Thường Nhạc không giờ giữa trận đấu của mình và Kim lại xuất hiện Thánh điện Quang Minh, giờ phút này, các tinh nhuệ của Điểm G tại Mỹ đều tập trung ở phố người Hoa.
- Lão đại, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì? Cao Tiếu tập trung ánh mắt vào Thường Nhạc, lúc này, Thường Nhạc không thể nghi ngờ chính là người đáng tin cậy của bọn họ.
Thường Nhạc nhắm mắt lại, dường như đang tự hỏi điều gì đó, mãi lâu sau mới từ từ mở mắt nói: - Căn cứ vào tình hình trước mắt, Kim và Phong Thần khẳng định là thuộc về Thánh điện Quang Minh, hiện tại cao thủ của Thánh điện Quang Minh bắt đầu xuất hiện ở Mỹ, vậy nhất định sẽ biến nơi này thành tổng bộ, chúng ta vẫn chưa đủ mạnh để đối chọi với Thánh điện Quang Minh.
- Đúng vậy, chúng ta tốt nhất là rút lui, nhưng đi đâu mới là tốt nhất? Đệ Nhị Mộng khẽ gật đầu, cô rất đồng ý với ý nghĩ của Thường Nhạc.
Thường Nhạc cũng đang tự hỏi vấn đề này, đám mây máy thần bí kia, nếu có thể xuất hiện ở Mỹ, vậy cũng có thể xuất hiện ở chỗ khác.
Hơn nữa sau lại xuất hiện đám cao thủ của Thánh điện Quang Minh, dường như dưới chân đám người đó đều như giẫm phải cái gì, tốc độ rất nhanh, quả thực muốn lấy mạng người.
Bây giờ có thể chống lại Thánh điện Quang Minh, Thường Nhạc nghĩ tới đầu tiên chính là Thánh điện Hắc Ám, nhưng những cao thủ biến thái của Thánh điện Hắc Ám căn bản không thể ra ngoài.
- Anh Thường Nhạc, chi bằng chúng ta quay lại Trung Quốc, nơi đó chính là cái ổ, cho dù Thánh điện Quang Minh xuất hiện cũng sẽ dễ dàng hơn với chúng ta ra rất nhiều. Tiểu Bảo ở bên cạnh đề nghị.
Thường Nhạc khẽ lắc đầu nói: - Đối phó với Thánh điện Quang Minh, gặp mặt là một trò chơi rất thú vị, tuy rằng Thánh điện Quang Minh rất hùng mạnh, nhưng còn chưa đến nỗi không thể đánh bại.
Thoáng dừng lại một chút, hắn nói tiếp: - Huống hồ đám Tư Đồ Lôi Minh, Giáo Hoàng, Mafia, Kỵ sĩ Thần Thánh cũng sẽ không tích dầu thắp đèn, làm sao có thể nhu thuận gia nhập Thánh điện Quang Minh
- Lão đại, anh nói nhiều như vậy cũng bằng không nói, trực tiếp nói đi, chúng ta sẽ đi đâu? Tiểu Bảo rất bất mãn cắt ngang câu nói của Thường Nhạc.
- Nhật Bản!
Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười tà, những người kia đều thích ngồi nhìn hổ đấu nhau, vậy thì để đám lửa này càng cháy mạnh hơn đi.
- Nhật Bản?
Hắc Long như thoáng chút suy nghĩ nhìn Thường Nhạc.
- Tuy nhiên, trước khi đến Nhật, anh còn muốn đến Pháp một lần. Thường Nhạc nghĩ tới tộc người Băng Xuyên thần bí ở trên song băng kia.
- Lão đại, vậy các anh em ở những nơi khác có cần triệu tập không? Mắt Huyết Hổ nhìn chằm chằm Thường Nhạc, vẻ mặt đầy chờ mong.
- Minh tuyến vòng thành nội ứng, che dấu hoàn toàn Điểm G, tôi muốn xem xem Thánh điện Quang Minh dùng thủ đoạn gì để chơi trò chơi thiếu đối thủ này! Thường Nhạc híp mắt lại nói.
Ngay khi Thường Nhạc chuẩn bị để Điểm G Minh tuyến vòng thành nội ứng, một chiến tướng của Điểm G lại khua chiêng trống rùm beng tiến hành một cuộc đọ sức không coi là quy mô nhỏ.
- Bá, vì sao chúng ta không thông báo trước cho lão đại, phải biết rằng chuyện này liên quan đến toàn bộ địa bàn ở Châu Phi. Vẻ mặt Kerri vài phần khó hiểu.
Bá nhìn Kerri, Kim Ngưu, Lạc Vân, Bàn Tử, Kim Ti, Xử Nữ, vẻ mặt mang theo vài phần tự tin nói: - Lão đạo để chúng ta linh hoạt vận dụng các loại tài nguyên để đối phó đối thủ, hiện tại thế lực của Tân Long Nha ở Châu Phi đã di chuyển đến Phi. Nếu vậy, chúng ta vì sao không bắt đám người Vũ Sa và đám người dị năng lại.
