CHƯƠNG 570: CHỤP LÉN (13)

“Nói về biện pháp của ông đi.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi hỏi.

“Cậu cả, không, điều Văn Vũ quan tâm nhất kỳ thật chính là di sản của ông cụ, cậu ta muốn tiếp nhận vị trí chủ tịch của ông cụ, chỉ cần nghĩ biện pháp không cho cậu ta trở thành chủ tịch, thì cậu ta sẽ sống không bằng chết.” Lưu Thượng Vinh đau khổ nói.

Diệp Lăng Thiên nhìn Lưu Thượng Vinh một chút, trực tiếp đi qua cởi dây thừng, phanh một cái, Lưu Thượng Vinh lại ngã xuống đất, ôm bụng lăn lộn trên mặt đất, nửa ngày vẫn chưa lấy lại tinh thần.

“Nói rõ chi tiết, đừng đùa linh tinh nữa, ông biết ông không phải đối thủ của tôi, tôi muốn chơi chết ông dễ như trở bàn tay, coi như ông có chạy trốn tới chân trời góc biển thì tôi muốn mạng của ông, ông cũng không có chỗ phản kháng.” Diệp Lăng Thiên nhìn Lưu Thượng Vinh lăn lộn trên mặt đất, chậm rãi nói. Kỳ thật đối với điều này, trong lòng Lưu Thượng Vinh rất rõ ràng.

“Ông cụ có hai đứa con trai, một người chính là cậu cả Văn Vũ, còn có cậu hai, cậu hai và cậu cả không phải là anh em ruột cùng mẹ. Văn Vũ là vợ trước của ông cụ sinh ra, năm đó, ông cụ và vợ trước sinh cậu cả, đã quen biết một vũ nữ ở bên ngoài, sau đó lại cùng sống với vũ nữ này, cuối cùng ly hôn với vợ cũ, cưới cô vũ nữ này, vũ nữ này chính là bà chủ hiện giờ, về sau cũng sinh được cậu hai. Mà mẹ của cậu cả một mình sống ở bên ngoài, mấy năm sau cũng bởi vì sầu não uất ức mà bị bệnh chết. Cho nên, trong lòng của cậu cả vẫn luôn canh cánh với chuyện này, cậu ta hận ông chủ, hận bà chủ, càng hận cậu hai hơn, trong lòng của cậu ta cho rằng, mẹ của cậu ta chết cũng là bởi vì bọn họ, cậu ta cho rằng chính bọn họ là người đã hại chết mẹ của cậu ta.”

“Cho nên, nhiều năm như vậy, mặc dù ngoài mặt, cậu ta giả vờ như không có chuyện gì cả, nhưng trong lòng của cậu ta vẫn luôn hận thấu xương với bọn họ. Lần trước anh chụp lén cậu ta, anh cũng phát hiện sự kỳ quái của cậu ta đi, thậm chí hành vi có chút biến thái đi? Nhưng theo phân tích của tôi, kỳ thật cũng là bởi vì sự thù hận ở trong lòng của cậu ta. Những người phụ nữ mà cậu ta tìm đều không có ngoại lệ, đều là phụ nữ chốn ăn chơi đó, giống như tôi đã nói lúc trước, trước đó bà chủ cũng xuất thân ở chỗ ăn chơi, cho nên, tôi cho rằng, kỳ thật cậu ta đem những người phụ nữ này trở thành bà chủ, chính là thông qua loại phương thức này để trút giận, trong lòng của cậu ta quả thật rất biến thái,”

“Kỳ thật cậu ta vẫn luôn chờ đợi, chỉ đợi đến sau khi ông cụ chết, để lại cổ phần cho cậu ta, cho cậu ta vị trí chủ tịch. Chỉ cần có một ngày như vậy, tôi nghĩ bà chủ và cậu hai sẽ chết rất thảm, cậu ta không chỉ một lần nói như vậy. Nhưng, tuổi tác của ông chủ cũng không tính là lớn, thân thể cũng rất tốt, càng ngày cậu ta càng không đợi được nữa, hơn nữa, cậu ta cũng rất sợ có người phụ nữ kia ở bên cạnh thổi gió bên tai, đến lúc đó vị trí chủ tịch sẽ để lại cho cậu hai, cho nên gần đây cậu ta vẫn đang làm một kế hoạch, kế hoạch chính là trước tiên hại chết cậu hai và bà chủ, sau đó hại chết ông chủ, như vậy cậu ta có thể danh chính ngôn thuận tiếp nhận vị trí.” Lưu Thượng Vinh chậm rãi nói.

Diệp Lăng Thiên hơi kinh ngạc, dựa theo những lời như vậy, thì Văn Vũ quả thật không phải là người tâm ngoan thủ lạt bình thường, muốn giết em trai cùng cha khác mẹ của mình thì còn có thể nghe được, nhưng ngay cả cha mình cũng muốn hại chết, như vậy khó tránh khỏi có chút quá mức.

“Ông muốn làm gì?” Diệp Lăng Thiên hỏi.

“Cậu ta nói kế hoạch với tôi, cũng là để tôi thực hiện giúp cậu ta, kỳ thật, ngoại trừ tôi, cậu ta không có bất kỳ thực lực gì. Chỉ cần tôi không giúp cậu ta, thì cậu ta không làm được chuyện gì cả.”

