Dịch giả: Lạc Đinh Đang

Hôm sau, Tân Nghiên tỉnh dậy trong cơn đau đầu, vừa mở mắt đã thấy An Bộ ngồi bên giường với gương mặt người chết nhìn cô không cảm xúc.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Tân Nghiên mơ màng hỏi, rõ ràng chưa tỉnh ngủ.

"Bà nói đi?" An Bộ yếu ớt đáp, "Không biết ai lên cơn chạy tới cửa hàng tiện lợi của người ta uống say!"

Tân Nghiên sững sờ, lập tức che mặt, đau đớn nói: "Bộ Bộ, tôi thất tình!"

"Hừm, nói xem có chuyện gì?" An Bộ rót cho cô một chén nước, sau đó tựa vào đầu giường, đợi cô tự nói những chuyện bi thương mình đã trải qua.

Tân Nghiên ngây người một lát, tâm tình suy sụp nói: "Anh ta sắp đính hôn."

"Cái gì?" An Bộ chưa nhìn thấy bạn trai Tân Nghiên, chỉ biết anh ta là một công tử nhà giàu, học cùng Tân Nghiên, nhưng sau đó vì một vài nguyên nhân nên Tân Nghiên nửa đường thôi học, vì không bằng cấp nên cô chỉ có thể tạm thời làm phục vụ ở nhà hàng. Dù như vậy nhưng hai người vẫn không chia tay, nói chuyện yêu đương gần ba năm. Vì để xứng với anh ta, sau giờ làm việc Tân Nghiên tham gia lớp huấn luyện điều khiển kỹ thuật số VM, cố gắng phát triển bản thân, hi vọng một ngày đạt thành tựu trên sự nghiệp.

Cô luôn tin rằng tình cảm của hai người vô cùng bền vững, cho đến hôm qua, tất cả đều thay đổi.

Câu chuyện cũ rích nhưng cũng rất thực tế, công tử nhà giàu bỏ bạn gái bình dân, tìm một vị hôn thê giàu có môn đăng hộ đối. Điều tàn nhẫn hơn là, bạn trai Tân Nghiên chưa từng yêu cô, chỉ là coi cô là bạn giường cố định. Cô sạch sẽ, xinh đẹp, nghe lời, anh ta cảm thấy bao nuôi tình nhân dạng này rất dễ, vậy nên hai người giữ vững quan hệ tình nhân ba năm. Cho tới khi gia đình công tử nhà giàu này yêu cầu anh ta đính hôn với một cô gái xuất thân danh môn.

Tân Nghiên không nói cho bạn trai biết mình đi đón máy bay, lúc đầu vốn chuẩn bị một bất ngờ cho anh ta, kết quả lại thấy anh ta kéo một cô gái rời khỏi sân bay. Hai người cười cười nói nói, cử chỉ thân mật. Lúc đó Tân Nghiên còn tự an ủi mình, có lẽ cô gái kia là chị em của anh ta, vậy nên can đảm tới chào.

Nhưng tên công tử nhà giàu kia chỉ kinh ngạc vài giây với sự xuất hiện của cô, sau đó bình tĩnh giới thiệu: "Đây là vị hôn thê của anh, Nguyên Thi Thi."

Giới thiệu Tân Nghiên với người kia là: "Đây là bạn học cũ của anh, Tân Nghiên."

Bạn học cũ, ngay cả “Bạn gái cũ” cũng không phải.

Thấy thái độ bạn trai, Tân Nghiên còn gì không hiểu? Nếu anh ta có một chút tình cảm với cô thì sẽ không định nghĩa quan hệ của hai người một cách hời hợt như thế, thậm chí không chút bối rối hay chột dạ, dường như cô chỉ là một người qua đường không đáng kể.

Ngay lúc đó, Tân Nghiên cảm thấy cả thế giới đều sụp xuống, tình cảm ba năm bị một câu của anh ta đập cho tan nát. Dưới cái nhìn soi mói của vị hôn thê xinh đẹp bên cạnh anh ta, hay cả sức để hỏi cô cũng không có, cứ vậy trơ mắt nhìn họ tình chàng ý thiếp rời khỏi tầm mắt mình.

Sau đó, cô nhận được tin nhắn của người đàn ông kia. Anh ta nói với cô, anh sắp phải đính hôn, nếu cô vẫn muốn đi theo anh ta, anh ta sẽ bao nuôi cô thật tốt.

Bao nuôi cô? Định biến cô thành một tình nhân trong tối sao? Thân phận của cô chỉ xứng làm một tình nhân trong tối?!

Tân Nghiên không biết mình rời khỏi sân bay bằng cách nào, lúc ấy chỉ muốn tìm một nơi trút giận.

"Vậy nên, cửa hàng tiện lợi kia thành nơi trút giận của bà." An Bộ hứng thú hỏi, "Tôi khá hiếu kỳ, sao bà chọn trúng được cửa hàng tiện lợi kia vậy?"

