“Đây chính là... cái anh gọi là quyết đấu?”

Kẻ hủy diệt bị Chaos Bolt xuyên qua đầu mà chết, còn Ghost Rider lại vì bị Evanson cướp hết lửa địa ngục ở trên người mà biến trở về trạng thái người thường rồi lại còn phải hứng chịu chùm sáng hủy diệt nên giờ cũng đang nằm vật ra trên mặt đất, không rõ sống chết.

Còn Evanson thì dường như không có một vết thương nào, chỉ là tiêu hao quá nhiều năng lượng nên đang đứng thở hổn hển mà thôi. Dù việc dùng tà năng để ăn mòn Ghost Rider đã có kinh nghiệm nên không quá phí sức nhưng việc lấy toàn bộ ngọn lửa đã bị nhiễm tà năng trên người Ghost Rider rồi tạo nó thành Chaos Bolt, lại còn phải bắn thật chính xác thì không phải là một việc dễ dàng. 

Tình huống bây giờ có thể xem như là không quá kém. Thế nhưng Sif lại có chút không hiểu lắm vì trận chiến này không hề xuất hiện tình huống vũ khí và ma pháp hòa làm một, máu me tung tóe khắp nơi như cô ấy đã tưởng tượng, hơn nữa còn kém quá xa.

Nếu như bắt buộc phải đưa ra lời đánh giá thì cô chỉ có thể nói phương thức chiến đấu của người nào đó quá âm hiểm.

“Không sai, những lời nhận xét của cô hoàn toàn không có vấn đề gì cả.” Evanson cố gắng làm ổn định việc hô hấp, sau đó ngồi xuống dưới đất và bắt đầu giải thích. 

“Đầu tiên, tôi đã ném lá cờ Mak’gora - lá cờ tượng trưng cho lời quyết đấu về phía bọn họ.”

“Sau đó tôi đã hét lên lời tuyên chiến bằng âm lượng mà bọn họ có thể nghe thấy.”

“Cuối cùng, sau khi là xong hai việc ở trên, tôi đợi hai mươi giây xem có ai phản đối không nhưng cũng không có ai phản đối nên tôi mới tiến vào trận đấu.” 

“Cho nên tất cả hành động của tôi dù ở hình thức hay trình tự đều không có vấn đề gì cả, đây có thể xem như một trận quyết đấu đường đường chính chính.

Sau khi nghe những lời giải thích của Evanson thì Sif cảm thấy có điều gì đó không đúng nhưng lại không tìm được lời để phản bác lại. Mặc dù trong đám người của Thor thì IQ của cô ấy được xem là cao nhưng cô ấy vẫn là một người Asgard nên cũng không quá am hiểu việc biện luận.

“Nếu như có một ngày...” Cuối cùng thì Sif chỉ có thể nói với Evanson: “Chúng ta cùng nhau kề vai chiến đấu thì tôi tuyệt đối sẽ không để anh đứng ở phía sau.” 

Thân là một người chiến sĩ nên Sif cũng rất sợ hãi việc Evanson vừa ra tay liền hãm hại người đứng ở trước mặt mình.

Đối với vấn đề này thì Evanson từ chối cho ý kiến, nhưng vẫn nghĩ thầm ở trong lòng, em gái, tư tưởng giác ngộ của cô còn chưa đủ cao rồi, nhớ năm đó tôi còn là một Highlord (*) có hơn một triệu chiến lực, lần nào không phải là công kích cận chiến chứ, vậy mà có Slayer hay Grandmaster (**) nào oán giận không?

Evanson đi đến bên cạnh nơi Johnny đang nằm ngay đơ, sau đó không chút khách sáo nào mà giơ chân đá hai đá vào bên mạn sườn của đối phương: 

“Anh đã chết chưa vậy?”

“Khụ... khụ...” Cũng vì hai cú đá đấy nên Johnny mới từ từ tỉnh lại, vô cùng yếu ớt mà trả lời:

“Tôi nghĩ là vẫn chưa.” 

“Được rồi, tôi nghĩ anh chính là Ghost Rider thật bại nhất trong các Ghost Rider rồi.” Evanson nói chuyện một cách nửa thật nửa đùa:

“Không những bị đối tượng mà bản thân đang đuổi giết đừa giỡn trong tay, mà nhiệm vụ của anh cũng do một tay tôi hoàn thành, bạn gái anh cũng do tôi cứu, cuối cùng còn giúp anh xử lý đống phiền toái lớn này nữa.” Evanson chỉ tay về phía Kẻ hủy diệt.

