Trần Trần còn chưa dứt lời, hồn sư đứng ở phía sau hắn lập tức sắp xếp chỉnh tề thành một đội hình, hồn lực của mỗi người lập tức được đồng thời phóng ra, thông qua thanh kiếm trong tay gia tăng, cùng nhau lấp lánh ánh sáng vàng, mọi người đồng loạt hét lớn một tiếng, giơ kiếm lên thật cao, hồn lực sau khi gia tăng nhờ thanh kiếm trong tay thì biến ảo thành hình kiếm bay múa trên vùng trời trên đỉnh đầu, dưới sự điều khiển của nhóm hồn sư, lại tạo thành một loại trận pháp lần nữa.

Mà phản ứng của Trương Thừa Lạc hoàn toàn không chậm hơn Trần Trần chút nào, khi Trần Trần hạ lệnh tấn công, Trương Thừa Lạc lập tức mệnh lệnh thành viên Tuyết Nhận tiến vào hình thức chiến đấu, đội hình Tuyết Nhận xảy ra thay đổi, hai tầng trận pháp ẩn nấp cùng ngụy trang Trang Dịch bố trí lúc trước lập tức bị phá, Trần Trần đối diện phát hiện cấp bậc đám Trang Dịch phát sinh biến hóa lớn, nhất thời cả kinh.

Nhưng mà rất nhanh hắn đã phản ứng lại, hồn lực bình quân của Tuyết Nhận xấp xỉ hồn sư do Trần Trần dẫn đầu, nhưng lại không trải qua huấn luyện theo hệ thống cùng với trang bị thêm vào, nhất thời kém hơn một chút, mà đám Trang Dịch tuy nhân số phần đông, nhưng cấp bậc tổng thể lại rất thấp, cho dù có mấy cao thủ như Trang Dịch, Lôi Tu, hay Mạc Vi An ở, dù sao nơi này cũng là Ngự Hồn điện, trong lòng Trần Trần có tự tin.

Nghĩ như vậy, vẻ trêu tức dữ tợn trên mặt Trần Trần ban đầu được thu lại, vốn hắn còn muốn chậm rãi chơi mèo đuổi chuột rồi mới bắt đám Trương Thừa Lạc lại, lúc này cũng không dám giấu diếm nữa, hồn lực hoàn toàn phóng thích ra, hòa hợp thành một thể với sức mạnh của nhóm hồn sư sau lưng hắn, sau đó tấn công về phía Tuyết Nhận!

Trận hình ban đầu của Tuyết Nhận vốn là cực kỳ thô ráp, nhưng mấy ngày nay trải qua Trang Dịch, Hải Minh dạy, tiến bộ thần tốc. Lúc này Tuyết Nhận đứng ở phía trước nhất đội ngũ, bọn họ dùng hồn lực hình thành thanh kiếm lớn giằng co cùng chùm hồn lực mang ánh sáng màu trắng ngà của đội Trần Trần, công kích cùng công kích va vào nhau hình thành một vòng ánh sáng hình cầu nổ tung, “ầm” một tiếng, đại trận phòng ngự của Ngự Hồn điện ở bên cạnh không chút sứt mẻ, ngược lại dẫn những dị ma cách đó không xa lại đây.

Số lượng dị ma bay tới cũng không nhiều, hơn nữa cấp không cao, nhìn thấy nhân loại đang nội chiến, đám dị ma giảo hoạt lập tức ẩn nấp ở một bên xem cuộc chiến, không có ý nhúng tay làm vật hy sinh.

Dị ma đột nhiên xuất hiện tự nhiên khiến cho Trang Dịch cùng Trần Trần chú ý, Trang Dịch nhìn chằm chằm hồn sư nhân loại Trần Trần xuất thân Ngự Hồn điện này, muốn nhìn một chút xem hắn có phản ứng gì.

Trần Trần liếc mắt nhìn đám dị ma nhỏ kia, trong mắt toát ra một tia khinh miệt, hắn nâng tay làm một động tác, đội ngũ hồn sư phía sau lập tức biến hóa trận hình, hồn lực lại ngưng tụ một lần nữa, mục tiêu vẫn như cũ là Tuyết Nhận!

“Tuyết Nhận lui ra phía sau, Hải Minh!” Trang Dịch thấy thế, biểu tình trên mặt hoàn toàn lạnh xuống, hắn lập tức lớn tiếng nói.

