- Cái gì, Kenichi đánh bại Li Tenmon!!

Mấy vị sư phụ khi biết bọn hắn bị Li Tenmon tấn công thì tức giận nhưng sau khi biết là hắn đã đánh bại Li Tenmon thì bọn họ còn kinh ngạc hơn.

Mấy vị sư phụ im lặng nhìn nhau một chút, một lúc sau Akisame mở miệng nói:

- Được rồi, cảm ơn mấy cậu đã đưa Kenichi về tới đây, giờ bọn ta phải chữa trị cho thằng bé, các cậu về được rồi - Akisame hạ lệnh đuổi khách.

Mấy người của Shinpaku rời đi mang theo ánh mắt đầy lo lắng, chỉ có Kisara ở lại để chăm sóc bạn trai mình.

- Chết tiệt, tất cả là do chúng ta quá yếu đuối, nếu chúng ta mạnh mẽ hơn thì đâu đến nỗi này - Takeda tức giận nói.

- Đúng vậy, chúng ta đến con gái của lão già kia còn không đánh lại được, thân là đội trưởng của Shinpaku mà không thể giúp đỡ thủ lĩnh trong trận chiến, chúng ta quả thật chỉ là lũ vô dụng- Ukita cúi đầu ủ rũ.

- Vậy thì chúng ta phải tìm cách để trở nên mạnh hơn, nhưng phải làm gì đây - Thor nói.

- Các cậu trước hết hãy tăng cường độ huấn luyện của bản thân lên - Niijima bỗng lên tiếng.

- Nhưng nếu chỉ vậy thôi thì vẫn chưa đủ - Takeda nói.

- Dạo gần đây tôi có nghe được một ít thông tin - Niijima nhìn Takeda nói.

- Thông tin gì?

- Là thông tin của một vĩ nhân về đấm bốc, Jame Shiba!!

...............

Ban đêm, trong phòng họp của Lương Sơn Bạc

- Mọi người nghĩ sao về việc này - trưởng lão nói.

- Kenichi phát triển rất nhanh, nhưng điều này lại vô tình tách nó ra khỏi tầng lớp đệ tử mà được xếp vào đẳng cấp của sư phụ - Akisame nói.

- Chẳng phải như vậy Kenichi sẽ càng gặp nguy hiểm hơn sao - Sasaki lo lắng.

- Đúng vậy, từ giờ trở đi các đối thủ của nó sẽ là những người thuộc đẳng cấp vĩ nhân và chúng ta không còn lí do gì để ngăn cản Yami khơi mào cuộc chiến này - Ma Kensei nói.

- Tôi sẽ không để kẻ nào động đến Kenichi - Shigure yên lặng đặt tay lên thanh kiếm của mình nói.

- Apachai cũng sẽ bảo vệ Kenichi.

- Nhưng đó không phải là cách, chúng ta không thể bảo vệ Kenichi mọi lúc mọi nơi được, cho dù là có thể thì như vậy cũng sẽ làm hạn chế sự phát triển của nó.

- Dù gì thì Kenichi vẫn là đệ tử của chúng ta, chúng ta phải làm gì đó chứ không thể ngồi yên được - Sasaki hơi kích động nói.

- Trưởng lão, chúng ta nên làm gì - Akisame hỏi.

- Chúng ta... nên có một bài kiểm tra dành cho Kenichi.

-

Vài ngày sau, khi vết thương của hắn đã khỏi hẳn hắn đi tới phòng khách để chuẩn bị cho buổi luyện tập hôm nay. Hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần để bị Akisame-sensei củ hành mấy ngày tới đây để bù vào số ngày nghỉ của hắn.

Nhưng khi hắn vừa bước vào trong căn phòng thì hắn nhận ra bầu không khí ở đây có điều gì đó rất lạ mọi người đang tập trung lại ngồi thành 1 hàng quay mặt nhìn về phía cánh cửa hắn vừa đi qua chứ không làm việc riêng như mọi khi nữa.

- Con đã tới rồi à Kenichi - trưởng lão nói.

- Dạ, con đã khỏe lại rồi ạ, con sẵn sàng cho buổi tập ngày hôm nay rồi - hắn thấy trưởng lão không gọi hắn là Ken-chan như mọi khi nữa thì thấy kỳ lạ.

- Về buổi tập ngày hôm nay sẽ có một chút thay đổi nhỏ - Akisame nói.

- Thay đổi nhỏ?

- Đúng vậy Kenichi, con tới Lương Sơn Bạc cũng đã gần nửa năm rồi, con đã học được nhiều thứ, bọn ta vẫn quan sát sự trưởng thành của con hàng ngày nhưng... vẫn nên có một buổi kiểm tra để chúng ta nắm rõ trình độ của con là đến đâu - Ma Kensei nói.

Một buổi kiểm tra à, hắn thở phào nhẹ nhõm, mấy vị sư phụ mặt mày nghiêm trọng quá nên làm hắn cứ lo lắng nãy giờ.

- Kiểm tra ạ, vậy bao giờ thì bắt đầu ạ.

- Con hãy đi theo chúng ta - trưỡng lão đứng dậy nói mọi người cũng đứng dậy đi theo ông ấy.

Trưởng lão dắt bọn hắn tới cánh rừng đằng sau võ đường, bọn họ băng qua cánh rừng tới một khu đất khá là rộng rãi, có lẽ là đã tới nơi rồi, trưởng lão dừng lại nói.

- Bài kiểm tra sẽ được diễn ra ở đây.

- Ở đây ạ, vậy kiểm tra như thế nào vậy ông - hắn hơi thắc mắc.