“Đây chính là kế hoạch của ông? Kế hoạch của ông chính là ông không giúp anh ta ra tay hại cha và em của mình sao?” Diệp Lăng Thiên cười lạnh.

“Chỉ cần tôi không giúp cậu ta, cuối cùng chắc chắn cậu ta sẽ phát điên, hơn nữa, dựa theo ý tứ hiện tại của ông chủ, chỉ cho cậu ta một khoản tiền để tự cậu ta ra ngoài lập nghiệp, mà mục đích cuối cùng của cậu ta chính là muốn đạt được công ty, cậu ta muốn để bọn họ không còn gì cả.”

“Như vậy đi, không phải ông nói là anh ta nói hết những kế hoạch này cho ông sao? Xem ra bình thường, anh ta cũng nói không ít với ông. Như vậy đi, bình thường thời điểm nói chuyện với anh ta, ông mang theo bút ghi âm, tốt nhất là thu âm những lời anh ta muốn hại chết ông cụ và em trai như thế nào, sau đó giao cho ông chủ nhà các người, tôi nghĩ như vậy sẽ rất thú vị.” Diệp Lăng Thiên cười nói.

“Tại sao ông phải giúp anh ta? Ông giúp anh ta như vậy, có có thể đạt được chỗ tốt gì? Xem ra có lẽ anh ta đã hứa cho ông rất nhiều thứ đi?” Diệp Lăng Thiên tiếp tục hỏi.

“Đúng vậy, tôi nguyện ý giúp cậu ta đầu tiên là bởi vì chính ông chủ đã để tôi phụ tá cậu ta. Thứ hai là bởi vì cậu cả đã đồng ý, chỉ cần cậu ta thành công lấy được quyền kế thừa, ngày cậu ta trở thành chủ tịch công ty sẽ lập tức cho tôi mười phần trăm cổ phần của công ty, để tôi trở thành đại cổ đông thứ hai của công ty, giữa chúng tôi đã ký kết hiệp nghị.” Lưu Thượng Vinh nói.

“Ha ha, quả thật là hám lợi, tôi thấy ông cũng không ngốc, đạo lý đơn giản như vậy chẳng lẽ ông không hiểu sao? Anh ta vì tiền, ngay cả cha mình đều muốn giết, chẳng lẽ sẽ đưa một số tiền lớn như vậy cho ông? Tôi nghĩ, chờ đến ngày anh ta thành công lên làm chủ tịch cũng chính là thời gian ông chết, đến việc này mà ông cũng không nghĩ đến sao?”

“Sẽ không, sẽ không, cậu ta không có năng lực này, không có tôi, cậu ta không thể làm được chuyện gì cả.” Lưu Thượng Vinh vội vàng lắc đầu.

“Hiện tại anh ta không làm được, bởi vì hiện tại anh ta chẳng phải là cái gì cả, thật sự chờ đến khi anh ta trở thành chủ tịch, muốn giết ông không phải là dễ như trở bàn tay sao? Hơn nữa, những chuyện mà ông làm giúp anh ta, người giết cha và em trai là ông chứ không phải anh ta. Được chim quên ná, đạo lý ngàn năm không thay đổi. Vẫn nên nghe lời tôi, ghi lại lời nói, hành động cử chỉ về kế hoặc anh ta muốn giết cha lại, giao cho ông chủ của các người, tôi nghĩ, ông chủ của ông sẽ trọng thưởng ông, cái này so với lời hứa hẹn không thiết thực mà ông lấy được từ chỗ anh ta thì thực tế hơn nhiều. Chỉ cần ông làm xong chuyện này giúp tôi, đương nhiên tôi cũng sẽ không bạc đãi ông. Được rồi, tôi cũng không nói gì thêm với ông nữa, ông là người thông minh, biết phải làm sao. Hôm nay tôi không giết ông, về sau ông phải thay tôi làm việc. Ông cần phải nhớ kỹ, tuyệt đối không nên đùa nghịch linh tinh, có đôi khi tôi cũng không phải là người thích nói đạo lý.” Diệp Lăng Thiên cười.

“Vâng vâng vâng, tôi biết, tôi biết.” Sau khi Lưu Thượng Vinh nghe xong Diệp Lăng Thiên nói như vậy, trong lòng đã nắm chắc, điều này nói rõ Diệp Lăng Thiên đã không muốn giết ông ta nữa.

“Trước tiên ông đi làm một chuyện cho tôi, qua mấy ngày nữa tôi sẽ gửi một video cho ông, video này chính là video bà chủ nhà các ông tắm rửa, đến lúc đó, ông đưa video này và ghi âm cho ông chủ của ông, nói rằng video này là cậu cả nhà các ông quay lén, anh ta vẫn luôn muốn làm gì đó với bà chủ nhà các ông, tôi nghĩ, ông chủ nhà các ông nhìn thấy, trong lòng chắc chắn sẽ không yên.” Diệp Lăng Thiên cười nói.

“Anh… Anh. Thật là quá tàn nhẫn.” Lưu Thượng Vinh rất kinh ngạc.

“Tôi độc ác sao? Sự hung ác này thì so với anh ta, tôi còn kém xa. Tôi muốn nhìn một chút, chờ đến thời điểm anh ta không có gì cả, anh ta còn đấu với tôi bằng cái gì. Đến lúc đó tôi sẽ từ từ xử lý anh ta.” Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói.