Con người chính là như thế. Có một thứ mà mình rất muốn có được nhưng hi vọng có được nó lại quá mong manh thì đành phải kiềm nén khao khát trong lòng. Có thể chờ đợi mười năm hai mươi năm, thà nhẫn nại còn hơn là bất lực.

Nhưng nếu như có được hi vọng lớn thì sẽ thấy ngứa ngáy vô cùng, cảm thấy mỗi giây trôi qua đều là một sự dày vò.

Cho nên Whitehall thật sự không thể chờ được nữa rồi. Từ sau khi nhận được cái gọi là thuốc Tyrant từ tay của Evanson, ông ta cảm thấy khối Obelisk đã gần trong gang tấc. Cho dù ông ta đã chờ được sáu mươi năm rồi nhưng giờ đây dù là một khắc cũng không chờ được nữa.

Thế là sau khi hoàn thành giao dịch với Evanson, ông ta lập tức chọn ra mười chín thuộc hạ rồi tiến hành tăng cường họ. Những thuộc hạ này đều được tuyển chọn kỹ lưỡng, không những trung thành tuyệt đối với ông ta mà còn đảm bảo được sức chiến đấu tối đa. Vì họ đều là những chiến sĩ tinh nhuệ có kinh nghiệm chiến đấu phong phú và cơ thể khỏe mạnh.

Whitehall còn huy động lực lượng của cả phân bộ. Trong vòng hai ngày phải trang bị đầy đủ cho tiểu đội Tà hóa gồm hai mươi người tính luôn cả Romm này. Đúng theo đề nghị của Evanson, sau đó trải qua một khóa huấn luyện ngắn thì liền xuất phát ngay.

Đội trưởng của chiến dịch hành động lần này là thuộc hạ tâm phúc do Whitehall chọn ra, một chuyên gia chuyên chỉ huy đặc chủng tác chiến do Hydra dồn nhiều công sức đào tạo tên là Ethan Muller. Anh ta chính là kẻ đã giả dạng làm viên sĩ quan thiếu tá.

Tuy nói rằng chiến dịch lần này người Tà hóa là chủ lực nhưng họ cũng chỉ phụ trách chiến đấu chính diện với quân đội Mỹ còn những việc như âm thầm xâm nhập, lẻn vào kho tìm kiếm thì vẫn cần người thường hoàn thành.

Cho nên trong chiến dịch lần này vẫn có bốn người thường tham gia, ngoại trừ Ethan chỉ huy ra thì còn có một hacker chuyên nghiệp, anh ta phụ trách trong lúc lẻn vào thì sẽ quấy nhiễu hệ thống giám sát của quân đội Mỹ và mở mật mã cổng kho.

Hai người còn lại là lính chiến đấu tinh nhuệ phụ trách ám sát lính gác trong lúc thâm nhập. Chuyện này không thể giao cho đám người Tà hóa làm được, do trang bị trên người họ quá nhiều. Hai người này còn phải bảo vệ cho Ethan và hacker kia khi tìm kiếm khối Obelisk trong kho nữa. Bốn người họ ngồi trên chiếc SUV đi đầu tiên trong đội xe.

Do vấn đề kích thước và trọng lượng nên hai mươi người Tà hóa đã được trang bị thành một chiếc xe tăng hình người kia phải ngồi riêng trên hai chiếc xe tải. Còn chiếc xe tải thứ ba chứa đầy đạn dược tiếp tế.

Sau khi giải quyết trạm gác đầu tiên một cách lặng lẽ, Ethan lại áp dụng cách cũ để đi qua bốn trạm gác nữa. Khi đến được cổng lớn căn cứ thì hacker đã hoàn thành xong việc xâm nhập vào trang chủ của căn cứ đưa được thông tin của Ethan vào đó cho nên họ có thể ung dung thoải mái vào trong căn cứ.

“Thưa sếp, tôi nghĩ anh đến sai chỗ rồi, đây là kho đặc biệt, kho đạn dược ở phía bắc cơ.” Khi đội xe của Ethan đến được mục tiêu của họ là nhà kho đặc biệt cất giữ khối Obelisk thì có một người lính gác phụ trách gác xung quanh nhà kho đến hỏi. Lúc này các lính gác phía trên tháp canh hai bên cũng chiếu đèn pha sang xem thử.

Tuy hacker đã xâm nhập được vào trang chủ, đồng thời giúp cho cả tiểu đội vào được căn cứ với danh nghĩa vận chuyển đạn dược nhưng anh ta lại không thể động tay vào kho đặc biệt được. Bởi vì kho đặc biệt cần được người quản lý căn cứ đồng ý mới có thể mở, anh ta có thể hack được máy vi tính nhưng đâu thể hack được vào đầu người.

“Đây là đạn dược đặc biệt, cấp trên yêu cầu tôi đưa vào kho này.” Ethan xuống xe giải thích.

“Thưa sếp, tôi cần gọi điện thoại xác nhận.” Người lính gác quay người đi về phía điện thoại.

“Ở đây tôi có một văn kiện do đích thân tướng Talbot phê chuẩn.” Ethan vẫy vẫy xấp hồ sơ trong tay, định giở lại chiêu cũ.

Nhưng người lính gác lại không đến gần mà chỉ lắc đầu nói: “Thưa sếp, theo đúng quy định, tôi phải nhận được sự xác nhận từ chính tướng Talbot.”

Theo quy định, muốn mở kho đặc biệt ít nhất cần một cuộc điện thoại trực tiếp lên bộ chỉ huy, nhận được xác nhận từ người quản lý căn cứ là tướng Talbot thì mới được mở còn các giấy tờ khác đều không được.