- Bài kiểm tra rất đơn giản, con sẽ phải... đấu với tất cả võ sư của Lương Sơn Bạc kể cả ta!!!

Trưởng lão tỏa ra khí thế làm hắn giật mình. Đấu với tất cả võ sư của Lương Sơn Bạc!?! Cho dù là đấu với 1 người hắn cũng không thắng nổi chứ đừng nói gì đến việc đấu với toàn bộ.

- Trưởng lão đùa con đúng không, sao con có thể đấu lại được ông và các vị sư phụ chứ.

- Đừng lảm nhảm nữa Kenichi, cuộc kiểm tra đã bắt đầu rồi - Sasaki bước lên hét to rồi mấy vị sư phụ cũng bắt đầu phát ra khí thế của riêng mình.

Khí thế của mấy vị đại vĩ nhân không phải là chuyện đùa, nếu không phải nhờ vào skill [Tinh thần Gamer] thì hắn đã tay chân mềm nhũn ra vì sợ rồi. Chẳng lẽ các vị sư phụ định làm thật sao.

Không để hắn có thời gian kịp suy nghĩ Sasaki liền tung một cú đấm về phía hắn. Hắn lập tức nhảy lùi về sau nhưng quyền kình của cú đấm vẫn khiến da thịt hắn đau rát, lần này là chơi thật rồi. Hắn biết nếu mình không nghiêm túc thì có thể gặp phải nguy hiểm, Ryuusui Seikuuken kích hoạt!!

Sau khi đi vào trạng thái Seikuuken, hắn có thể phần nào loại bỏ sức mạnh từ những cú đấm của Sasaki, hắn dần bắt nhịp lại trận đấu.

Có điều hắn đã quên mất 1 điều, đây không phải là trận chiến giữa hắn và Sasaki mà là hắn phải chống lại cả 6 vị võ sư của Lương Sơn Bạc. Khi hắn vừa lấy lại được tự tin thì lập tức những người còn lại cũng nhảy vào tấn công hắn.

- Apaaaaaa!!

- Hự!! - 420

Hắn ăn một sút cực mạnh của Apachai khiến hắn bay ra đập vào một tảng đá lớn, tảng đá lập tức vỡ vụn ra.

- Hộc... - hắn phun ra một ngụm máu, hắn quỳ sấp dưới đất mà thở hồng hộc một tay ôm lấy lồng ngực cực kỳ đau đớn.

- Kenichi, mau đứng dậy!!!

Tiếng của trưởng lão vang lên hắn lập tức giật mình gồng mình nhảy bật ra sau, Ma Kensei lập tức tấn công vào chỗ hắn vừa quỳ.

- Uỳnh!!

Mặt đất liền vỡ ra một hố sâu gần nửa mét sau một chưởng vừa rồi của Ma sư phụ, nếu hắn mà dính chưởng vừa rồi thì chết chắc.

Hắn muốn kêu to bảo các sư phụ ngừng lại nhưng họ thậm chí còn không cho hắn thời gian để thở nữa.

- Kenichi, nếu con không muốn chết thì hãy chiến đấu đi - Akisame hét lên.

Mấy vị sư phụ tấn công như vũ bão làm hắn liên tiếp dính đòn mà lùi về sau. Bỗng nhiên giọng nói của trưởng lão vang lên từ sau lưng làm hắn giật mình.

- Nếu để con phải chết trong tay của Yami thì thà rằng ta tự tay giết con ngay tại đây còn hơn. HÃY CHIẾN ĐẤU ĐI!!

Một luồng quyền kình từ sau lưng ép thẳng tới hắn làm lông tơ của hắn dựng đứng hết lên. Sát khí!! Là sát khí!! Thứ mà hắn không bao giờ cảm thấy trong Lương Sơn Bạc, chẳng lẽ trưởng lão muốn giết hắn thật sao.

Một luồng sát khí khủng khiếp ép lên hắn khiến hắn không thể thở nổi, cơ bắp ở khắp cơ thể run rẩy không chịu nghe lời chủ nhân của nó. Đây là cảm giác cận kề cái chết sao, hắn chưa bao giờ có cảm nhận trực quan về cái chết như vậy.

Chẳng lẽ hắn sẽ phải chết ở đây, có lẽ nên buông xuôi đi, đằng nào hắn cũng có thể hồi sinh được mà, đâu có phải chết thật đâu. Nghĩ đến đây hắn dường như thả lỏng cơ thể mình, hai mắt dần nhắm lại, bóng tối lập tức bao trùm lấy tâm trí hắn.....

Không!!

Hắn không muốn chết, hắn căm ghét cái cảm giác này, cái cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy linh hồn hắn, hắn không muốn chịu đựng cái cảm giác này thêm 1 lần nào nữa hết!! - Hai mắt hắn bỗng mở to ra, ánh sáng và âm thanh trở lại với hắn, hắn lại một lần nữa cảm nhận được luồng sát khí của trưởng lão.

- Karamatsu no Mai!! (唐松の舞: Đường tùng chi vũ)

Lập tức khắp cơ thể hắn có những chiếc xương sắc nhọn mọc ra bao bọc lấy cơ thể hắn. Nắm đấm của trưởng lão dừng lại ngay trước khi chạm vào những chiếc xương ấy. Mặc dù nắm đấm đã dừng lại nhưng quyền kình ép tới vẫn khiến cơ thể hắn hơi chùng xuống, nó giống như sợi cỏ cuối cùng ép gãy lưng con lạc đà vậy, hắn lập tức cảm thấy hai mắt tối sầm lại mất đi tri giác mà đổ gục xuống đất, những chiếc xương cũng tự động thu dần vào bên trong cơ thể.

---