Hoa cỏ tháng tư, Hi Âm ôm tôi cùng ngắm hoa đào trong sân.
Tôi hỏi: “Người xuất gia không gần nữ sắc, sao chàng lại có thể thích ta?”
Hi Âm cốc nhẹ một cái lên trán tôi, cười khẽ, nói: “Nhất niệm thành Phật nhất niệm thành ma.
”
Ta không hiểu: “Lời này có ý gì vậy?”
“Vốn là Phật, nhưng khi gặp gỡ nàng, ta lại trở thành ma.
”
Đây là một câu chuyện về một vị hòa thượng yêu nghiệt lừa gạt một nữ thí chủ.
***
Tiếng ‘Thí chủ mau tỉnh lại’ đầy giục giã, tôi mở hai mắt ra.
Nhưng khi tôi tỉnh lại, cảm thấy có gì đó không đúng!
Trước mắt hiện lên một gian phòng thiền theo phong cách cổ, sao có thể có một thiếu niên mặt mày tuấn lãng, tóc dài tung bay trước mắt ta chứ?
Cái gì? Đây là ân nhân cứu mạng của tôi – thánh tăng Hi Âm?!
Tuy bị mất trí nhớ nhưng tôi cũng biết, cao tăng đắc đạo trong truyền thuyết, ít nhất thì cũng phải có gương mặt hiền lành và một cái đầu trọc lốc bóng loáng sáng lòa chứ!
Thánh tăng, người không thể nói cái gì cũng chỉ như mây bay được,
Phật tổ đang ở trên đám mây bay nhìn người đó!