Mấy ngày này Tuyết Nhận vẫn nhận Trang Dịch chỉ huy, lúc này lui về phía sau không có chút do dự, mà đội ngũ chiến hồn sư của đội săn ma vẫn đứng ở phía sau Tuyết Nhận, sau khi Tuyết Nhận lùi lại, bọn họ đã sớm ngưng tụ tốt hồn lực, nháy mắt đánh về phía Trần Trần.

Trần Trần nhìn hồn lực đội săn ma oanh tới, thật không ngờ đội ngũ hồn sư cấp năm cấp sáu có thể phát huy lực công kích mạnh như vậy, hắn hoảng sợ, nhưng mà mấy tháng này Trần Trần ở Ngự Hồn điện đã từng trải qua bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ, phản ứng lâm thời cũng cực kỳ nhanh chóng, hắn nâng thanh kiếm trong tay, vung lên, bảo thạch trên chuôi kiếm đối diện về phía mấy người Trang Dịch, cùng lúc đó, hồn sư phía sau hắn cũng đồng thời làm ra động tác này, động tác chỉnh tề thống nhất, nhìn ra được đã trải qua huấn luyện khắc nghiệt trong thời gian dài.

Bởi vì phòng ngự trong lúc bị động vội vàng, hồn lực bọn họ phát ra cũng không nhiều, nhưng giây tiếp theo, bảo thạch trên bảo kiếm sau khi trải qua hồn lực kích thích, nhanh chóng phát ra vầng sáng màu trắng ngà, một người tiếp một người hợp lại nối tiếp cùng nhau, vòng bảo vệ giống như tràn ngập co dãn, miễn cưỡng chặn lại công kích của chiến hồn sư đội săn ma!

Trang Dịch thấy thế, nhíu mày, thấy Trần Trần híp mắt tràn ngập sát ý nhìn chiến hồn sư đội săn ma, thấy vòng tấn công tiếp theo của bọn họ lại tiếp tục xuất hiện, Trang Dịch sắp xếp ngự hồn sư trên đỉnh, để phụ hồn sư phụ trợ, học biện pháp của Trần Trần, dùng phòng ngự đến tạm thời ngăn cản.

Thực lực tổng thể của đội săn ma không bằng đội ngũ của Trần Trần, bởi vậy ngăn cản tương đối tốn sức, Trang Dịch chuyển sang phía Trương Thừa Lạc, làm một động tác chỉ thị với hắn, Trương Thừa Lạc lập tức dẫn đầu Tuyết Nhận nhân cơ hội này tấn công, bọc đánh bên sườn đội ngũ Trần Trần!

Trần Trần nhìn thấu ý đồ của Trang Dịch, hắn lộ ra một nụ cười trào phúng với Trang Dịch, sau đó làm một khẩu hình phát âm: dế trũi.

Sau khi làm xong, Trần Trần lạnh lùng cười, thanh kiếm trong tay lại dao động, vậy mà tấn công hồn sư đội săn ma, đồng thời bọn họ cũng lợi dụng ưu thế trang bị, tiến hành một lần phòng ngự hoàn mỹ, đỡ đòn tấn công của Tuyết Nhận!

Hai lần liên tiếp bị ăn mệt do trang bị, lại còn bị đối phương trào phúng là dế trũi, dù là Trang Dịch cũng nhịn không được mà mắng thầm trong lòng.

Trong quá khứ chiến đấu của Trang Dịch, bất luận là đơn chiến hay quần chiến, hai bên phần lớn đều là dựa vào thực lực thật mà nói chuyện, bởi vậy cho dù thua, cũng đều tâm phục khẩu phục, mà lúc này đây, rõ ràng bọn họ nhân số nhiều, thực lực không kém, thông qua Trang Dịch chỉ huy, bắt được Trần Trần tuyệt đối là không thành vấn đề, cố tình Trần Trần có ưu thế về trang bị, làm cho bọn họ nhiều lần kinh ngạc, giống như dùng hết toàn lực đánh ra một đấm, lại toàn bộ đánh vào trong bông, không chỉ đối phương lông tóc không thương, ngược lại bản thân mất sức không ít, nghĩ mà bực đến muốn phun máu ra.

