Thể Tôn

Chương 654: Không gì cản nổi

Lôi Cương đạp không, mắt nhìn Đạo Gia bị khai thiên thức thứ bốn mươi hai phân thành hai phần phía trước, mà nở nụ cười nhạt. Trước khi Thể Tu nhất mạch bị diệt, có một phần rất lớn nguyên nhân là do Đạo Gia, lão tổ Đạo Hư của Đạo Gia dòm ngó Thái Huyền. Cát bụi nổi lên bốn phía, vô số đạo thần thức quét đến Lôi Cương. Trên không Đạo Gia hiện ra gần mười vạn cường giả, dày đặc đen kịt khoảng trời, trong lòng Lôi Cương thấy hơi quỷ dị, Đạo Gia, không hổ là một trong tứ đại gia tộc trên Vô Thượng Giới, thực lực như vậy mạnh hơn mấy lần so với Thiên Gia. Lôi Cương đã cảm nhận được tám cương thần thiên cấp.

Ánh mắt hắn ngưng trọng nhìn mười lão già hiện ra phía trước nghìn mét, Lôi Cương khởi động tay chân, một trận khổ chiến sắp diễn ra. Vác lên hư kiếm, Lôi Cương khinh thường nhìn những cường giả tinh nhuệ thực sự của Đạo Gia đã đến phía trước trăm mét.

- Thanh niên vác kiếm?

Thấy dáng vẻ của Lôi Cương cùng với thanh hư kiếm to lớn hắn đang vác, trong đầu các cao thủ Đạo Gia đồng thời hiện lên thanh niên vác kiếm gần đây đã gây nên sóng gió ở Vô Thượng Giới.

- Đạo hữu, Đạo Gia chúng ta hình như không hề gây thù chuốc oán với ngươi.

Giọng Đạo Thiên lãnh lẽo nói, trong lòng bức bách khổ sở, không ngờ vừa nói đến thanh niên gác kiếm, thì hắn đến thật. Lời này của Đạo Thiên không phải là không muốn đánh, mà là muốn làm rõ, xem Lôi Cương vì sao lại diệt Thiên Gia rồi Đạo Gia, trong đó tất phải có nguyên do.

- Vì sao ư? Ta chẳng qua là đang báo thù mà thôi.

Lôi Cương thản nhiên cười đáp. Vai vác hư kiếm, đối diện với Đạo Gia, một trong tứ đại gia tộc ở Vô Thượng Giới mà có thể nói cười thoải mái như Lôi Cương, Vô Thượng Giới bao nhiều năm nay còn chưa từng có ai.

- Báo thù?

Đạo Thiên khẽ nhíu mày, những năm gần đây, số gia tộc lớn nhỏ bị Đạo Gia hắn diệt không đến một nghìn cũng phải tám trăm, ai biết được người này là của gia tộc nào? Lập tức, Đạo Thiên nhếch miệng cười độc: T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

- Đạo hữu, Đạo Gia ta không phải cái mà Thiên Gia có thể sánh được. Ngươi có tài cán như vậy, bản tông cho ngươi được chết toàn thây có được không?

- Ha ha, ta biết Đạo Gia các người là một trong tứ đại gia tộc. Có điều, cái ngươi nói rất mạnh là dựa vào lão tổ Đạo Gia các ngươi, Đạo Hư sao? Không giấu gì ngươi, hơn trăm năm trước là ta đã đánh gục Đạo Vân trước cổng Đạo Gia các ngươi. Còn Đạo Hư, lão tổ Đạo Gia các ngươi thì cũng là ta hơn trăm năm trước đã chém chết. Ngươi còn cho rằng, Đạo Gia ngươi mạnh đến thế sao?

Lôi Cương cười nhạt đáp, giọng nói tuy nhẹ, nhưng đã khiến mười vạn đệ tử Đạo Gia choáng váng. Sắc mặt Đạo Thiên đờ đẫn, rồi cứng ngắc, cuối cùng là trừng mắt nhìn Lôi Cương với vẻ không thể tin được, tức giận hét lên:

- Hay cho một tên tiểu bối cuồng vọng, lão tổ Đạo Gia ta đâu phải loại như ngươi có thể đánh bại? Tiểu tử, dám nhục mạ lão tổ Đạo Gia, bản tôn nhất định biến ngươi thành tro bụi.

Không chỉ có Đạo Thiên, toàn bộ đệ tử Đạo Gia mặt đều đỏ đến mang tai trừng mắt nhìn Lôi Cương, trong mắt lóe lên sát khí. Đạo Thiên lấy ra một thanh thần khí, không nói một lời lao về phía Lôi Cương.

Lôi Cương cười lạnh, phân thân hệ Hỏa bay ra khỏi nội thể, nhảy lên biến thành viêm long nghìn trượng ở bên trên Đạo Gia, Cửu Thiên Huyền Hỏa che trời lấp đất cứ liên tục giáng xuống khiến cho cả Đạo Gia trong tích tắc rơi vào biển lửa, địa ngục trần gian. Tiếng kêu gào thảm thiết vang vọng tận chân trời, một mùi máu tanh, mùi cháy khét tràn ra, bọn người Đạo Thiên vốn muốn đánh gục Lôi Cương sau khi nghe thấy tiếng kêu thảm, sắc mặt đại biến.

