CHƯƠNG 569: CHỤP LÉN (12)

“Chỉ cần ông thành thành thật thật nói rõ tất cả sự tình, đương nhiên tôi sẽ thả ông xuống. Muốn chịu ít đau khổ hơn thì chính mình cũng nhanh nói đi.” Diệp Lăng Thiên không để ý đến Lưu Thượng Vinh, nói thẳng.

“Có ba người, ba người này đều là những người chuyên gia làm những chuyện này, có quan hệ nhiều năm với tôi. Bao gồm cả việc bỏ thuốc lần trước ở trong tiệm cơm cũng đều là do mấy người này làm.”

“Ai làm thì tôi mặc kệ, tôi cũng không muốn truy cứu, hiện tại tôi chỉ muốn biết, trong tay ai có video, nói phương thức liên lạc cùng địa chỉ của những người này cho tôi.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.

“Cái này…’ Lưu Thượng Vinh nghe được Diệp Lăng Thiên nói muốn tên và địa chỉ gia đình, lập tức liền do dự.

“Thế nào? Lại không nhớ gì cả sao? Có phải là muốn tôi cho ông thêm tỉnh táo hơn?” Diệp Lăng Thiên trừng mắt nhìn Lưu Thượng Vinh.

“Không không không.” Lưu Thượng Vinh vội vàng nói.

“Vậy thì ông mau nói đi, thời gian càng lâu, người khó chịu chính là ông, hơn nữa thời gian của tôi có hạn, ông đừng ở đây kiểm tra sự kiên nhẫn của tôi.” Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói.

“Tôi nói, tôi nói, người làm chuyện này là người am hiểu về máy tính, trình độ công nghệ rất cao, bình thường có việc cần xử lý ở trên mạng, thì tôi đều tìm anh ta. Lần này người lấy video ở trên máy tính đều là anh ta, bao gồm ở chuyện đăng video lên trên mạng cũng là do anh ta làm.”

“Tên là gì? Nhà ở đâu?”

“Tên thật là gì tôi cũng không biết, tôi chỉ biết rằng tất cả mọi người gọi anh ta là Tiểu Ngũ, ở tại XXXX.”

“Ông có thể bảo đảm là anh ta ở chỗ này sao?”

“Chắc chắn, bình thường tôi đều trực tiếp đi tìm anh ta, người này là một tên trạch nam, bình thường cũng không đi ra ngoài, một tháng nhiều nhất chỉ đi ra ngoài một lần mua sắm, thời gian còn lại đều chơi máy tính. Anh qua đó chắc chắn có thể tìm được anh ta.”

“Ông có thể xác định chỉ có một mình anh ta có video sao, những người khác không có sao?”

“Có lẽ vậy, anh ta có gửi cho người khác hay không, tôi cũng không biết.” Lưu Thượng Vinh nghĩ nghĩ rồi nói.

“Báo, bây giờ cậu lập tức đi đến chỗ này xử lý một chút, xử lý xong lại tới, nên xử lý như thế nào thì cậu biết rõ. Đúng rồi, để lại chứng cứ, nếu như tương lai có vài người không nghe lời, chúng ta cũng có thể đưa bọn họ đi ngồi tù.” Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói.

“Tôi biết nên làm như thế nào, tôi đi trước.” Trần Tuấn Lương gật gật đầu, sau đó trực tiếp xuống núi.

“Tốt nhất ông nên phù hộ cho người này ở nhà, nếu không, ông cứ chậm rãi treo ở phía trên đi.” Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói.

“Không đâu không đâu, nhất định có thể tìm tới anh ta, hơn nữa, tôi đã nói với anh ta, buổi tối hôm nay tôi sẽ đi tìm anh ta, phân phó chuyện ngày mai anh ta đăng video lên mạng.” Lưu Thượng Vinh vội vàng lắc đầu nói.

“Các người đã thương lượng ngày mai phát video sao?”

“Vâng, vâng, cậu cả phân phó chúng tôi khiến chuyện này hot lên ở trên internet, muốn để cho tất cả mọi người nhìn thấy, còn bảo chúng tôi viết toàn bộ chuyện của em gái anh lên mạng, muốn để cho anh sống không bằng chết. Hơn nữa Tiểu Ngũ này là cao thủ máy tính, anh ta nói, anh ta đã đăng lên, cho dù có báo cảnh sát, cảnh sát cũng không có cách nào tra ra được anh ta.”

Nghe xong lời của Lưu Thượng Vinh, ánh mắt của Diệp Lăng Thiên lại trở nên đáng sợ.

Sau đó lấy điện thoại di động ra, nhấn mấy lần, trong điện thoại di động bắt đầu phát ra âm thanh: “Đúng vậy, kế hoạch đều là do cậu cả nghĩ, anh ta nói lần trước chắc chắn là anh chụp lén hình của anh ta, đăng lên mạng, anh ta muốn dùng thủ đoạn giống như vậy để đối phó với anh. Anh ta bảo tôi điều tra anh,… Trong điện thoại di động bắt đầu phát ra tiếng nói của Lưu Thượng Vinh lúc trước.

“Anh… Anh… Đây là…” Lưu Thượng Vinh nghe được Diệp Lăng Thiên ghi âm giọng nói của mình, lập tức trở nên gấp gáp.