“Ồ, thế thì tiếc quá.” Ethan ra dấu sau lưng.

“Anh nói gì? Thưa sếp?” Người lính gác ngạc nhiên hỏi. Nhưng anh ta vừa mới hỏi xong thì chợt nghe hai tiếng bụp bụp, sau đó thấy ngực nhói đau. Anh ta không tin được mà cúi xuống nhìn chỉ thấy máu chảy xối xả từ tim rồi ngửa mặt ngã ra đất.

Lúc này, hai chiến sĩ trên chiếc SUV lập tức xuống xe, vác theo khẩu súng tự động G36. Kẻ đã bắn chết người lính gác vừa rồi chính là họ.

Bọn họ sau khi xuống xe thì liền nhắm vào hai tháp canh ở hai bên, người lính gác trên tháp canh vừa phát hiện điều bất thường đang chuẩn bị phát cảnh báo thì đã bị hai người họ bắn vỡ sọ. Quả không hổ danh là chiến sĩ tinh nhuệ của Hydra.

Ethan quan sát ngọn đèn pha hai bên rồi nói: “Mau tắt đèn pha.”

Sau khi đèn pha bị tắt, anh ta nói: “Đèn pha đã tắt, trong vòng năm phút quân đội Mỹ sẽ phát hiện ở đây có bất thường, mau tranh thủ thời gian hành động.”

Kho đặc biệt là một nơi rất quan trọng. Hai chiếc đèn pha lại đột ngột tắt cùng lúc nên lính gác ở các nơi khác chắc chắn sẽ liên lạc sang nhưng lính gác ở đây đã chết không thể trả lời được. Thế thì tiếp theo sẽ có một đội quân chạy sang kiểm tra tình hình.

Còn về việc nên giữ đèn pha lại thì sẽ không bị phát hiện, Ethan thân là một chỉ huy đặc chiến lại không hề nghĩ như thế. Đèn pha bị tắt thì sẽ bị người ta phát hiện bất thường nhưng đèn pha cứ chiếu mãi vào một nơi không lẽ lại không bị phát hiện sao? Hơn nữa bị hai chiếc đèn pha cùng rọi vào thì xung quanh sẽ sáng như ban ngày, thế thì làm sao mà bí mật tác nghiệp?

Nghe lệnh của Ethan, tay hacker lập tức lôi laptop ra ngồi trước cổng kho bắt đầu thao tác phá mật mã. Là một hacker được Whitehall đặt hết kỳ vọng vào nên anh ta chỉ cần dùng hai phút là có thể mở được cánh cổng này.

“Hacker lập tức bắt đầu tìm kiếm, SUV chạy vào kho, các chiếc xe còn lại đỗ theo hình bán nguyệt. Tiểu đội Tyrant xuống xe hết, chuyển đạn dược vào trong kho, mau lên.” Theo một loạt mệnh lệnh của Ethan, hai chiến sĩ lập tức hộ tống hacker vào kho tìm Obelisk. Đồng thời ba chiếc xe kia đỗ nối đuôi nhau thành một đường thẳng, tạo thành một công sự phòng thủ hình bán nguyệt đơn giản ngay trước cổng kho.

Toàn bộ đám người Tà hóa được gọi là Tyrant đều xuống xe hết. Sau đó mau chóng chuyển đạn dược vào trong kho bởi vì xe đạn dược cũng nằm trong công sự phòng thủ.

Đây là cả một xe tải đạn hơn nữa bên trong còn có lựu đạn, đầu đạn RPG, đạn pháo súng cối khẩu kính lớn. Lỡ như số đạn dược này bị lựu đạn nổ trúng thì tất cả đều sẽ tiêu đời hết.

Đám người Tà hóa ai cũng vô cùng mạnh mẽ, mỗi tay xách một thùng đạn mà chẳng tốn sức gì nhưng dù gì đây cũng là cả một xe tải đạn. Hơn nữa do được lắp trang bị cả người nên tốc độ di chuyển của họ có hơi chậm. Vì thế khi đạn chưa dỡ xuống hết thì đợt quân Mỹ đầu tiên đã đến.

Nhóm quân Mỹ đến đây chẳng qua chỉ là một nhóm. Do cảm thấy có bất thường chứ không nghĩ có kẻ tấn công nên chỉ phái một trung đội lính đến xem tình hình.

Ethan nhìn đám lính Mỹ tiến đến thì hạ lệnh: “Tyrant từ số 1 đến 5 ra nghênh chiến, những người còn lại tiếp tục vận chuyển đạn dược.”

Năm người Tà hóa liền buông thùng đạn trong tay rồi bước nhanh ra ngoài công sự, mỗi người bọn họ đều hai tay vác theo hai khẩu M60. Tổng cộng mười khẩu bắn như mưa vào đám lính Mỹ còn chưa kịp phản ứng gì.

Mười khẩu súng máy M60 sử dụng đạn ACPR đồng loạt khai hỏa, đám bộ binh kia trong chớp mắt ngã lăn ra đất thậm chí còn chưa kịp nổ súng.

Nhưng M60 không phải là súng giảm thanh, mười khẩu đồng loạt khai hỏa tạo ra tiếng ồn rất lớn cho nên cả căn cứ lập tức vang lên tiếng còi báo động inh tai.

Ethan nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói: “Mười phút sau đợt lính Mỹ thứ hai sẽ đến, mau cản chúng lại, Hydra muôn năm.” Sau đó anh ta quay người bước vào trong kho.