Một đại thế lực, đại tông phái, xem trọng cái gì? Đó chính là lớp thanh niên, dù gia tộc ngươi, tông phái ngươi có mạnh hơn nữa, nếu không có lớp hậu bối thiên tài, thì mạnh nữa cũng chỉ được nhất thời. Nếu không có người kế nghiệp, đó chính là điềm báo sự suy sụp của một đại thế lực, đại tông phái.

Trong lúc thế lực của Đạo Gia đang ào ào chuyển hướng sang phân thân hệ Hỏa, thì một tiểu chùy chợt hiện lên, phân thân hệ Hỏa không nói một lời liền chui vào trong tiểu chùy, tiểu chùy đột nhiên biến lớn, chưa đến một hơi thở đã đạt đến hai trăm trượng, uy phong lừng lững, khí bá đạo, cường đại, khủng bố đã tràn ngập cả không gian. Phân thân hệ Hỏa tuy phòng ngự mạnh, nhưng đối diện với toàn bộ công kích của cường giả Đạo Gia, vẫn không nắm chắc được mấy phần, chỉ có thể mượn thánh khí của Viêm Long nhất mạch.

- Khai Thiên thức bốn mươi hai!

Lôi Cương đột nhiên hiện ra bên người bọn người Đạo Thiên, công kích của họ như trăm sông đổ về biển cuốn phân thân hệ Hỏa, chợt nghe thấy tiếng gầm nhẹ của Lôi Cương, cảm thấy sức uy hiếp mãnh liệt, vội ngoảnh lại, liền phát hiện một đạo kiếm quang trăm trượng quét ngang đến. Cao thủ Đạo Gia đều trở nên nhốn nháo, hoảng hốt gọi ra kết giới, nhưng uy lực với vũ khí là hư kiếm vận dụng Khai Thiên không nghi ngờ gì chính là trọng lượng khủng bố của hư kiếm dung nhập vào trong kiếm quang, kiếm quang khủng bố khiến kết giới của toàn bộ cường giả dưới cương thần thiên cấp đều bị phá vỡ.

A…

Những tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục không dứt, một kiếm này của Lôi Cương gần như đã tiếp cận cao thủ bách thần. Mười cương thần hoàng cấp chết thảm, còn cường giả huyền cấp, địa cấp đều bị trọng thương, liên tiếp bay ngược lại. Cường giả Đạo Gia nổi giận đùng đùng, công kích che lấp trời đất như muốn cuốn Lôi Cương đi. Công kích mạnh mẽ khiến trong lòng Lôi Cương có chút kinh ngạc, vội lùi lại, cả người chợt xoay chuyển, cơ thịt toàn thân trong thời điểm này bạo phát ra lực lượng mạnh nhất, mạnh mẽ múa hư kiếm nặng trăm vạn cân khiến cho trong không gian vang lên những tiếng rít kinh thiên động địa, như tiếng rồng gầm lên tức giận. Một kiếm khiến cho toàn bộ công kích của cao thủ Đạo Gia hóa thành bụi phấn, Lôi Cương nắm lấy hư kiếm xông vào giữa các cao thủ Đạo Gia, hư kiếm trong tay hắn hết sức sống động, lực lượng khủng khiếp khiến các cao thủ Đạo Gia gần hắn đều gặp phải sự va chạm kinh khủng.

Ầm!

Thân thể Lôi Cương đột nhiên lùi lại mấy bước, một đạo kiếm khí ẩn chứa lực dung hòa tứ hành đánh lên cốt lân giáp của hắn, khiến cốt lân giáp rách một lỗ to bằng nắm tay, nhưng cũng không phá vỡ cốt lân giáp. Lôi Cương cười nhạt, gầm nhẹ một tiếng, chân phải nhanh như cắt bay vụt đến chỗ Đạo Thiên phía trước sau đó nhảy lên không trung, hai tay cầm kiếm bổ xuống.

Rầm rầm!

Đạo Thiên cảm nhận được sự khủng bố trong một kích này của Lôi Cương, hắn vội vàng tránh sang bên trái, chống đỡ một kích kinh khủng này của Lôi Cương. Tuy nhiên hành động đó của y lại khiến các cao thủ Đạo Gia phía dưới và sau lưng không còn xương cốt, toàn bộ hóa thành huyết nhục tràn ngập trong không trung.