Thấy đội săn ma cùng Tuyết Nhận còn đang triền đấu cùng đội ngũ Trần Trần, Trang Dịch nhìn chằm chằm trường kiếm mà hồn sư đội ngũ Trần Trần đang cầm trong tay, không khỏi hoài niệm đến bảo vật mà gia tộc triệu hoán sư để lại cho hắn. Trước đây hắn lo lắng quá mức rêu rao, chưa bao giờ dám cầm thứ tốt gì ra dùng, nhưng hiện tại không giống, dị ma tấn công, thế đạo đã rối loạn, chờ sau lần này trở về, hắn nhất định phải lấy ra bảo vật của gia tộc triệu hoán sư, dùng tốt như thế nào thì dùng như thế!

Nhưng mà, cho dù dùng bảo vật thì cũng không phải vạn năng. Dưới hai mặt giáp công của đội săn ma cùng Tuyết Nhận, Trần Trần dần dần có chút không chống đỡ được, dù sao Trương Thừa Lạc của Tuyết Nhận là Vương hồn sư cấp tám, trong đội săn ma cũng có một số hồn sư cấp cao phối hợp trận pháp tấn công, đồng thời, mấy người Trang Dịch, Lôi Tu cùng Mạc Vi An thậm chí đứng ở một bên còn chưa tham gia chiến đấu, điểm này cũng khiến Trần Trần càng thêm cảnh giác.

Phát hiện tình hình càng ngày càng bất lợi cho mình, Trần Trần đang nổi lên tâm tư lùi bước, đúng lúc này, đội phó của Trần Trần nói với hắn: “Thực lực của Tuyết Nhận tăng vọt, đội ngũ hồn sư hợp tác cùng hắn kia tuy rằng cấp bậc thấp, nhưng năng lực thực chiến lại quá mạnh mẽ, những người này liên minh lại, chúng ta không phải đối thủ, không bằng trước lui lại, nếu không sợ là đêm nay cũng bị giữ lại nơi này.”

Dựa theo ý tưởng của vị đội phó này, xung đột giữa bọn họ cùng Trương Thừa Lạc vốn là không tất yếu phát sinh, lúc này nếu bọn họ rơi xuống hạ phong, dứt khoát khuyên Trần Trần lui lại, miễn cho một lát nữa chiến bại càng khó coi.

Đáng tiếc, bổn ý của hắn là tốt, dưới tình thế cấp bách lại xem nhẹ bản tính Trần Trần.

Trần Trần vốn đã định lui bước, nhưng sau khi nghe xong đội phó nói, thấy ngay cả đội phó cũng đang ám chỉ bọn họ không bằng Tuyết Nhận, sắc mặt Trần Trần trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nói bậy bạ cái gì đó, Tuyết Nhận ở Ngự Hồn điện nhiều năm như vậy, có lần nào không phải bị chúng ta chèn ép không nâng nổi đầu, lần này cũng giống vậy thôi, chỉ có phần Tuyết Nhận nhận thua, Trần Trần ta cũng sẽ không bại bởi đồ bỏ đi Trương Thừa Lạc kia!”

Trần Trần nói xong, móc từ trong cổ ra một điếu trụy nhỏ màu xám trắng. Đội phó thấy Trần Trần vậy mà lấy cả vật này ra, nhất thời cả kinh, sau đó ánh mắt nhìn về phía Tuyết Nhận cùng đội săn ma thêm vài phần thương hại.

“Dây chuyền Long Nha!” Trương Thừa Lạc nhìn chằm chằm cái điếu trụy nhỏ kia, cả kinh nói.

Trang Dịch nghe vậy, lập tức đưa ánh mắt về phía cái điếu trụy nhỏ kia. Tuy rằng hắn không biết thứ này là cái gì, nhưng mà chỉ nhìn vẻ mặt mấy người ở đây thì cũng biết đây không phải cái gì dễ đối phó.

Trần Trần vừa lòng nhìn Trương Thừa Lạc biến sắc, hắn đưa hồn lực vào trong dây chuyền Long Nha, theo hồn lực rót vào càng nhiều, điếu trụy vốn màu xám trắng dần dần biến thành màu trắng sữa trong suốt, một luồng uy áp mạnh mẽ lấy Trần Trần làm trung tâm, mạnh khuếch tán ra ngoài, dị ma đang bay trong không trung cách đó không xa rình coi cũng bị luồng uy áp này ảnh hưởng, đau đớn rơi từ trên không trung xuống, quỳ rạp trên mặt đất không thể nhúc nhích, mà Tuyết Nhận cùng đội săn ma bị Trần Trần nhắm vào lại toàn thân cứng đờ, tuy rằng một số hồn sư cấp bốn cấp năm cắn răng mạnh mẽ chống đỡ, nhưng trạng thái nhìn qua tuyệt đối không tốt hơn dị ma chỗ nào, đừng nói tấn công, ngay cả phóng thích hồn lực tự bảo vệ mình cũng trở nên khó khăn.

