Long Phong lên xe, rồi lái chầm chậm về phía trước.
Trên mặt Trương Dương thì vô cùng bất đắc dĩ, sau khi tu luyện nội công, tính cách của Michelle hình như cũng thay đổi không nhỏ, trở nên hoạt bát hơn, và cũng mạnh dạn hơn.
Như tối qua, khi hai người bí mật tu luyện, Michelle lại đảo khách thành chủ, cưỡi lên người hắn, điều này chưa từng xảy ra trước đó.
Trương Dương cũng không biết thế này rốt cuộc là tốt hay là xấu, có điều hắn không ghét sự thay đổi này của Michelle, mà lại hơi thích nó.
Thật ra Trương Dương không biết rằng, trước kia Michelle đã có tính cách như vậy rồi, chỉ là ở cùng với hắn, sau khi yêu nhau cô hơi kiềm chế, trước kia Michelle có biệt danh Hoa Hồng Gai, cái tên đó không phải tự nhiên mà có.
Đằng sau chiếc Hummer là một chiếc Mercedes-Benz thương vụ, người lái xe là Long Thành.
Lần này trước khi đi về, Trương Dương từng tìm Long Thành giúp đỡ, làm một vài tấm giấy chứng nhận chăn nuôi, kinh thành không giống với Trường Kinh, Truy Phong với thân hình lớn như vậy, nhất định sẽ bị kiểm tra.
Nếu không có chứng từ hợp pháp, nhất định sẽ là chuyện phiền phức.
Không phải họ phiền phức, mà là Trương Dương sợ làm phiền hà đến người khác, tính cách của Truy Phong không tốt lắm, nếu như có người chọc vào nó, có lẽ sẽ phải nếm mùi đau khổ.
Với những việc của Trương Dương, dù là việc lớn hay việc nhỏ Long Thành đều giúp đỡ hết sức mình, rất nhanh ba tấm giấy chứng nhận đều đã tới tay Trương Dương.
Long Thành làm giấy chứng nhận cho cả Tia Chớp và Vô Ảnh, sau đó anh ấy còn chủ động yêu cầu, cùng đi kinh thành với Trương Dương.
Vốn dĩ Trương Dương phản đối, nhưng đáng tiếc lý do của Long Thành khiến cho hắn không phản đối được nữa.
Long Thành phải về kinh thành để báo cáo công tác, tổng bộ Long gia ngoại môn ở kinh thành, mỗi năm anh ấy ít nhất phải về một lần, đây là việc của Long gia họ, dù không có Trương Dương, thì anh ấy cũng phải về, đi cùng chỉ là tiện đường mà thôi.
Sau này Long Thành biết tin Trương Dương có rất nhiều đồ phải đem đi, nên đã lái một chiếc xe thương vụ khá lớn để kéo đồ, cũng không cần phải tìm công ty vận chuyển nữa.
Nhiều đồ như vậy, mà rất nhiều là đồ quý giá và đồ dễ vỡ, gửi chuyển phát cũng không tốt.
Long Thành nhiệt tình như vậy, Trương Dương cũng chỉ đành đồng ý, hắn rất rõ đây là Long Thành đang giúp hắn, chỉ là hắn không thể nào nói được câu từ chối.
Ba chiếc xe, cùng lái ra khỏi khu biệt thự.
Từ Trường Kinh đến kinh thành khoảng 1000 km, may mà giờ đây giao thông thuận tiện, tất cả đều là đường cao tốc, nếu thuận lợi, thì mười mấy tiếng là đến nơi rồi.
Có điều khi xuất phát đã là trưa, muốn đến kinh thành trong ngày hơi khó, trước đó mấy người đã thương lượng, quyết định nghỉ đêm ở Bành Thành, sáng ngày hôm sau lại đi tiếp.
Nếu như vậy, gần tối là có thể đến Bành Thành, sáng ngày hôm sau xuất phát, buổi trưa là có thể đến kinh thành, không làm nhỡ thời gian.
Đây là tuyến đường họ thương lượng trước đó, họ đến Bành Thành, còn vì Michelle, Michelle có một người cô lấy chồng ở Bành Thành, lần trước đính hôn cô ấy không tới.
Nhà người cô này còn có một người em họ bằng tuổi cô ấy, chỉ nhỏ hơn cô ấy một tháng, khi còn nhỏ hai người rất thân nhau, thường xuyên chơi cùng nhau, sau khi đi học hai người cùng bận bịu, nhất là khi lên học đại học, thời gian hai người ở cạnh nhau đã ít đi rất nhiều, mấy năm gần đây không gặp nhau.
Lần này đã phải đến kinh thành, còn là tự mình lái xe, thì cứ ở lại một đêm, đi gặp người em họ và nhà cô, rồi mới đến kinh thành.
Dù sao cũng là tiện đường, đề nghị này của Michelle đã được thông qua ngay lập tức.
Nói là thông qua, thật ra là Trương Dương gật đầu, còn Long Phong và Khúc Mỹ Lan không hề có ý kiến gì về đường đi, Trương Dương và Michelle thống nhất ý kiến là được.