- Cho dù một phần thế lực của Tân Long Nha đã dời đi, nhưng chúng ta tùy tiện tấn công chỉ sợ tổn thất cũng sẽ không nhỏ.
Bàn Tử không đồng ý quan điểm của Bá.
- Hừ, nếu bọn chúng dám mở rộng thế lực đến Hắc thành, vì sao chúng ta không thể tận diệt bọn chúng. Trên mặt Kim Ti lộ ra sự kiên định, hiển nhiên là cô đứng về phía Bá.
- Hắc thành? Làm sao có thể, Vũ Sa không phải kẻ ngốc, cô ta sao có thể dám dễ dàng tiến vào Hắc Thành, phải biết rằng đây hoàn toàn là thoát ly khỏi điểm cứu viện của Tân Long Nha rồi. Đồng tử của Kerri co rút lại.
Nhưng trên mặt Xử Nữ lại lộ ra nụ cười quỷ dị, lợi dụng một con cờ đã có tác dụng.
Năm đó, lợi dụng cái chết của Mộ Dung Trường Thiên, thu hồi được cánh tay phải của Tư Đồ Lôi Minh, chỉ sợ Tư Đồ Lôi Minh như nào cũng không ngờ tới.
- Tôi đồng ý quan điểm của Bá.
Xử Nữ đưa cái tay trắng noãn của gã ra ngoài, đã lâu rồi chưa làm mông của kẻ nào, thật là nhớ nhung loại tư vị này.
- Xử Nữ cũng đồng ý rồi, hắc hắc, Kim Ngưu tôi đương nhiên sẽ đồng ý. Mắt Kim Ngưu lộ ra sự hưng phấn, sau khi trải qua rèn luyện tỉ mỉ, quyền của Kim Ngưu đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa.
- Được, bắt đầu hành động.
Khi người đồng ý chiếm đa số, trên mặt Bá lộ ra nụ cười vừa ý. Tinh anh Điểm G ở Nam Phi đã bắt đầu tụ tập về hướng Hắc thành.
Lòng Vũ Sa vẫn luôn có cảm giác bất an một cách mãnh liệt, loại cảm giác giống như bão tố này khiến mày liễu cong cong của cô lơ đãng nhíu lại.
- Làm sao vậy?
Ngồi đối diện Vũ Sa là một người trẻ tuổi rất đẹp trai, gã chính là người thống trị tiếp theo của Hắc thành Bạch Ứ, Hắc thành là nơi giao giới của Điểm G và Tân Long Nha, bất kể là Tân Long Nha hay Điểm G đều đợi một ưu thế thiên nhiên của nơi này.
Đây cũng chính là lý do chủ yếu mà Vũ Sa tự mình đến Hắc thành.
- Tôi cảm giác có chuyển sắp xảy ra.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Vũ Sa mang theo vài phần nghiêm trọng.
Bạch ứ tự nhiên phóng khoáng cười: - Nơi này là Hắc thành, là địa ban của Bách Ứ tôi, ai dám đến nơi này để gây rối chứ, tiểu thư Vũ Sa xin cứ việc yên tâm.
- Tôi phụ trách an nguy của Vũ Sa, nhưng an nguy của anh, tôi lại không thể cam đoan. Một thanh âm rất có từ tính vô cùng đột ngột vang lên.
Chân mày Bạch Ứ cau lại, ở ngay chính tổng bộ của mình tại Hắc thành không ngờ lại có người tiến vào, hơn nữa bộ hạ ở phía ngoài lại không có chút phản ứng nào, những người kia chẳng lẽ đều là người chết sao?
Hiện ra trước mặt Bạch Ứ là một khuôn mặt rất đẹp trai và phong độ, toàn thân đối phương lộ ra hơi thở phóng khoáng, nhưng ngoại trừ vẻ phóng khoáng đó, còn có một luồng tà khí, luồng tà khí này làm cho người ta cảm giác rất không thích.
- Anh có phải là cảm thấy nhìn thấy tôi rất không thoải mái?
Trên mặt người kia vẫn là nụ cười tà, nhưng cũng rất chân thành nhìn chằm chằm Bạch Ứ.
- Không sai, tôi rất không thích anh. Vẻ mặt Bạch Ứ hoàn toàn âm trầm, trong mắt lộ ra sát khí nồng đậm, - Cho nên sẽ để anh vĩnh viễn ở lại Hắc thành.
- Không nhất định!
Một thanh âm trầm ổn vang lên từ phía sau Bạch Ứ.
- Bá!
Con ngươi xinh đẹp của Vũ Sa co rút lại, cô cuối cùng cũng biết cảm giác bất an kia tới từ đâu. Bá là người chủ trì công tác của Điểm G ở Nam Phí, nếu Bá đến đây, vậy ý tứ cũng có nghĩa là tinh nhuệ của Điểm G ở Nam Phi đều đến đây.