“Ồ, vậy thì cảm ơn anh nhiều lắm.” Johnny cũng không biết phải nói gì: 

“Nhưng mà cách anh giải quyết vấn đề lại quá... thô bạo rồi.” Bà nó, anh vừa mới cứu bạn gái của tôi nhưng sau đó lại muốn xơi tái tôi, quá đáng hơn nữa là anh lại dùng tôi làm lá chắn cho anh trong khi tôi đang ở trạng thái của một người thường, may mà giờ tôi còn chưa cử động được chứ không thì tôi sẽ cào nát gương mặt của anh rồi.

“Ngay từ đầu là tôi đã muốn kề vai chiến đấu với anh.” Evanson giải thích: “Nhưng anh lại từ chối.”

“Ha ha...” Johnny nở một nụ cười khổ, hắn nhớ khi đó bản thân còn đang ở trạng thái Ghost Rider thì đúng là đã ném xích sắt về phía Evanson: “Nhưng mà anh cũng phải biết khi tôi ở trạng thái Ghost Rider thì tôi không thể khống chế được bản thân mình.” 

“Tôi hoàn toàn hiểu được điều đó.” Evanson ngồi xuống, hắn nói với Johnny bằng một thái độ vô cùng nghiêm túc: “Thế nhưng, anh phải nhớ rõ là anh đang nợ tôi một ân huệ rất lớn. Hơn nữa món nợ này nhất định phải trả.”

“Được, tôi nhớ kỹ, nhưng mà...” Johnny cũng rất tán đồng cách nói của Evanson, nhưng đến cuối thì đề tài câu chuyện của anh ta lại thay đổi: “Anh có thể nói chuyện ân huệ với Johnny Blaze tôi, nhưng phần còn lại của tôi, thứ ở trong cơ thể của tôi.” Johnny lắc đầu nói: “Tên kia sẽ không để ý gì đến tình cảm cả, mà tôi cho rằng người anh cần là Ghost Rider chứ không phải là tôi.

“Đúng vậy.” Evanson thừa nhận, ngoài Ghost Rider ra thì Johnny chỉ có mỗi một tài năng đặc biệt là biểu diễn mô tô mà thôi, nhưng mà nó thì có ích gì với Evanson chứ? Cho nên thứ khiến cho anh cảm thấy có giá trị nhất vẫn là Ghost Rider ở trong cơ thể của Johnny. Thế nhưng... 

“Tôi biết Ghost Rider không quan tâm đến tình cảm, hơn nữa hắn chính là thiên địch với những người như tôi, nhưng mà tôi nghĩ sau hai lần bị tôi xử lý thì hắn sẽ ngoan hơn một chút.”

Trong lần đầu tiên thì Ghost Rider còn có thế ép Evanson dùng đến át chủ bài, hơn nữa còn mất một lúc lâu mới có thể bắt được anh ta. Nhưng lần này chỉ mất vài giây, tuy là Evanson đánh lén nhưng cũng có thể xem như là đối kháng chính diện nên kết quả cũng kém không xa, thật lòng mà nói thì Ghost Rider không có khả năng chống cự lại sự ăn mòn của tà năng.

“Hơn nữa...” Evanson ra vẻ thần bí: “Cho dù là ai nhưng nếu đã nợ ân huệ của tôi thì cũng đều phải trả.” 

Johnny mở miệng định nói gì đó nhưng Evanson lại nói trước: “Nếu như anh đã khôi phục hơn phân nửa thì đứng lên đi, chúng ta còn phải đón khách.”

“Khách?” Johnny sửng sốt, chẳng lẽ những người ở trong khu căn cứ này sắp trở về rồi?

Evanson nhìn về một góc tối ở gần đó: “Chúng ta vừa hoàn thành hợp đồng nên ông chủ cũng phải đến để kiểm tra chứ.” 

“Hừ hừ hừ...” Bỗng nhiên có một tiếng cười vô cùng âm trầm truyền ra từ một nơi gần đấy, Mephisto chống cây gậy thủy tinh của mình chậm rãi bước đến:

“Quả là có giác quan nhạy bén.”

“Người như tôi nếu như không nhạy cảm thì sao sống được đến bây giờ.” Evanson nói. 

“Cũng đúng.” Mephisto gật gật đầu, trong ấn tượng của hắn thì Evanson là một ma pháp sư, nếu như làm nghề này mà lại chậm chạp và ngu ngốc thì đã sớm bị chủ nhân của hắn ta đốt thành tro bụi rồi.