“Ông nói xem, nếu như tôi đưa đoạn ghi âm cho cậu cả của các ông nghe, hậu quả của ông sẽ như thế nào? Hoặc là nói tôi giao cho cảnh sát, thuận tiện báo cảnh sát, ông cảm thấy kết quả đây? Diệp Lăng Thiên cười cười.

“Anh… Anh…” Lưu Thượng Vinh gấp đến mức nói không ra lời.

“Có phải cảm thấy tôi rất hèn hạ? Thật xin lỗi, tôi cũng học theo ông mà thôi.” Diệp Lăng Thiên cười, sau đó nói: “Cho nên, tốt nhất là bây giờ ông phải giúp tôi đối phó với cậu cả nhà các ông, nếu không, tôi sẽ gửi đoạn ghi âm này cho cậu cả của các ông, lấy tính cách của cậu cả nhà ông, ông hẳn là biết rõ, biết ông đã phản bội anh ta, đoán chừng anh ta sẽ chơi chết ông. Hơn nữa, Trương Văn Quân mà ông tìm kiếm đã bị tôi đưa vào bệnh viện, người làm việc cùng ông kia, tôi nghĩ là anh em của tôi hẳn là đã tìm được anh ta rồi, chỉ cần tôi báo cảnh sát, ông sẽ là người đầu tiên bị đưa vào ngục giam. Lựa chọn như thế nào, ông là người thông minh, hẳn là ông sẽ hiểu. Còn có một điều tôi cũng nói rõ ràng với ông, Trương Văn Quân mà ông tìm đến kia, cũng chính là cậu trai yêu đương với em gái tôi, đã bị tôi phế đi một cánh tay, tôi cân nhắc anh ta vẫn còn là học sinh, không muốn mạng của anh ta. Nhưng ông thì khác, có muốn mạng của ông hay không, đến bây giờ tôi còn chưa nghĩ kĩ, tối thiểu cho tới bây giờ tôi vẫn chưa tìm được lý do để không cần mạng của ông.”

Sau khi Diệp Lăng Thiên nói xong thì đốt điếu thuốc ngồi trên mặt đất, hời hợt nhìn Lưu Thượng Vinh.

“Anh muốn làm thế nào?” Thật lâu sau Lưu Thượng Vinh không nói gì, cuối cùng mới hỏi một câu.

“Hẳn là ông nên làm thế nào mới đúng, ông làm việc ở nhà họ Văn nhiều năm như vậy, Văn Vũ cũng do ông nhìn mà lớn lên, hẳn là chuyện của anh ta, ông rất rõ ràng, hơn nữa, ông ở ngay bên cạnh anh ta, là người anh ta tín nhiệm nhất, tôi muốn đối phó với anh ta, hẳn là ông có rất nhiều biện pháp. Yêu cầu của tôi cũng không cao lắm, tôi không muốn giết anh ta, giống như anh ta vậy, tôi cũng muốn anh ta sống không bằng chết, tôi cũng muốn chậm rãi tra tấn anh ta, anh ta đối phó với tôi như thế nào, tôi cũng đối phó với anh ta như vậy. Ông cứ từ từ suy nghĩ, nghĩ kỹ biện pháp rồi thì nói cho tôi, nghĩ kỹ nói cho tôi trước khi người anh em của tôi trở về, nếu không, thời điểm người anh em của tôi trở về cũng chính là thời điểm ông chết.” Diệp Lăng Thiên vẫn lạnh nhạt như cũ nói.

Uy hiếp tử vong là phương pháp thẩm vấn hữu dụng nhất đối với người bình thường, đối với một người bình thường, không có gì kinh khủng hơn chuyện cái chết cả.

“Đừng, cầu xin anh, đừng giết tôi, đừng giết tôi.” Lưu Thượng Vinh vội vàng nói.

“Lúc trước tôi cũng đã nói, muốn tôi không giết ông, vậy ông phải cho tôi lý do để không giết ông, Em gái tôi là người tôi quan tâm nhất, trước kia tôi cũng đã nói, nếu ai dám tổn thương em gái tôi, chắc chắn tôi sẽ để người đó sống không bằng chết. Nếu như ông không cho tôi một lý do không giết ông, thì hôm nay ông cứ chuẩn bị tốt việc nghỉ ngơi đi. Hẳn là còn có thời gian, ông cứ từ từ suy nghĩ, từ từ suy nghĩ đi.” Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói.

Diệp Lăng Thiên quả thực không vội, anh ngồi ở trên mặt đất chậm rãi hút thuốc, một điếu rồi lại một điếu, tùy ý để Lưu Thượng Vinh treo ở phía trên.

“Có thể thả tôi xuống trước hay không? Hiện tại tôi đã là châu chấu ở trên tay anh, tôi cũng không có khả năng chạy trốn, van xin anh, để cho tôi xuống đi, tay tôi sắp gãy mất rồi, thật sự không thể chịu nổi.” Lưu Thượng Vinh đau khổ cầu xin Diệp Lăng Thiên.

“Vậy ông đã nghĩ kỹ biện pháp sao? Nghĩ kỹ biện pháp rồi thì để ông xuống.”

“Nghĩ kỹ, nghĩ kỹ rồi.” Lưu Thượng Vinh vội vàng nói.