Quả thật Vũ Sa đoán cũng không sai, khi Bá, Kerri, Kim Ngưu và phần đông cao thủ xuất hiện ở đại sảnh, cô đã hiểu tất cả đều đã trở thành kết cục đã định.
- Ai, thật không có ý nghĩa, tôi còn chưa kịp phát quân.
Ánh mắt Kim Ngưu như ác lang nhìn chằm chằm Bạch Ứ.
Bạch Ứ cuối cùng cũng hiểu nhóm người trước mắt là ai, bản thân tuy coi như là bá chủ Hắc thành, nhưng trong mắt Bá và đám chiến tướng Điểm G quả thật chẳng là cái gì.
Kim Ngưu căn bản không nói lời vô nghĩa với Bạch Ứ, kim quang lóe lên, nắm tay trực tiếp tấn công vào bộ mặt của Bạch Ứ.
- Gã là của tôi.
Khi nắm tay của Kim Ngưu vừa động, thân hình Xử Nữ cũng chuyển động, tốc độ nhanh như thiểm điện, trong lúc Bạch Ứ còn chưa kịp phản ứng thì đã bị gã ôm vào trong lòng.
- Chết tiệt.
Kim Ngưu mạnh mẽ thu hồi quyền kình của mình lại, nhìn bóng lưng Xử Nữ dần biến mất, gã rất khinh bỉ mà giơ lên ngón tay giữa.
- Vũ Sa, hân hạnh gặp cô.
Bá yên tĩnh ngồi nhìn ở một chỗ, Vũ Sa liếc mắt một cái, trên mặt lộ ra nụ cười nhạt.
- Tôi cũng rất vui gặp được anh. Mắt Vũ Sa nhìn chằm chằm Bá, trên mặt bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt cổ quái, bởi vì cô phát hiện ra việc kinh người nhất, cô không ngờ mình lại nhìn không thấu lòng Bá.
Việc này không giống với Thường Nhạc lần trước, so sánh với lần trước, Thường Nhạc đùa bỡn mình một lần, mà lần này Bá lại làm cho mình nhìn không thấu.
- Cô có phải là phát hiện ra trong lòng tôi thứ gì cũng không có!
Khuôn mặt Bá xuất hiện nụ cười quỷ dị.
- Tại sao có thể như vậy?
Vũ Sa cảm thấy không thể tin nổi từng mắt nhìn Bá.
- Bởi vì tôi là người thuần khiết nhất trên thế giới! Trên mặt Bá lộ ra nụ cười hết sức hồn nhiên vô tội.
Nếu Tiểu Bảo ở bên cạnh, cô bé nhất định sẽ khinh bỉ Bá một trận.
Vũ Sa nghe được câu này của Bá, cô đột nhiên cảm giác được Bá trước mặt trên một phương diện khác rất giống Thường Nhạc, đại khái là đã bị kẻ bại hoại kia ảnh hưởng.
Hành động lần này của Bá cũng không tính là hoàn mỹ, ngoại trừ bắt sống Vũ Sa, thống nhất hơn phân nửa Châu Phi, nhưng vẫn để một kẻ quan trọng chạy thoát.
- Lão đại, thật không ngờ, cậu lựa chọn Nhật Bản là vì mục đích này, tiểu đệ tôi muốn không phục cũng không được! Khi Thần ở Nhật Bản xa xôi nghe được kế hoạch của Thường Nhạc, cả người gã thiếu chút bị dọa cho nhảy dựng lên.
- Ha ha, anh cũng không suy nghĩ một chút xem bản lão đại là ai, có thể làm loại kinh doanh lỗ vốn sao? Đối phó với tiểu Nhật Bản chúng ta có thể nhẹ tay sao? Ha ha ha ha! Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười tà ác.
- Nhưng mà, lão đại, có cần tăng nhân sự đến hỗ trợ tôi không? Thần bỗng nhiên hỏi một câu,
Nụ cười trên mặt Thường Nhạc rất quỷ dị, hắn híp nửa mặt lại, nghiền ngẫm nói: - Thền, nếu chuyện này tôi để anh làm, tôi sẽ tin tưởng anh vô điều kiện, anh cứ yên tâm can đảm mà làm.
Nghe được câu này của Thường Nhạc, nội tâm Thần vô cùng cảm động, tuy gã hiểu rõ Thường Nhạc tín nhiệm mình, nhưng cứ như vậy mà đem chuyện lớn như vậy giao cho mình.
Phải biết rằng ở Nhật Bản, gã giống như một nửa bá chủ, thậm chí một kẻ tùy tùng thông minh nhất bên cạnh từng khuyên mình tự xưng vương ở Nhật.
Bây giờ lão đại lại đem chuyện quan trọng như vậy giao cho mình, một khi kế hoạch thành công, như vậy bản thân sẽ nắm giữ một sức mạnh không thể tin nổi.