Hàn Triệu Nam đắc ý, trên mặt cười đến nở hoa, nói. "Cậu còn không mau cảm ơn tôi?"
Giản Ngôn Tây nhíu mày, nhưng cũng không nói tiếp, chỉ hỏi: "Sao anh biết tôi muốn rời khỏi Tinh Hải?"
"Lương Văn Thanh nói." Hàn Triệu Nam nhìn khuôn mặt yêu nghiệt của Giản Ngôn Tây, tuy kinh ngạc nhưng cũng không vui mừng, tâm lý vui vẻ cũng dần nhạt đi, cảm giác oan ức lại bắt đầu sinh sôi nảy nở, cau mày hỏi: "Sao vậy? Cậu không muốn à?"
Không thể nào. Giải trí Hoa Kiệt, giải trí Tinh Hải và giải trí Ánh Nghệ là 3 công ty giải trí trong nước ở thế chân vạc
(ý là thâu tóm giới giải trí). Giản Ngôn Tây không nghĩ tới chuyện rời khỏi Tinh Hải là có thể bước chân vào Hoa Kiệt ngay lập tức. Trừ phi là cậu rời khỏi giới giải trí.
Giản Ngôn Tây không nghĩ đến Hàn Triệu Nam lại cho mình một bất ngờ như thế, hơn nữa chuyện này đối với cậu mà nói, đúng là sợ hãi lớn hơn cả vui mừng. Chuyện này không phải là vì hôm nay Hàn Triệu Nam xuất hiện, đột nhiên đánh gãy kế hoạch nhắm vào Lâm Hồng Ngự của cậu, mà là trước đó, cậu căn bản không có suy nghĩ rằng mình sẽ tới giải trí Hoa Kiệt. Hoa Kiệt luôn muốn nghệ sĩ làn theo ý mình, huống chi, cậu luôn muốn quyền chủ động khi làn việc thuộc về tay mình, hành động bây giờ của Hàn Triệu Nam thoạt nhìn ngoài mặt là có ý giúp cậu, nhưng trên thực tế, anh đã đem quyền chủ động của cậu bán cho Hoa Kiệt.
Thật sự là khiến người ta rất khó chịu.
Giản Ngôn Tây cũng không phải loại không biết phân biệt, mặc dù bây giờ quyền chủ động bởi vì Hàn Triệu Nam xen vào mà tạm thời về tay Hoa Kiệt, nhưng sau khi bàn bạc cũng không phải không có cách nào lấy lại. Nói tóm lại, có thể ký kết hợp đồng với Hoa Kiệt dễ như ăn bánh, cũng xem như là mục tiêu ban đầu không thất bại đi. Giản Ngôn Tây nghĩ tới đây nở nụ cười, nhưng cũng không quản Hàn Triệu Nam, mà lại hơi cong eo một chút, nhìn Lâm Hiểu Như, sau đó chỉ vào Hàn Triệu Nam. "Bạn của anh tới đón anh rồi, Tiểu Như có muốn về với mẹ không?"
Lâm Hiểu Như có chút khiếp sợ nhìn Hàn Triệu Nam, giống như bị khí chất hung hăng của anh dọa sợ, nhỏ giọng nói. "Anh ấy là bạn của anh sao? Sao lại như vậy...." Thật hung ác.
Có chút sợ sệt, lại có chút ghét bỏ.
Hàn Triệu Nam đang yên đang lành đứng gần đó, căn bản không nhìn thấy tên tiểu quỷ bên chân Giản Ngôn Tây, hiện tại lại không hiểu tại sao mình lại bị ghét bỏ, thực sự là nằm cũng trúng đạn, lập tức trừng mắt nói: "Thằng nhóc kia, nói thầm cái gì?" Nhe răng toét miệng bộ dáng rất dọa người.
Lâm Hiểu Như lập tức trốn phía sau Giản Ngôn Tây, đôi mắt đen láy đảo lia lịa, muốn nói chuyện lại chợt thấy cái đầu màu vàng giống lưu mamh kia lại không dám nữa.Lâm phu nhân bên cạnh thấy thế nhìn Hàn Triệu Nam nở nụ cười xin lỗi, hiển nói với anh cũng xin miễn thứ cho kẻ bất tài, sau đó tạm biệt Giản Ngôn Tây, dắt con gái rời đi.
"Tiểu quỷ kia là ai vậy?" Hàn Triệu Nam hừ một tiếng, nhìn bóng lưng hai mẹ con rời đi, hỏi.
"Tiểu bằng hữu mới quen." Giản Ngôn Tây liếc mắt nhìn bốn phía, không phát hiện tung tích Lương Văn Thanh, lúc này mới quay người nhìn Hàn Triệu Nam nói: "Đi vào đây nói chuyện."
"Nói chuyện gì?" Hàn Triệu Nam vò tóc.
"Muốn nói chuyện gì?" Giản Ngôn Tây tựa như cười như không: "Không phải anh giúp tôi ký hợp đồng với Hoa Kiệt sao?"
Hàn Triệu Nam trong lòng đắc ý, ngửa đầu khà khà cười. "Không phải là cậu không muốn sao?"
Giản Ngôn Tây bật cười, hoàn toàn nhìn thấu trong lòng của Hàn Triệu Nam. Cậu phát hiện người này mặc dù đã hai mươi tuổi, nhưng hành vi kích động như thế này hoàn toàn giống với thiếu niên đang trưởng thành. Giống như tình huống hiện tại, người trong xã hội này hơi tinh tế một chút thì sẽ làm ra bộ dạng "chuyện nhỏ, không cần báo đáp", mà Hàn Triệu Nam lại khác, anh còn trưng ra bộ mặt hăng hái, còn thiếu điều khắc xuống đó mấy chữ: "Mau quỳ xuống liếm vài cái cảm ơn tôi đi." cho Giản Ngôn Tây nhìn. Nhưng mà Giản Ngôn Tây cũng không ngại điểm này, tình cờ nhìn thấy người giống Thái tử lộ ra thần thái trước nay chưa từng có, trái lại cảm thấy rất thú vị. Cậu nhíu mày, hỏi ngược lại. "Làm gì có. Bây giờ tôi muốn rời khỏi Tinh Hải vô cùng, lại khổ nỗi không tìm được phương pháp. Anh cho tôi cơ hội ký kết hợp đồng với Hoa Kiệt, sao tôi có thể từ chối?"
Hai người vừa nói vừa đi vào trong quán cà phê, Hàn Triệu Nam nghe Giản Ngôn Tây nói những lời này, uất ức vừa rồi cũng tan thành mây khói, chỉ cảm thấy an lòng, trên mặt làm bộ không có chuyện gì, bộ dáng khoát tay áo một cái: "Tiện tay thôi."
"Tôi hỏi anh mấy vấn đề." Giản Ngôn Tây ngồi xuống, nói.
"Chuyện gì?"
"Anh nghe Lương Văn Thanh nói tôi muốn rời Tinh Hải sao?"
Hàn Triệu Nam gật đầu: "Đúng vậy, lần trước sau khi chúng ta tách ra, tôi và Lương Văn Thanh có liên lạc với nhau, thuận miệng hàn huyên một chút." Chuyện này kỳ thực cũng mới phát sinh vào ngày hôm qua, mà vấn đề này cũng không phải trùng hợp, mà là Hàn Triệu Nam ở trên mạng điều tra tình trạng hiện tại Giản Ngôn Tây gặp phải, sau đó mới cố ý hỏi thăm.
Lúc trước Hàn Triệu Nam vốn cho rằng Giản Ngôn Tây cứu anh, sau đó cũng sẽ đưa ra yêu cầu. Không nghĩ tới từ buổi sáng của hai ngày trước đến giờ, mặc dù Giản Ngôn Tây có mã Wechat của anh cũng không liên hệ với anh chứ đừng nói là giúp cậu giải quyết scandal hiện nay, ngay cả chuyện đơn giản nhất là mượn tiền cũng không có. Mà Hàn Triệu Nam không biết vì sao vẫn luôn nghĩ đến chuyện này, đợi một ngày rốt cục cũng nhịn không được, trước tiên gọi cho Lương Văn Thanh, biết được Giản Ngôn Tây ký hợp đồng với Tinh Hải, lại bị người trên cao cùng tiểu minh tinh đang "hot" liên thủ hãm hại.
Hàn Triệu Nam nhớ tới nam nhân giống như yêu nghiệt kia, khuôn mặt như cười như không cùng thân thủ ưu việt kia, không nghĩ rằng tại nơi anh không để ý, lại bị người ta đối xử bất công như vậy.
Không được!
Sau lưng Hàn Triệu Nam nóng lên, theo bản năng liền gọi cho chú nhỏ Hàn Thận, nói với chú chuyện này, hy vọng có thể để Hoa Kiệt ký hợp đồng với Giản Ngôn Tây. Anh không phải lần đầu tiên làm chuyện như vậy, lúc trước muốn nâng đỡ người mới, chú nhỏ sẽ thỏa mãn yêu cầu của anh, từ trước tới nay cũng sẽ không hỏi nguyên nhân, không nghĩ tới lần này chú nhỏ lại cố chấp, nhất định phải để Hàn Triệu Nam nói rõ tại sao Hoa Kiệt phải ký hợp đồng với Giản Ngôn Tây, hết cách rồi, anh không thể làm gì khác hơn là nói ra hôm đó ở bên ngoài câu lạc bộ Vương Tước, Giản Ngôn Tây cứu anh một mạng, sau khi chú nhỏ nghe xong mới đáp ứng yêu cầu của anh, không chỉ có như vậy, còn đồng ý phái người đại diện kim bài của Hoa Kiệt đến bàn bạc với Giản Ngôn Tây, quả thực chính là niềm vui bất ngờ.
Nhưng Giản Ngôn Tây không biết vì để cho Hàn Thận đồng ý chuyện này, Hàn Triệu Nam phải nói toàn bộ chuyện xảy ra ở Vương Tước cho Hàn Thận nghe, càng không biết được hôm đó ở bên trong cầu thang, chuyện cậu uy hiếp Mục Sinh cùng toàn bộ lời bói của cậu đã bị Hàn Thận nghe được, chỉ cho là Hàn Thận là không chịu được sự nhõng nhẽo, đòi hỏi của Hàn Triệu Nam nên mới đồng ý, vậy nên mới hỏi. "Chú của anh lúc biết tôi ký kết hợp đồng với Hoa Kiệt, có thái độ gì?"
"Thái độ?" Hàn Triệu Nam nhớ lại ngữ khí trong điện thoại của chú nhỏ. "Không có gì thay đổi so với trước kia. Chú ấy đồng ý để Hứa Thích Nam đến tìm cậu, chắc chắn là rất yêu quý cậu."
Hứa Thích Nam là người đại diện kim bài của giải trí Hoa Kiệt, trên tay đã từng đào tạo ra một ảnh đế, hai thiên hậu. Sau khi 40 tuổi đã không dẫn dắt nghệ sĩ, ở Hoa Kiệt làm giám đốc, bây giờ Hàn Thận lại cho hắn đến bàn bạc với Giản Ngôn Tây, còn muốn hắn tự mình dẫn dắt Giản Ngôn Tây, đây không phải coi trọng thì là cái gì?
Giản Ngôn Tây hai mắt sáng lên, thầm nghĩ, lợi thế này cũng thật nặng nề, không có cách nào khiến người ta hoàn toàn yên tâm, thoải mái chịu đựng.