Uy áp này… ít nhất là khí thế cường giả ngoài cấp chín mới có thể có!

Trang Dịch là hồn sư cấp sáu, đồng dạng cũng bị ảnh hưởng cực kỳ lớn, nhưng mà rất nhanh Lôi Tu đã đứng ở bên cạnh hắn, hai bàn tay nắm lấy nhau, hai người trao đổi hồn lực, lợi dụng khế ước, cùng nhau ngăn cản.

Dưới sự giúp đỡ của Lôi Tu, Trang Dịch miễn cưỡng dễ chịu một chút, đúng lúc này, đột nhiên, linh lung hộp trong dây xích tay của Trang Dịch phát ra phản ứng rất nhỏ.

Trang Dịch cả kinh, tuy rằng tình huống lúc này nguy cấp, nhưng mỗi lần linh lung hộp xuất hiện đều mang đến cho Trang Dịch cơ hội xoay chuyển thật lớn, Trang Dịch lập tức lấy linh lung hộp ra, khi phát hiện linh lung hộp vậy mà cũng phát ra ánh sáng trắng giống vậy, hơn nữa dưới sự chiếu rọi của ánh sáng này, uy áp do dây chuyền Long Nha phát ra cũng giảm bớt không ít, thần tình trong mắt Trang Dịch chợt lóe lên, sau đó đặt linh lung hộp vào trong tay Lôi Tu.

“Cầm lấy, một lát nữa cướp thứ kia đến!” Trang Dịch kề sát vào Lôi Tu thấp giọng nói.

Tuy rằng tác dụng dây chuyền Long Nha này của Trần Trần vô cùng mạnh, nhưng rất hiển nhiên là lấy cấp bậc của hắn hiện tại, khống chế bảo vật cấp bậc này thật là quá mức khó khăn một chút.

Lúc này không chỉ có đội săn ma cùng Tuyết Nhận bị uy áp của dây chuyền Long Nha áp không thở nổi, bản thân Trần Trần vì phải không ngừng đưa vào hồn lực, lại phải không ngừng điều tiết không chế dây chuyền Long Nha không tổn thương lầm người một nhà, trạng thái của hắn cũng không tốt đến chỗ nào.

Cảm giác hồn lực tiêu hao càng lúc càng lớn, còn tiếp tục như vậy thì không đến vài phút hồn lực trong cơ thể hắn sẽ bị dây chuyền Long Nha hút không còn một mảnh, Trần Trần lập tức quay đầu nói với đội phó: “Còn thất thần cái gì, nhanh làm thịt bọn họ!”

Đội phó đứng ở bên cạnh Trần Trần, dưới sự khống chế của Trần Trần, ảnh hưởng của dây chuyền Long Nha lên bọn họ tương đối nhỏ một chút, nhưng cũng không phải không tồn tại, hắn xoa xoa mồ hôi trên thái dương, gian nan liếc nhìn Trần Trần một cái, miễn cưỡng dẫn đầu mọi người bước từng bước về phía đội săn ma cùng Tuyết Nhận.

Trang Dịch nhìn trường kiếm chói lọi trong tay bọn họ, lập tức mang theo Lôi Tu đi tới phía trước nhất đội ngũ, hơn nữa gọi cả mấy người Mạc Vi An cùng Trương Thừa Lạc tới bên cạnh hắn.

Thấy hồn sư đối diện càng ngày càng lại gần, Trang Dịch lập tức đến: “Trương Thừa Lạc, Mạc Vi An mang theo hồn sư cấp cao ngăn cản bọn họ lại trước, dây chuyền Long Nha ta cùng Lôi Hổ nghĩ biện pháp.”

“Rõ.” Xuất phát từ tin tưởng tuyệt đối với Trang Dịch, đám người Mạc Vi An không có dị nghị gì, lập tức tiến lên phía đám hồn sư đang ở đối diện kia.

Trang Dịch cùng Lôi Tu thì xoay người đi về phía Trần Trần.