Tân Nghiên lúng túng trả lời: “Cửa hàng tiện lợi kia bày rượu trên bệ gần cửa sổ..."

An Bộ: "... Ha ha." Vậy nên, loại đồ dễ khiến người ta não tàn thế này thì đừng đặt ở nơi bắt mắt!

"Không phải, trọng điểm của bà sai rồi!" Tân Nghiên bỗng kịp phản ứng, "Tôi bị tên cặn bã đó làm tổn thương, sao bà chỉ quan tâm cửa hàng tiện lợi kia?"

"Bà cũng nói anh ta là tên cặn bã, sao phải tự giày vò vì loại cặn bã này? Lúc ở sân bay, bà nên kết thúc luôn với anh ta chứ không phải ngây ra nhìn họ rời đi."

"Không như vậy thì tôi làm gì được chứ?" Tân Nghiên cúi đầu, hai mắt đỏ bừng, "Vừa nhìn đã thấy vị hôn thê của anh ta là tiểu thư nhà giàu, đi với anh ta trai tài gái sắc, tình ý rả rích. Nếu tôi làm ầm lên trước mặt mọi người thì càng nhếch nhác hơn. Ba bốn năm quen nhau, tôi vẫn nghĩ chúng tôi yêu nhau thật lòng, kết quả anh ta chỉ coi tôi là trò tiêu khiển. Có phải xuất thân của tôi tốt hơn một chút mới có tư cách đi cạnh anh ta? Gia thế thật sự quan trọng như vậy sao?"

Đúng là rất quan trọng.

An Bộ thấy rất nhiều cặp thân phân cách biệt, phần lớn đều có kết thúc xám xịt ảm đảm. Tình yêu chân thành chỉ có thể gặp mà không thể mong cầu, nói gì đến loại tình cảm ngay từ đầu đã không bình đẳng. Chuyện cô bé Lọ Lem chỉ có trong cổ tích mà thôi. Những tên con giàu kia được thấy đủ loại phụ nữ xinh đẹp, có bao nhiêu người sẽ động lòng với một cô gái bình thường, thậm chí vì cô từ bỏ cơ hội phát triển sự nghiệp gia đình? Hơn nữa dù Tân Nghiên xinh đẹp, nhưng tiểu thư nhà giàu tài mạo nhiều mặt cũng không phải số ít. Con em nhà giàu có rất nhiều lựa chọn, cũng có được rất dễ.

"Bà định làm gì tiếp?" An Bộ hỏi.

"Làm gì ư?" Vẻ mặt Tân Nghiên mờ mịt. Ý tên đàn ông kia rất rõ, một là hai người hai ngả, không thì làm tình nhân bí mật của anh ta, không có lựa chọn thứ ba.

"Khi nào họ đính hôn?" An Bộ bỗng hỏi.

"Không biết." Tân Nghiên vô lực tựa vào đầu giường, lòng như tro tàn.

An Bộ nhìn cô một cái, lấy Laptop trên tủ đầu giường ra, mở web, nhanh chóng tìm kiếm một lúc, quả nhiên thấy tin tức cô cần ở một mục giải trí.

[Đại công tử Lương gia sẽ tổ chức nghi lễ đính hôn với thiên kim Nguyên gia ngày 28 tháng này.]

Đại công tử Lương gia Lương Hòa Phủ và vị hôn thê của anh ta, Nguyên Thi Thi.

Ngày 28? Ngay ba ngày sau.

"Được rồi, đừng làm ổ trong chăn nữa, chúng ta ra ngoài dạo chơi." An Bộ đặt Laptop xuống bàn, một tay kéo cô nàng lên.

Tân Nghiên cố sức túm ga trải giường, lớn tiếng gào: "Không, để cho tôi nằm chết trên giường đi, tôi không muốn ra ngoài!"

"Đây là giường của tôi, nếu bà dám chết trên đó, tôi sẽ lột sạch bà rồi ném trên đường cho người ta chiêm ngưỡng.”

"Sao bà độc ác như vậy!!!" Tân Nghiên căm phẫn lên án.

Cuối cùng, Tân Nghiên vẫn khuất phục dưới d*m uy của An Bộ, nặng nề kéo người ra ngoài theo.

Đầu tiên An Bộ xách cô nàng đến hàng ăn sáng, đưa cô nàng sữa đậu nành và bánh quẩy, mình chỉ cần một chén sữa bò. Đồ ăn tiệm này rất sạch sẽ, là số ít cửa hàng ẩm thực An Bộ nếm qua mà không khiến giá trị sinh khí của cô tụt xuống. Còn hương vị, cô không bình luận.

Rõ ràng Tân Nghiên không có khẩu vị gì, cầm bánh quẩy, ngẩn người nhìn ảnh gia đình chủ cửa hàng treo trên vách tường.

An Bộ lấy tờ tiền mệnh giá 10 khua trước mặt cô: "Ăn xong bữa sáng, cái này thưởng cho bà."

