẫn đáng yêu như vậy. Nhưng người bình thường tuyệt đối sẽ không phát hiện ra trong cơ thể con tiểu thú cực kỳ đáng yêu này ẩn chứa lực lượng đáng sợ tới mức nào. Từ lúc nửa năm trước nó đạt được thực lực Thần Hoàng, hơn nữa còn dưới tình huống chưa hấp thu xong lực lượng không gian của nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Đúng vậy, đến bây giờ còn chưa hấp thu và cảm ngộ hết.

Giống như Tiểu Hắc nói, nếu như nó hiểu được tất cả lực lượng không gian, vậy nó ít nhất là Thần Hoàng cao đoạn. Thật ra Thần Hoàng không phân chia đẳng cấp chính xác. Bởi vì số lượng quá ít ỏi. Nếu không phải bởi vì loạn thế, cơ hội giao đấu cũng không nhiều lắm.

Hiện nay có thể chia làm mới vào Thần Hoàng giống như Hoa Nộ Hải và Độc Cô Chiến Huyền, Thần Hoàng lâu đời giống như Thần Vũ Thần Hoàng. Thần Hoàng siêu cấp giống như Độc Cô Khúc Phong, Thiên Bằng Hoàng và Hoàng Phủ Huyết Binh. Còn có Thần Hoàng cấp bậc nghịch thiên giống như Vu Thuấn năm đó. Bên trong Độc Cô gia có cấp bậc như vậy hay không không biết, nhưng vị Thần Hoàng dân Cổ Duệ mạnh nhất dưới Chân Thần kia, chí ít gần Vu Thuấn năm đó.

Nếu như Tiểu Hắc hiểu được không gian chi lực, sợ rằng chí ít cũng đạt tới cấp bậc như Thiên Bằng Hoàng.

Hiện tại Bách tộc đã có Tiểu Hắc và Vu Nhai hai tồn tại nắm giữ chiến lực Thần Hoàng. Nhưng chỉ hai người bọn họ mà thôi. Hơn nữa Tiểu Hắc bây giờ còn đang ẩn nấp. Đến bây giờ đế quốc Huyền Binh và dân Cổ Duệ cũng không biết Bách tộc có Tiểu Hắc, Thần Hoàng không gian này.

- Đến lúc đó lại tùy cơ ứng biến.

Vu Nhai vốn muốn cự tuyệt, nhưng ngẫm lại vẫn không nói ra. Nếu như đến lúc đó có Tiểu Hắc trợ giúp, nói không chừng có thể đưa Tiểu Mỹ và nhi tử đi. Chỉ còn lại có một mình hắn, sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Đồng thời, cũng có thể không để cho mẹ con Tiểu Mỹ phải mạo hiểm cùng mình...

- Được, không nói những chuyện đó nữa. Về nhà ngủ đi. Ngày mai cho dù khỏe, cũng nên ở bên cạnh mẫu thân. Hai ngày sau xuất phát.,

Vu Nhai dắt tay Thủy Tinh, sau đó trở về nhà mình. Mẫu thân của Vu Nhai Vu Thiên Tuyết đương nhiên đã rời khỏi nơi ở tại Vu gia Bắc Đấu trước đây, và đến Bách tộc từ lâu. Một năm rưỡi qua, Vu Nhai chỉ cần không phải xử lý chuyện gì, đều sẽ ở bên cạnh mẫu thân.

Vu Thiên Tuyết thật sự thật không ngờ tới con trai của nàng sẽ có thành tựu kinh thế hãi tục như ngày hôm nay. Nhưng không quan tâm nhi tử thành tựu thế nào, nhi tử vẫn là nhi tử.