“Vừa nhận được báo cáo sao?” Coulson đang dùng màn hình liên lạc với Nick Fury. Nick Fury ở bên kia màn hình ngẩn ra rồi chợt nhăn nhó hỏi: “Cậu giao con chó đó cho người khác rồi à?”
Sau lần tiếp xúc ngắn ngủi với Hubbs, Nick Fury đến giờ vẫn còn cảm thấy ám ảnh tâm lí. Chó biết nói vốn đã khiến người ta sợ giật mình rồi giờ huống hồ ngay cả người bình thường cũng không nói lại con chó ấy.
Chuyện này nếu lan truyền ra ngoài, nói không chừng vài ngày nữa sẽ có tin đồn loài chó đột nhiên trải qua siêu tiến hóa sở hữu được trí thông minh cấp cao. Chẳng bao lâu nữa sẽ thay thế loài người mà trở thành chủ nhân mới của Trái Đất. Sau đó nước tinh khiết bán trong siêu thị sẽ được tăng giá như xăng, Hollywood nói không chừng sẽ quay một bộ phim Hành Tinh Chó hay Gâu Gâu Quật Khởi gì đấy.
Chính vì thế nên Nick Fury đã dặn dò kỹ lưỡng Coulson phải để mắt đến con chó ấy nhưng giờ thì hay rồi, Coulson lại giao con chó ấy cho người khác. Xem ra chẳng mấy chốc tổ biên kịch của Hollywood sẽ có kịch bản để viết rồi.
“Thưa sếp, tôi đã sắp xếp rồi, tôi đảm bảo con chó ấy tuyệt đối sẽ không làm loạn đâu.” Coulson nhìn thấy ánh mắt thăm dò của Nick Fury thì lập tức đảm bảo.
“Cậu có thể đảm bảo không? Cậu quên đi.” Nick Fury hoàn toàn không tin, suýt nữa thì đã nói cậu đừng có đùa. “Con chó ấy cả tôi còn không sợ, nó sẽ nghe lời cậu sao?”
Về lý, Nick Fury xét về phương diện nào cũng đều có sức uy hiếp hơn Coulson cho nên có thể khẳng định, người nào mà ngay cả ông cũng không xử lí được thì Coulson chắc chắn cũng không xử lí được. Nhưng lần này Coulson lại rất tự tin nói ra cách của mình: “Dùng năm mươi ký thịt bò hảo hạng và hai mươi túi lớn thức ăn cho chó cao cấp, con chó ấy lập tức nghe lệnh của tôi.”
Con mắt còn lại của Nick Fury chớp chớp vài cái rồi nhớ lại con chó ấy thật sự rất ham ăn. Hơn nữa với lòng tin vào năng lực của Coulson, ông cảm thấy anh không phải loại người làm việc mà không biết nặng nhẹ, đã dám giao con Husky cho người khác thì chắc chắn đã nắm rõ rồi.
“Nói thế nghĩa là con chó ấy thật sự có bản lĩnh sao?” Nick Fury hỏi. Ban đầu ông không hi vọng nhiều lắm vào Hubbs. Tuy con chó này rất đặc biệt chẳng hạn như có khả năng khiến người ta xem lại thế giới quan của mình nhưng Nick Fury vẫn cảm thấy một con chó này cho dù đặc biệt đến đâu thì về mặt năng lực tìm kiếm cũng không thể bằng các đội tìm kiếm chuyên nghiệp của quân đội Mỹ sở hữu vệ tinh quân sự, thiết bị dò sinh hiệu và thiết bị dò hồng ngoại được.
“Nghe nói…” Coulson nhớ lại một chút về tình hình chi tiết mà đội tìm kiếm Tony Stark đã báo cáo: “Hubbs ngồi trên máy bay đang rất yên lặng thì đột nhiên chỉ về một hướng rồi sủa, sau đó máy bay bay theo hướng đó khoảng hai mươi ki-lô-mét thì tìm được Tony Stark.”
“Hai mươi ki-lô-mét?” Nick Fury kinh ngạc. Khứu giác của loài chó thông thường chỉ có hiệu lực trong phạm vi hai ki-lô-mét còn lần này lại vượt hơn đến mười lần.
Nhưng Coulson vẫn chưa nói xong: “Nếu tính đến độ cao và tốc độ di chuyển của máy bay rồi cộng thêm hướng gió thì bán kính tìm kiếm của Hubbs có lẽ phải đến ba mươi ki-lô-mét.”
Nick Fury há hốc mồm không nói gì, thầm nghĩ đây rõ ràng là Hulk của loài chó rồi nhưng nhớ lại nghe nói cái tên này là tạo vật ác ma gì đó nên không được xem là chó. Thế là không suy nghĩ nhiều về chuyện này nữa.
“Nhiệm vụ của cậu là giúp quân đội Mỹ địa phương tìm Tony Stark, đồng thời trông chừng con chó kỳ lạ đó. Nhưng giờ cậu có vẻ giao cả hai việc đó cho người khác, không lẽ có việc khác đặc biệt quan trọng sao?” Nick Fury nghiêm túc hỏi.
“Vâng thưa sếp.” Coulson trả lời khẳng định: “Hôm qua, có một đội tìm kiếm của quân đội Mỹ gồm hai mươi người đã bị tập kích, theo điều tra thì là do năm người đột biến gây ra.”
“Người đột biến?” Nick Fury lặp lại từ này, sau đó hỏi: “Tạo ra tổn thất lớn bao nhiêu?”
