EditoR: Mai Tuyết VÂN

Biểu cảm không dám tin trước khi chết của chàng trai hiện lên trong mắt Bạch Nhược Oánh. Cô gái kia không thèm để ý đến tiếng kêu thảm thiết của chàng trai. Cô ta liều mạng chạy trốn, nhưng tốc độ của cô ta, làm sao nhanh hơn tốc độ của dây mây máu được.

Nhìn thấy dây mây máu đặt cạnh mình, cũng không hề tấn công cô, rồi lại nhìn dây mây máu hưng phấn bên ngoài, trong mắt Bạch Nhược Oánh lóe lên tia nghi hoặc.

Bạch Nhược Oánh không biết, thật ra dây mây máu bắt phụ nữ tới đây, đều rất rõ ràng. Cô gái này bị dây mây máu bắt tới, không có chút phản kháng, phụ nữ càng phản kháng càng khiến dây mây máu thêm phấn khích.

Mà Bạch Nhược Oánh là cô gái duy nhất không phản kháng, cho nên dây mây máu để cô một bên, đợi đến cuối lại xử lý cô.

Bên tai truyền đến tiếng phụ nữ kêu la ầm ĩ,  còn có tiếng rên rỉ của cô gái đối diện truyền đến. Nhìn thứ chất lỏng không biết tên từ đùi cô ta chảy xuống, Bạch Nhược Oánh cảm thấy buồn nôn.

Cuối cùng, cô gái kêu "cứu mạng'' vẫn không thể chạy thoát, cô ta bị bắt xuống dưới. Cô ta bị dây mây máu quấn quanh, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định giãy dụa.

Mắt thấy Bạch Nhược Oánh, muốn bám lấy Bạch Nhược Oánh để cô cứu mình, nhưng cô càng phản kháng, dây mây máu càng thêm phấn khích.

Bạch Nhược Oánh nhìn cảnh tượng trước mặt, cô đã tìm ra quy luật, cô biết, nếu bản thân cũng hành động như vậy, thứ chờ đón mình là kết cục ra sao.

Bạch Nhược Oánh không cử động, cũng không nhúc nhích, vì cô không phải thánh mẫu. Cô không thể trong tình huống an nguy bản thân không rõ lại xúc động đi làm chuyện gì.

Hơn nữa, Bạch Nhược Oánh biết một điều, nếu muốn nhổ tận gốc đám dây mây máu này mà nói, nhìn các cô cái ở đây, đến tám phần thì không thể giữ lại.

Cô ta liên tục hét chói tai, tiếng vải bị xé rách vang lên bên tai Bạch Nhược Oánh. Quần áo cô ta bị xé nát, rơi xuống, cô gái vẫn giãy dụa như trước.

Nhưng mà, đến khi mảnh vải cuối cùng trên người bị xé nát, mấy cái dây máy lại vươn vò người cô gái.

"Á!'' Cô ta hét lên một tiếng, lúc này, nhìn dây mây máu mấy máy, dường như đang rót thứ gì đó vào trong cơ thể cô gái.

Cô ta lại không từ chối nữa, lúc này, sắc mặt ửng hồng, hàm chứa ý xuân, cô gái nhắm mắt lại. Tiếng rên rỉ theo tiếng gọi cứu mạng khi nãy phát ra, sau đó là đến tiếng bạch bạch truyền đến.

Nhìn đám dây máu khổng lồ này, Bạch Nhược Oánh biết, nếu chỉ dùng đao mà nói, không có phần thẳng. Người chém vào đám này vẫn chỉ đứt được một chút.

Mà lúc này, xem khẩu vị của đám dây mây máu đang dần dần quay về phía cô, Bạch Nhược Oánh biết cuối cùng cô đã trở thành mục tiêu rồi.

Lấy đao trên người xuống, dùng thần thức phủ kín thân đao, chặt đứt về phía đám dây mây máu đánh lén mình.

Cảm thấy hành động của Bạch Nhược Oánh, đám dây mây máu điên cuồng hoạt động. Bọn chúng thích nhất là cảm xúc mãnh liệt, phụ nữ có sức sống.

Đám dây mây máu đánh về phía Bạch Nhược Oánh, mùi thối trực diện khiến Bạch Nhược Oánh suýt nữa nôn ra, đao trong tay bị cuốn lấy, lửa đen xuất hiên trong tay Bạch Nhược Oánh.