Michelle lái xe rất nhanh, vừa ra khỏi khu nhà đã không thấy tăm hơn của họ đâu nữa, Long Phong đành phải tăng tốc, để đuổi kịp họ.
Người đáng thương nhất là Long Thành, vì anh ấy lái xe thương vụ, chưa được chỉnh sửa, nên về khả năng tăng tốc hay tính thao tác, đều không thể bằng chiếc Hummer và Bugatti ở trước mặt, cuối cùng chỉ đành đi theo chầm chậm phía sau.
Dù sao thì anh ấy cũng biết đường, không đi lạc được.
- Nha đầu này, sao chạy nhanh vậy?
Khi lên đến đường cao tốc, Trương Dương đã biết được tin tức của Michelle.
Thông tin này hắn nghe được từ cửa đường cao tốc, Michelle vào đường cao tốc trước họ mười phút, cả Trường Kinh chỉ có một chiếc Bugatti, muốn hỏi thăm cũng rất dễ dàng.
Dù người khác không biết tên của chiếc xe đó, nhưng cũng biết đó là một chiếc xe thể thao đặc biệt.
Mười phút, cần phải biết từ biệt thự đến cửa đường cao tốc, cũng không đến nửa tiếng đồng hồ, Long Phong đã lái đủ nhanh rồi, mà cô ấy còn lái nhanh hơn cả Long Phong, cũng khó trách Trương Dương nói như vậy.
- Anh ngồi cẩn thận vào!
Long Phong quay đầu cười, rồi nói với Trương Dương một câu, không đợi Trương Dương phản ứng lại, anh ấy đã đạp ga, chiếc xe Hummer vừa lên đường cao tốc bắn đi như một viên đạn.
Trong mấy giây, tốc độ chiếc Hummer đã vượt quá 100, một lát sau, đã lên đến 200.
May mà chiếc Hummer này đã được sửa lại, nếu không không thể có khả năng tăng tốc nhanh đến vậy, Long Phong lái xe trên đường cao tốc với tốc độ trên 200km, rất nhiều chiếc xe bị anh ấy bỏ lại đằng sau.
- Lạ quá, sao không có xe nào đuổi theo nhỉ?
Chạy một lúc, Trương Dương nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt nghi hoặc, họ đã vượt không ít xe trên đường, giờ đây Long Phong nhất định đang chạy quá tốc độ, có điều với năng lực của anh ấy, lái xe với tốc độ này nhất định không có vấn đề gì.
Phản ứng và khả năng tính toán của Long Phong, giỏi hơn so với người thường nhiều, bất kỳ vấn đề gì đều có thể tính toán ra trước, và có cách xử lý tốt nhất.
- Đúng là hơi bất thường, có lẽ đó là do Michelle!
Long Phong gật đầu, rồi lại tăng tốc thêm chút nữa, tốc độ chiếc Hummer lại tăng lên không ít.
- Nhất định là vì bọn họ, hèn chi!
Trương Dương vỗ mạnh vào đầu, rồi cười ngán ngẩm, thường thì, nếu gặp xe đi nhanh trên đường cao tốc, những chiếc xe với giá trị không rẻ, hoặc những lái xe tự nhận khả năng của mình hơn người đều sẽ đi theo, chạy theo một đoạn.
Việc này, dù là Trương Dương đi đâu, đều đã từng gặp.
Có lúc gặp phải một vài chiếc, có lúc thì gặp phải mấy chiếc liền, lúc nhiều nhất là lần chạy từ Hàng Thành về Trường Kinh, vì hắn, nên Tô Triển Đào và những người khác đều chạy với tốc độ nhanh về, cuối cùng dẫn theo một đoàn đua xe thật dài trên đường.
Hành vi này không hề tốt, nếu như mấy năm sau có lẽ không có ai làm, có điều giờ đây thì lại rất thịnh hành.
Chủ yếu là vì xe trên đường cao tốc bây giờ không nhiều bằng kiếp sau, những chiếc xe chạy được, so sánh với những chiếc xe chạy được gặp trên đường cũng là một loại trào lưu, mới gây nên hiện tượng này.
- Reng reng reng!
Vào đường cao tốc chưa đến một tiếng đồng hồ, chiếc điện thoại bên cạnh Trương Dương lại vang lên.
Lấy điện thoại ra, Trương Dương lại lắc đầu không tự nhiên, cuộc điện thoại này là của Michelle, giờ đây cô bé điên cuồng này không biết đã chạy đến đâu rồi.
- Trương Dương, các anh đến đâu rồi?
Vừa nhấc máy, Michelle đã kêu to bên kia đầu dây, nghe giọng rất phấn khích.
- Em đang ở đâu?
Trương Dương lại lắc đầu lần nữa, hắn vẫn chưa hỏi, mà Michelle đã hỏi hắn trước rồi, giờ hắn nhất định đang đuổi theo ở đằng sau, tốc độ hơn 200km mà vẫn không đuổi kịp, có thể thấy rằng tốc độ của Michelle không hề chậm.