“Ngoại trừ nhóm năm người của đội trưởng Corby ra thì tất cả thành viên khác đều tử vong.” Coulson thành thực trả lời.
“Thế người đột biến đâu?” Nick Fury tiếp tục hỏi.
“Sau lần tấn công đầu tiên thì hai tên đột biến đã bị tiêu diệt, sau đó ba tên còn lại khi truy kích tiểu đội của Corby thì bị máy bay chiến đấu Raiden chi viện đánh cho nát vụn rồi.” Sau đó Coulson lại nói thêm: “Những người đột biến này tuy không có sức mạnh quá kỳ lạ, chỉ đơn thuần là đột biến cơ thể trở nên hung tợn mạnh mẽ hơn nhưng vũ khí hạng nhẹ thông thường rất khó tạo sát thương cho chúng. Khi đối diện với vũ khí phản giáp thì chúng cũng không khác gì so với người thường.”
Nick Fury nhướn mắt như suy nghĩ gì đó rồi nói: “Nghe ra có vẻ cũng không mạnh lắm.”
Từ sau khi Captain America mất tích thì trong mấy năm gần đây, người đột biến nổi tiếng nhất chỉ có Người Khổng Lồ Xanh Hulk. Nếu so với anh ta thì đám người Tà hóa này thật sự kém cỏi. Hơn nữa so sánh với những người đột biến khác sở hữu nhưng năng lực dị thường như có thể phóng hỏa phóng băng phóng điện thậm chí là điều khiến tâm trí hay dịch chuyển tức thời thì năng lực của đám người Tà hóa này thật sự quá trực tiếp và đơn giản.
“Chúng không phải loại người đột biến mạnh nhất mà tôi biết, tôi biết có một số người cho dù là đơn thương độc mã cũng vẫn dễ dàng tiêu diệt đội tìm kiếm hai mươi người này, hơn nữa còn không hề bị tổn thương gì cả.” Coulson nói đến đây chợt hít một hơi thật sâu rồi mới nói tiếp: “Nhưng tình hình lần này thật sự là lần đặc biệt nhất mà tôi từng biết.”
“Nói tiếp đi.” Gương mặt Nick Fury trở nên sa sầm, ông tin Coulson sẽ không ăn nói tùy tiện. Hơn nữa Coulson là đặc vụ cấp bảy, từng tiếp xúc và biết không ít người đột biến nhưng hiện giờ nghe giọng điệu của anh, tình hình lần này có thể là lần đặc biệt nhất trong nhận thức đến mức khiến anh gạt nhiệm vụ chính của mình là tìm Tony Stark sang một bên. Thế thì xem ra việc lần này thật sự không đơn giản rồi.
“Theo lời kể lại của những binh sĩ may mắn còn sống, các bức ảnh do Predator chụp được, thi thể còn khá hoàn chỉnh sót lại ở hiện trường đầu tiên và kiểm nghiệm sơ bộ thi thể vỡ nát ở hiện trường thứ hai đã chứng tỏ… chứng tỏ…” Coulson nói đến đây thì ngừng một chút: “Năng lực của những kẻ đột biến này hoàn toàn giống nhau, thậm chí đặc trưng cơ thể cũng khá tương đồng.”
“Cậu có biết cậu đang nói gì không, đặc vụ Coulson?” Nick Fury nghe xong lời báo cáo của Coulson thì gương mặt càng trầm trọng hơn nữa.
“Tôi biết, thưa sếp.” Coulson trả lời.
Nick Fury chìm vào im lặng. Thế giới hiện giờ thật sự có một số người đột biến. Nếu chỉ nghe số lượng thì sẽ cảm thấy rất nhiều nhưng nếu so sánh với số lượng của toàn nhân loại thì chỉ chiếm chưa đến một phần trăm. Mà trong số một phần trăm này thì Nick Fury hoàn toàn không hề thấy có người đột biến nào có năng lực giống nhau cả.
Dị năng của người đột biến cũng giống như dấu vân tay vậy được quyết định ở gen đặc biệt của mỗi người. Gen khác nhau sẽ tạo ra biến dị khác nhau thế nên hoàn toàn không thể nào xuất hiện hai người đột biến giống nhau được. Trừ phi biến dị ấy không phải do tự nhiên tạo ra.
Cũng giống như những người nhân bản phi tự nhiên vậy, họ sẽ hoàn toàn giống nhau. Cho nên, nếu những người đột biến ấy là do con người chế tạo chứ không phải do tự nhiên tạo ra thì rất có khả năng sẽ có năng lực giống nhau.
Nick Fury bất giác nghĩ đến dự án tạo ra siêu chiến binh Captain America. Nếu tiến sĩ Erskine vẫn còn sống thì dự án này vẫn tiến hành rồi sẽ tạo ra những người được tăng cường hệt như Captain America nhưng đương nhiên chỉ là về phương diện tố chất sức khỏe thôi.
Nhưng chuyện này khá giống với tình hình hiện tại, đều không có năng lực đặc biệt, đều chỉ là tăng cường về mặt sức khỏe. Thế thì đây lẽ nào chính là một dự án siêu chiến binh khác?
Nghĩ đến đây, Nick Fury trịnh trọng ra lệnh: “Đặc vụ Coulson, việc này đừng vội lộ ra, nhiệm vụ của cậu không thay đổi, phải cùng về với Tony Stark nhưng tất cả tư liệu về thi thể, hình ảnh, ghi âm… của đám người đột biến đó đều phải mang về hết, gồm cả những binh sĩ đã giao chiến với chúng nữa.”
“Rõ, thưa sếp.”