Lửa của cô khác với lửa thường, lửa của Bạch Nhược Oánh màu đen, dây mây máu vừa gặp lửa đen, đã lập tức hóa thành tro tàn, nhìn thấy cảnh này Bạch Nhược Oánh rất vui vẻ.

Nghĩ như vậy, Bạch Nhược Oánh tỏa lửa đen đi, dây mây máu vừa liều mạng công kích Bạch Nhược Oánh lúc này lại chạy trốn không có trật tự, nhưng chỉ cần lửa đen lướt qua, đã thành một đám bụi đen.

Lửa đen gặp dây mây máu cũng rất kỳ lạ, không để bản thân bị tắt, mà đến khi đốt sạch dây mây máu mới tắt. Nhìn thấy số lượng dây mây máu rất nhiều, nhưng Bạch Nhược Oánh cũng không lo lắng.

Lửa đen sẽ tìm kiếm mục tiêu của mình, lúc này cô muốn đối diện thứ bên trong đám dây mây máu thô to, mà thứ kia bên trong chính là zombie Lý Hiển Nghiêu.

Dây mây máu thô to giống như là gốc rễ của đám dây mây máu này, cảm nhận được nguy hiểm bốn phía, dây mây máu mấp máy, giống như lúc nãy, mở một cái lỗ, lúc này zombie Lý Hiển Nghiêu từ trong bụng dây mây máu này đi ra.

Còn bộ dạng lại vừa khéo, nhưng làn da của zombie Lý Hiển Nghiêu rõ ràng đã nhiều hơn, ngoại trừ mặt, cổ, còn có hai tay, hai chân.

Nhìn thấy cô gái trước mặt, một sự tức giận xuất hiện trong đầu zombie Lý Hiển Nghiêu. Nhưng hắn không biết đó là cái gì, lúc này ký ức hắn không thể nhớ lại, tuy vậy hận ý sâu trong lòng hắn, khiến hắn đánh về phía Bạch Nhược Oánh.

Nhìn zombie lúc này, trên mặt là sự phẫn nộ, Bạch Nhược Oánh có chút hối hận khi đó không nhìn ln hoàn toàn bị ăn rồi hãy rời đi.

Thuấn di một cái để tránh công kích của zombie Lý Hiển Nghiêu, lửa đen lại xuất hiện trong tay Bạch Nhược Oánh.

Nhìn lửa đen trong tay Bạch Nhược Oánh, trong mắt ln xuất hiện sự sợ hãi, lúc này, mấy dây mây máu từ trong tay Lý Hiển Nghiêu chém ra.

Nhớ ra lúc trước Lý Hiển Nghiêu ra dị năng hệ Mộc, thật không ngờ, lúc biến thành zombie lại kết hợp với dây mây máu.

Bạch Nhược Oánh huy động lửa đen trong tay, lửa đen đánh bề phía zombie Lý Hiển Nghiêu, zombie Lý Hiển Nghiêu thấy thế chém dây mây máu ra.

Lửa đen gặp dây mây máu thì ngừng lại, lửa đen lập tức cắn nuốt dây mây máu kia. Nhưng lúc này, zombie Lý Hiển Nghiêu lại bỏ qua đám dây mâu máu đó, sau đó vòng ra sau, tiếp tục xuất ra một đám dây mây máu.

Nhìn thấy zombie Lý Hiển Nghiêu như thế, trong mắt Bạch Nhược Oánh lại xuất hiện sự tàn nhẫn. Vừa bị mất đao, bản thân phát ra lửa đen cũng không thể công kích bản thể của ln.

Nhìn động tác của ln, hắn đang muốn tiêu hao năng lượng của cô sao? Bạch Nhược Oánh nhìn đám dây mây máu thô to phía sau Lý Hiển Nghiêu, năng lượng của zombie ln, là đến từ đám dây mây thô to phía sau ư?

Nghĩ như thế, Bạch Nhược Oánh phóng lửa đen về phía đám dây mây máu đó.

Dường như nhận ra suy nghĩ của Bạch Nhược Oánh, zombie Lý Hiển Nghiêu đồng thời chém ra vô số dây mây máu, giống như tấm lưới ngăn cách phía trước dây mây thô to.