Chùy lớn dung nhập phân thân hệ Hỏa mỗi chùy đánh xuống đều khiến đệ tử Đạo Gia thương vong lên đến trăm ngàn người, mặt đất sớm đã lồi lõm tan tành, trong không trung tràn ngập khói bụi, Đạo Gia vốn là nơi vô số người hướng tới thì giờ đã rơi vào Tu La địa ngục. Trên mặt đất, thi thể, tiên kiếm ảm đạm không ánh sáng rơi đầy khắp nơi, đứng trước thực lực tuyệt đối, tương lai Đạo Gia chỉ còn sự hủy diệt.

Đây là một trận tàn sát.

Không ít đệ tử còn sống sót của Đạo Gia sớm đã sợ mất mật, nhốn nháo thoát khỏi nơi này, thoát khỏi địa ngục trần gian này, nhưng lại bị Hoàng Diệu Tông và Thủy Vô sớm đã trấn thủ xung quanh đánh gục.

Toàn thân Lôi Cương lúc này ẩn hiện sát khí, như Tu La chiến thần, cốt lân giáp đã nát vụn về lại nội thể. Cả người Lôi Cương dính đầy máu tươi, thịt nát, cũng có vết thương máu chảy đầm đìa, nhưng cũng không làm Lôi Cương gọi ra cốt lân giáp lần nữa. Lôi Cương phát hiện, lực lượng bạo phát như vậy cùng với việc chịu đựng công kích mạnh, đã khiến xương cốt phóng ra hào quang nhàn nhạt, phảng phất cảm nhận được nguy hiểm, khiến lực lượng ẩn chứa trong cốt lân giáp lại bạo phát ra.

Ầm…

Lôi Cương một kiếm trực tiếp chém vỡ kết giới của một cường giả cương thần địa cấp, khiến hắn nổ tung, cương anh bay ra, lại bị Lôi Cương một kiếm đánh nát, hóa thành lực lượng thuần túy, rồi bị Lôi Cương hút vào miệng. Tuy đã bị thương, nhưng hút vào lực lượng tinh thuần giúp Lôi Cương không cảm thấy chút đau đớn nào, chỉ có nhiệt huyết sôi trào, không gì cản nổi hắn chém giết cao thủ Đạo Gia.

Tám cương thần thiên cấp không biết từ lúc nào đã ngã xuống hai người, sáu người còn lại đều đã chịu không ít thương thế, lần lượt nuốt đan dược. Lúc này, trong đáy lòng Đạo Thiên đã xuất hiện lo lắng, đối với những điều Lôi Cương nói trước đó đã tin tưởng tám phần, lực lượng khủng khiếp như vậy, lực chiến đấu mạnh như vậy, phòng ngự như vậy, người này, thật đã giết chết phụ thân sao? Đạo Thiên không cam lòng, Đạo Hư trong lòng Đạo Thiên giống như chiến thần bách chiến bách thắng. Y chưa từng nghĩ đến việc Đạo Hư sẽ chiến tử. Mắt nhìn Đạo Gia thê thảm bị hủy hoại chỉ trong chớp mắt, hai mắt Đạo Thiên đỏ lên, quát lớn:

- Đạo hữu, có thể cho ta biết, Đạo Gia ta rốt cuộc đã đắc tội gì với ngươi!

- Trước đây, Đạo Gia các ngươi liên kết với các đại thế lực Vô Thượng Giới khác diệt Thể Tu nhất mạch của ta, từng nghĩ sẽ có ngày này hay không?

Một kiếm Lôi Cương đánh lên người vị cường giả Đạo Gia, lực lượng cường đại khiến kẻ này nổ tung, cương anh cũng hóa thành tro bụi trong kình lực cuồng mãnh, đem lực lượng hít vào trong miệng, Lôi Cương cười lạnh cao giọng nói.

- Đệ tử Đạo gia, bản tôn lệnh cho các ngươi toàn bộ thoát khỏi nơi này.

Đạo Thiên gào lên giận dữ. Bản thân hắn tuy tự tin, nhưng lúc này cũng biết, Lôi Cương là không thể chống nổi, thực lực và phòng ngự gần như biến thái đó quả thực không cách nào lung lay được. Tuy nhìn như đã bị thương, nhưng từ công kích khủng bố đó cùng bới tốc độ kinh khủng đó, người này tuy bị thương, nhưng không đủ trí mạng.

Lúc này, Đạo Gia vô phương chống đỡ, chỉ có cách liên hợp các đại thế lực trên Vô Thượng Giới lại, tiêu diệt người này, báo thù rửa hận.

- Muốn đi?

Lôi Cương cười lạnh, hắn sớm đã lường trước Đạo Gia sẽ giống như Thiên Gia, thu hồi hư kiếm vào trong u giới, cốt lân giáp lần nữa hiện ra, song quyền hóa thành hư ảnh, thân thể quay mạnh kịch liệt, vô số đạo quyền kình cuộn trào mãnh liệt bạo phát ra, cuốn đi bốn phương tám hướng.

Đây, mới là cội nguồn lực lượng thật sự, Lôi Cương đã cảm nhận được sâu sắc, tốc độ cực hạn, lực lượng bá đạo, tu luyện đến cực hạn, như thể chiến thần không gì địch nổi.