Điều này làm cho Trương Dương hơi lo lắng, Michelle không phải là Long Phong, mặc dù cô ấy cũng là người tu luyện, nhưng dù sao cũng chỉ có thực lực trung kỳ nhất tầng, gặp phải những tình huống khẩn cấp nhất định khả năng ứng phó sẽ không thể bằng Long Phong.
- Bọn em đang ở khu phục vụ Hoa Cương, đang đợi các anh ở đây, các anh đến mau đi!
Michelle nói xong liền cười khanh khách, sau đó cụp điện thoại, đôi lông mày Trương Dương thì nhíu lại với nhau.
Khả năng nghe của hắn rất tốt, ngoài tiếng của Michelle hắn còn nghe thấy rất nhiều tiếng cười hỗn độn, những âm thanh này không lớn, rất nhỏ, nhưng dường như ở cách Michelle không xa.
- Khu phục vụ Hoa Cương, ở phía trước năm mươi km, chúng ta sẽ đến nhanh thôi!
Ở một bên, Long Phong cũng nhẹ nhàng nói một câu. Anh ấy đạp ga, gần như đã đạp đến đáy.
Vận tốc của họ đã đạt đến hơn 200km/h, với tốc độ này, chỉ cần 10 phút là đi hết hơn 50km.
Có điều có thẻ nhận ra rằng, trước đó tốc độ của Michelle không hề chậm, họ chỉ lên đường cao tốc muộn hơn cô ấy 10 phút, đuổi theo điên cuồng, giờ đây vẫn còn khoảng cách 10 phút nữa, có thể nói rằng tốc độ của họ vừa nãy không thấp hơn hắn, thậm chí còn cao hơn hắn.
Nghĩ đến chiếc xe Bugatti kia, Trương Dương lại cảm thấy bất đắc dĩ.
Ai bảo hắn đồng ý để Michelle lái chiếc xe Bugatti này chứ, khả năng tăng tốc và khống chế của nó tốt hơn, nếu như Michelle muốn, có thể lái với tốc độ hơn 300km/h, như vậy còn bỏ họ xa hơn.
50 km, nếu Long Phong hoàn toàn chạy quá tốc độ, thật sự chỉ dùng hơn 10 phút.
Khu phục vụ Hoa Cương là một khu phục vụ cấp huyện, không lớn, xe bên trong này cũng không nhiều, khi chưa vào đường phụ, Trương Dương đã nhìn thấy bên trong khu phục vụ có đến mấy chiếc xe.
Số xe này đều không có quy tắc, hình như đỗ thành hình tròn, chiếc xe ở giữa chính là chiếc Bugatti của Michelle.
Long Phong cũng chú ý đến điều này, anh ấy giảm bớt tốc độ rồi lại tăng tốc, đi thẳng vào đường phụ.
- Ồ, lại có một chiếc xe nữa đến, là Hummer, không biết trên xe là các anh hay các chị đây!
Trương Dương và Long Phong vừa dừng xe, đã có một người thanh niên đầu nhuộm tóc vàng bước đến cửa sổ, rồi cười nhìn vào trong.
- Các anh, các anh cũng bị chiếc Bugatti hấp dẫn tới phải không, đáng tiếc các anh đến muộn rồi, bây giờ mới đuổi đến nơi!
Người thanh niên tóc vàng ghé vào cửa sổ nhìn Trương Dương, rồi cười nói bên ngoài cửa sổ, lúc này Trương Dương đã sầm nét mặt.
Không để ý đến người này, Trương Dương mở cửa xe, rồi bước xuống.
Trong trung tâm khu phục vụ giờ đây có tám chiếc xe, ngoài chiếc Bugatti của Michelle, bảy chiếc xe còn lại đều là xe bình thường, trong số đó có một chiếc Ferrari, hai chiếc Porsche, còn có một chiếc xe thể thao Mercedes-Benz và xe thể thao BMW.
Hai chiếc còn lại là xe con, nhưng cũng là xe tốt với giá trị gần trăm vạn, trên đường cao tốc thường xuyên gặp phải xe tốt, nhưng gặp được nhiều xe trong một lần thế này cũng hiếm thấy.
Michelle và Khúc Mỹ Lan đều ở trong xe, không đi ra ngoài, hai người dường như còn đang cười nói trong xe, bên cạnh xe của họ, còn có mấy người đang đứng, đều là thanh niên cả. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Đứng ở cửa sổ ghế lái, là một người thanh niên mặc chiếc áo sơ mi trắng, trông rất nho nhã, anh ta không thời thượng như những người khác, đang cười đứng đó, cũng không nói gì.
- Cho qua một chút!
Long Phong cũng xuống xe, đến bên cạnh Trương Dương, rồi chặn những người khác sang một bên, Trương Dương thì sầm nét mặt đến trước cửa xe.
Tất cả mọi người gặp được Long Phong, đều lùi lại, dù là người thanh niên đứng ở cửa cũng vậy, sau khi bị Long Phong đẩy ra, người thanh niên này liền nhìn Long Phong rất ngạc nhiên.