- Thằng nhóc mày vừa nói gì - Tenmon tức giận nhìn hắn.

- Một kẻ ra tay đánh con gái ruột của mình như ngươi thì không xứng đáng sống trên cõi đời này.

- Ha ha ha - bỗng lão ta cười lớn - ta không thể ngờ là một tên đệ tử của Lương Sơn Bạc, nơi tập hợp những kẻ đại diện cho Katsujin Ken, lại thốt ra câu này đấy.

- Với lại, một tên đệ tử như ngươi mà cũng đòi giết ta sao.

Lão ta nhảy lên cao sau đó lao đầu xuống như một mũi tên, hắn lập tức nhảy lùi ra sau nhưng lão ta liên tục bám theo. Lão ta lợi dụng sự cứng rắn của mặt đất để tạo sức bật, lão ta vừa quay tròn vừa đấm vừa đá liên tục ra xung quanh, giờ trông lão ta như một quả cầu gai đang lăn vậy.

Hắn lập tức kích hoạt Ryuusui Seikuuken lên, khi đấu với một vĩ nhân thực thụ hắn phải dùng hết sức.

Hắn liên tục dùng Kakei (xoay tay để đẩy lực đòn đánh ra ngoài) để chặn lại những đòn của lão ta nhưng lão vẫn theo sát hắn.

- Seikuuken sao, quả là kẻ mang danh đệ tử mạnh nhất, nhưng còn quá sớm để ngươi có thể đấu với một vĩ nhân như ta - Chishou Renkan Shouken Kyappou!!!

Lão ta liên tục xoay tròn trên mặt đất mà tấn công, những cú đấm của lão ta cực kỳ dày đặc cho dù hắn dùng đến Ryuusui Seikuuken những không thể né hết được.

Hắn liên tục lùi ra sau nhưng Tenmon vẫn theo sát, bất chợt hắn thấy một khe hở trong vùng kiểm soát của lão ta, hắn lập tức tung một cú đấm vào đó.

- Bốp!!

Lão đã bị dính một đấm trực diện vào bụng nhưng lại không lung lay chút nào. Thật là vô lý, đòn này của hắn không hề thua kém các vĩ nhân, tại sao lại không có tác dụng!?!

- Không ngờ ngươi có thể nhìn ra lỗ hổng trong Zesshou (Bí kỹ) của ta, Seikuuken quả là danh bất hư truyền, nhưng chi với ngần đó sức mạnh thì chưa đủ để chọc thủng hộ thể cương khí của ta đâu.

- Ở tư thế này thì ngươi không thể phát lực được nữa rồi - lão ta lập tức bắt lấy cánh tay hắn nói.

- Thật không?

Một luồng cảm giác nguy hiểm dâng lên trong long Li Tenmon, lão ta muốn buông tay hắn ra lùi lại nhưng đã quá muộn.

- Bakuha Ken!!!

- Phụt!!

Lập tức lão ta gồng mình vận lên hộ thể cương khí của mình nhưng luồng sóng xung kích lập tức đánh tan khí của lão ta, miệng lão hộc ra một ngụm máu lớn mà ngã quỵ xuống đất.

- Khá đấy.... hự.... không thể ngờ là ngươi có thể phá được cương khí của ta, quả là hậu sinh khả úy... hộc.... - Tenmon quỳ một chân xuống đất gắng gượng nói nhưng lại phun ra một ngụm máu nữa.

Hắn sáng tạo ra Bakuha Ken cũng đã được một thời gian rồi, giờ hắn có thể tùy ý phát động chiêu này mà không cần phải vào thủ thế nữa, mặc dù uy lực yếu đi nhưng hắn lại tìm ra cách nén luồng sóng xung kích thành một đường thẳng tạo ra sức xuyên thấu cực mạnh.

Hắn nhìn Tenmon một chút rồi đi tới nhưng đi được nửa đường thì bỗng hắn dừng lại do có người tóm lấy chân hắn.

- Xin cậu hãy tha cho cha tôi, tôi sẽ chịu chết thay cho ông ấy - hắn quay lại thì thấy người đang ở dưới đất là Raichi khiến hắn rất bất ngờ.

- Raichi, lui ra, đây là hậu quả mà ta phải tự mình gánh chịu khi coi thường đối thủ.

- Cha là người gánh vác trách nhiệm phục hưng làng của chúng ta, nếu cha chết thì cuộc sống của các hương thôn phụ lão sẽ ra sao, còn tương lai của lũ trẻ trong làng nữa. Cha không thể chết được, tôi xin cậu, xin hãy thả cha tôi đi...

- Hai người hãy đi đi - hắn trầm ngâm rồi nói.

- Cái gì, ta không cần sự thương hại của kẻ thù đâu - Tenmon quật cường nói.

- Tôi chỉ nói đùa thôi mà - bỗng hắn cười xòa - tôi là đệ tử của Lương Sơn Bạc, nếu tôi mà có ý định giết người thì các vị sư phụ của tôi đã bóp chết tôi trước rồi, ha ha... hãy đi đi, và hãy đối xử với con gái mình thật tốt vào. Tôi sẽ tìm cách liên lạc với ông sau để bàn về việc đầu tư phát triển vào ngôi làng nhỏ của ông.

Li Raichi mừng rỡ nhìn hắn một chút rồi chạy tới đỡ Tenmon dậy.

- Đệ tử của Lương Sơn Bạc sao, quả là một người thú vị - Tenmon nói xong thì được Raichi dìu đi.

Khi hai người họ đã đi khuất bóng thì Miu và mấy người của Shinpaku chạy tới gần hắn.

- Cậu (anh) có sao không Kenichi - Miu Renka và Kisara sờ soạng khắp người hắn để xem có vết thương nào không.

- Ấy.. nhẹ thôi... - mấy cô gái chạm vào người làm hắn đau điếng, hậu quả của Bakuha Ken đã đến rồi.

Thấy hắn đau đơn, mấy cô gái và mấy tên Shinpaku lại càng lo lắng hơn. Một lúc sau họ kiếm được một cái cáng cho hắn nằm sau đó mang về Lương Sơn Bạc.

--