“Được rồi, việc mà tôi hứa với ông thì tôi đã làm xong.” Evanson chỉ về phía xác của Blackheart rồi nói tiếp: “Hơn nữa tôi còn có khuyến mãi giúp ông lập bẫy để giết chết Carter Slade, nhưng ông cũng không cần cảm ơn tôi về điều này.”

“Không sai, anh làm rất khá.” Mephisto vừa cười vừa nói, hiển nhiên là ông ta rất hài lòng, 

“Nếu như đã giải quyết xong khế ước giữa hai chúng ta thì tôi đi trước đây.” Evanson định rời khỏi đó.

“Đợi đã.” Mephisto gọi Evanson lại: “Khế ước San Venganza đang ở đâu?”

Evanson vẫn đang quay lưng về phía Mephisto: “Tôi nhớ là nó không nằm trong những điều khoản giữa tôi và ông.” 

“Mà thôi quên đi, vẫn nên để tôi nói cho ông biết vậy!” Evanson xoay người lại: “Thần Sấm Thor đã phát hiện ra bản khế ước, hắn cho rằng bản khế ước này rất tà ác nên đã đem nó về Asgard rồi.”

“Thực sự?” Mephisto có chút nghi ngờ. Hắn càng muốn tin là Evanson vì thèm muốn sức mạnh của bản khế ước mà chiếm nó làm của riêng.

“Cô ấy có thể chứng minh.” Evanson kéo Sif lại. 

“Cô ta là ai?” Mephisto vừa quan sát Sif vừa hỏi.

“Cô ấy là Sif, người của Asgard.” Evanson nói.

“Còn gì nữa không?” Đương nhiên là Mephisto có thể nhìn ra Sif là người của Asgard, cái hắn quan tâm nhất là thân phận và tiếng nói của đối phương ở Asgard. 

“Nữ chiến thần nổi tiếng nhất của Asgard và cũng là tâm phúc của Thor.” Evanson còn bổ sung thêm một câu: “Hơn nữa quan hệ giữa bọn họ là loại quan hệ vô cùng thân mật.”

Thì ra là cô ta, Mephisto lộ ra dáng vẻ như đã hiểu rõ, sau khi nghe Evanson giới thiệu thì hắn cũng đã nhớ đến nhưng chuyện liên quan đến Sif. Cô gái trước mắt này hình như là thái tử phi được Odin lựa chọn, đây cũng là một nhân vật được coi là có tiếng nói ở Asgard.

“Ma quỷ, hãy nghe đây.” Sif đột nhiên lên tiếng, tuy cô không biết chuyện gì đã xảy ra với bản khế ước, hơn nữa lúc Thor rời khỏi thì cô vẫn đang hôn mê nên không tận mắt thấy Thor mang bản khế ước đó đi. 

Thế nhưng cô vẫn quyết định sẽ đứng về phía Evanson, bởi vì cô cho rằng trái đất chính là Midgard trong chín vương quốc lớn, là nơi được thần Odin che chở, không đến lượt một tên ác ma như ông ta đến đây khoa tay múa chân:

“Bản kế ước tà ác kia đã được điện hạ tự tay mang về Asgard, hiện tại cũng đã bị tiêu hủy. Hơn nữa tôi cảnh cáo ông, nếu ông còn dám đặt chân đến Midgard và làm mưa làm gió ở đây thì nhất định sẽ bị Asgard nghiêm trị.”

“Hừ hừ...” Tuy bị Sif quát lớn vào mặt nhưng Mephisto cũng không hề nổi giận: “Tôi là Mephisto, vua của địa ngục, khi cô nói chuyện như vậy với tôi thì đã nghĩ đến hậu quả chưa? Nó có thể gây ra chiến tranh giữa Asgard và địa ngục, nên tôi muốn hỏi cô một câu, cô bé, những lời cô vừa nói có thể đại diện cho cả Asgard sao?” 

Đúng vậy, là cô bé. Ở trong mắt của Mephisto thì Sif cũng chỉ là một cô bé, hơn nữa ông ta cho rằng đừng nói chỉ là thái tử phi được Odin chọn cho dù là thái tử phi chính thức thì cô ta cũng không có tư cách đại diện cho Asgard nói ra những lời như vậy, cho nên ông ta muốn hù dọa đối phương, xem xem có thể tìm ra sự thực hay không.

“Từ trước đến nay thì Asgard không sợ hãi chiến tranh.” Sif trả lời một cách kiên định. Không cần quan tâm có thể đại biểu hay không nhưng trong lúc này thì khí thế không thể yếu đi.