Tân Nghiên lạnh nhạt nhìn cô một cái, dù cô nàng thất tình nhưng không phải thiểu năng, vậy nên cô nàng quả quyết rút tiền mặt trong tay An Bộ, sau đó bắt đầu ăn.

An Bộ: "..." Tiền tài quả là vạn năng.

Ăn sáng xong, An Bộ định mang cô nàng tới công viên giải trí thư giãn một chút. Kết quả chứng minh, lựa chọn này sai quá sai. Tân Nghiên vừa vào công viên giải trí đã rơi nước mắt lã chã, ngồi xổm trên đất khóc ròng: "Trước kia anh ta cũng thường xuyên dẫn tôi tới công viên giải trí."

An Bộ: "..." Là lỗi của cô, cô quên mất công viên giải trí là thánh địa hẹn hò của các cặp đôi.

Kéo Tân Nghiên từ dưới đất lên, An Bộ quyết định mang cô nàng tới nơi mà bạn trai cô nàng nhất định sẽ không dẫn đi - Thẩm! Mỹ! Viện!

Trung tâm thành phố có một nơi làm đẹp nổi tiếng quốc tế, tên là "Hoán Thải Hoa Đô". Ở đây chủ yếu là làm đẹp về cơ thể, Spa thơm, dưỡng sinh bảo vệ sức khoẻ, yoga, tập dáng khỏe mạnh và vài hạng mục lớn khác. Kỹ thuật cực kỳ chuyên nghiệp, giá cả cũng rất chuyên nghiệp.

Nhưng Tân Nghiên không có khái niệm gì với việc này, chỉ thấy nơi này trang hoàng cao cấp, giống như bước vào quốc gia khác.

Thiếu nữ tiếp đón hai người quét một vòng cách ăn mặc của cả hai một cách nhanh chóng và không lộ liễu, sau đó trưng ra nụ cười chuyên nghiệp: "Chào các bạn, không biết có thể phục vụ gì cho các bạn?"

Tân Nghiên kéo góc áo An Bộ, nhỏ giọng hỏi: "Chúng ta tới đây làm gì?"

An Bộ trả lời: "Làm Spa, thư giãn một chút."

"Rất đắt đó?"

"Chỉ làm một mục Spa thôi, không tốn bao nhiêu tiền." An Bộ đáp qua loa.

Thiếu nữ tiếp đón nghe vậy, khóe miệng co giật một chút. Spa bình thường cũng vài trăm hơn ngàn, nhưng làm Spa một lần ở đây, loại kém nhất cũng cần một triệu. Cô thật sự không nhìn ra vị mỹ nữ ăn mặc bình thường trước mặt lại là một người giàu kếch xù!

An Bộ lấy danh mục từ thiếu nữ tiếp đón, chọn một mục Spa không hẹn trước.

Sau khi trả tiền, một thiếu nữ tiếp đón khác nhiệt tình dẫn các cô vào bên trong.

Trước nay Tân Nghiên chưa từng vào những nơi thế này, nhìn cái gì cũng thấy mới lạ, âu sầu trong lòng cũng giảm bớt không ít.

"Tốn bao nhiêu tiền, khi về tôi chuyển cho bà." Tân Nghiên biết An Bộ muốn cô vui, nhưng cô sẽ không tùy tiện chiếm lợi của người khác.

"Hừm, bà mời tôi đi ăn một bữa chay dưỡng sinh là được rồi."

Tân Nghiên không nghi ngờ gì gật đầu. Quán ăn chay dưỡng sinh An Bộ nói cô nàng đã đi qua vài lần, độ tốn kém khá cao, là khoảng ba món ăn một món canh tốn năm sáu trăm.

Hai người thay áo tắm, tự đến bể tắm ngâm người.

Ngâm xong, An Bộ dẫn đầu bước vào phòng tĩnh, để thợ Massage xoa bóp toàn thân. Chỉ cần không ấn ngực hoặc cố ý sờ mạch đập của cô thì không cần lo thợ Massage sẽ phát hiện cô là một bộ thi thể.

Massage giúp tăng cường hoạt tính cơ bắp, mỗi lần tắm rửa An Bộ đều tự Massage, nhưng tự mình Massage không thể làm được toàn thân nên mỗi tháng cô đều tới làm Spa một lần, nhưng Hoán Thải Hoa Đô này là tới lần đầu.

Nhắm mắt lại, An Bộ thả lỏng cả người, mặc dù không thể cảm nhận được loại cảm giác thoải mái thoải mái dễ chịu kia nhưng có thể cảm nhận cơ bắp thay đổi.

Lúc này, cách màn bên ngoài bỗng truyền tới một giọng nữ lạnh lùng: "Tân Nghiên? Cô tên là Tân Nghiên à? Bạn học của Hòa Phủ.”

Trong căn phòng yên tĩnh An Bộ từ từ mở mắt, xuyên qua khe hở màn mơ hồ nhìn thấy ba bóng người, một là Tân Nghiên, hai người khác một trái một phải đứng trước người Tân Nghiên.