“Thần Odin cũng nghĩ như vậy sao?” Mephisto vẫn rất bình tĩnh: “Asgard vừa trải qua một sự kiện... không tốt cho lắm, hơn nữa tổn thất mà Asgard phải gánh chịu cũng không nhỏ.” Mephisto nhìn về phía Kẻ hủy diệt đang nằm dưới đất: “Vào lúc này lại có thêm một kẻ địch mạnh, tôi nghĩ đó không phải là một hành động sáng suốt.” 

“Cũng có thể là một cách làm thông minh.” Evanson đột nhiên lên tiếng: “Asgard vừa trải qua một cuộc nội chiến không lớn cũng không nhỏ, việc phải làm lúc này là nghỉ ngơi và làm cho cả vương quốc đoàn kết trở lại. Thế nhưng...”

Evanson cười nhạt: “Cũng có một cách khác, một biện pháp có thể làm cho mọi người đoàn kết nhanh nhất và tôi đoán chắc ông cũng đoán được biện pháp mà tôi đang nói đến là gì chứ.”

“Hừ hừ...” Mephisto gật đầu, ông ta biết phương pháp đó là gì, đó là một trận chiến, một trận chiến với các thế lực bên ngoài. 

Hơn nữa Asgard sẽ dốc toàn lực vào trận chiến lần này, để có thể chứng minh với các vương quốc khác là mặc dù bọ họ vừa trải qua nội loạn nhưng hoàng thất của Asgard vẫn rất hùng mạnh, cho dù mất đi Kẻ hủy diệt thì Asgard vấn còn rất hùng mạnh.

Nếu như địa ngục muốn gây sự thì chính là tạo điều kiện để Asgard chứng minh sức mạnh của mình với bên ngoài. Tuy Mephisto không ngại việc đánh nhau nhưng ông ta thấy việc này không đáng giá vì nó chả có lợi gì cả.

Hơn nữa cái này có thể đã được lên kế hoạch từ trước, có lẽ Thor mang bản khế ước này đi vì cảm thấy nó quá tà ác, nhưng đó không phải là nguyên nhân chính. Có thể điều mà Thor muốn là dụ địa ngục tiến lên khiêu khích với Asgard, để hắn có cớ phát động một cuộc chiến để làm cho mọi người đoàn kết với nhau. 

Mephisto là loại người đi một bước nhưng tính ba bước, ông ta luôn nghĩ nhiều hơn những người khác nên ông ta cho rằng đây là một âm mưu. Haizz, là vì ông chưa hiểu rõ về con người của Thor thôi, chứ người như anh ta sao có thể nghĩ đến vấn đề sâu xa như vậy.

“Lần này tôi sẽ nể mặt cô.” Nếu ông ta đã nhận định đây là một âm mưu thì sẽ không bao giờ chấp nhận chui đầu vào rọ, cho nên ông ta lập tức thay đổi đề tài, chuyển hướng mục tiêu sang Johnny, yêu cầu anh ta trả lại sức mạnh của Ghost Rider để hoàn thành khế ước.

Nhưng Johnny lại từ chối, hơn nữa còn đe dọa sẽ dùng sức mạnh này để chống lại ông ta cho nên tốt nhất là ông ta nên ở yên dưới địa ngục. 

Lúc này thì trận chiến ở Asgard cũng đã kết thúc, khi Thor nhìn về cây cầu Bifrost bị gãy làm đôi thì anh ta luôn cảm thấy bản thân đã quên một điều gì đó. À đúng rồi, Sif vẫn đang ở dưới trái đất, chắc phải đợi một khoảng thời gian nữa mới có thể đón cô ấy về được.

Nhưng hình như hắn còn quên một cái gì đó... là cái gì nhỉ? Mà thôi không nghĩ nữa.

Khi hắn định quay trở về cung điện thì chợt nhớ ra vị pháp sư người địa cầu tên Evanson đã đưa cho hắn một bức thư nên vội lấy ra xem. 

Nhưng nội dung ở bên trong lại khiến cho hắn vô cùng khiếp sợ.

“Kính thưa điện hạ,

Nếu như ngài đọc bức thư này trước khi đến trái đất để đón Sif, có thể là vì có nguyên nhân làm cho ngài phải trì hoãn thời gian, cho nên khi ngài trở lại trái đất thì mong ngài cũng mang theo sinh hoạt phí của Sif.

P/S: Không phải là tôi keo kiệt nhưng ngoài tiền ăn thì ngài cũng đừng quên mang theo cả tiền rượu nữa.”

***

(*) (**): Các cấp bậc trong game.