Lửa đen chỉ có thể đốt mục tiêu nó gặp phải, mà không thể bỏ qua, sau khi trực tiếp hóa dây mây máu thành tro, lửa đen cũng biến mất.

Dây mây máy xung quanh dần dần hóa thành tro, ngay cả những cô gái được chọn là cơ thể mẹ nối dõi cho đám dây mây máu cũng đã hóa thành tro.

Trước mắt chỉ còn thừa lại dây mây máu thô to và zombie Lý Hiển Nghiêu, nhưng Bạch Nhược Oánh cảm thấy bản thân đã đánh giá thực lực của mình quá cao rồi.

Dây mây tho to, phóng ra một một dây mây, luồn vào trong cơ thể zombie Lý Hiển Nghiêu, không ngừng vận chuyển năng lượng cho zombie Lý Hiển Nghiêu.

Bản thân cô cũng vì phóng ra lửa đen tiêu diệt dây mây máu khác, khiến năng lượng bị tiêu hao rất nhiều.

Còn bị Lý Hiển Nghiêu công kích dập tắt hết lửa đen, khiến năng lượng của cô hao tổn gần hết. Nhìn kẻ khiến người ta chán ghét trước mặt, Bạch Nhược Oánh chảy đầy mồ hôi.

Cô cảm thấy sức lực cơ thể dần dần cạn kiệt, chính lúc này, cô phát hiện một dây mây máu lại cuốn lấy eo mình.

Dây mây máu càng quấn càng chặt, Bạch Nhược Oánh cảm thấy ngay cả hít thở cũng khó khăn. Lúc này Bạch Nhược Oánh hung hăng cắn đầu lưỡi, cố gắng duy trì chút tỉnh táo.

Nhưng lúc này, năng lượng của cô đã cạn kiệt, trong đầu cô hiện lên những gương mặt quen thuộc: Ba mẹ, bác hình, Lưu Minh, cuối cùng là khuôn mặt của Mặc Doãn Cuồng.

"Xòa xoạt!'' Tiếng động quen thuộc vang lên, Bạch Nhược Oánh phát hiện, quần áo của mình bị dây mây máu xé nát, nhìn bộ dạng Lý Hiển Nghiêu dữ tợn dâm tà trước mặt.

Bạch Nhược Oánh biết mục đích của hắn, không phải là giết mình, mà là muốn dùng cơ thể cô để sinh sản đám dây máu. Nghĩ đến đây, Bạch Nhược Oánh không thể tưởng tượng, nếu người kia là mình, sẽ thế nào đây?

Nghĩ như thế, Bạch Nhược Oánh dùng hết khí lực ngưng ra lửa đen, lửa đen thiêu cháy đám dây mây máu trên người, Bạch Nhược Oánh ngã xuống mặt đất, nhìn trong tay ln xuất hiện dây mây máu, Bạch Nhược Oánh phát hiện bản thân chút sức lực cũng không còn.

Sau khi bị dây mây máu của ln trói lại, Bạch Nhược Oánh giãy dụa. Nhưng cô càng giãy dụa, dây mây máu quấn quanh càng siết chặt, càng lúc càng gấp.

"Xoàn xoạt" Tiếng động này lại vang lên, ý thức cảu Bạch Nhược Oánh có chút mơ hồ.

Cô biết, lúc này, đám dây mây máu đã xé nát quần áo của cô. Cảm thấy hai chân bị dây mây máu kéo căng ra, hạ thể tiếp xúc với không khí khiến Bạch Nhược Oánh run rẩy, cũng khiến cô tỉnh táo lại.

Nhìn thấy cơ thể xuất hiện trước mặt Lý Hiển Nghiêu với tư thế sỉ nhục như vậy. Lúc này Bạch Nhược Oánh thật sự rất muốn chết, tất nhiên, trước khi cô chết, phải bầm thây Lý Hiển Nghiêu thành vạn khúc.

Đầu óc cùa zombie Lý Hiển Nghiêu còn chưa mở ra toàn bộ, hắn chỉ dựa vào bản năng, còn có đám dây mây máu đi trước dẫn đường.

Nhìn cô gái trước mặt, zombie Lý Hiển Nghiêu ngoại trừ oán hận trong lòng, còn những cái khác đều giống nhau. Hắn tiếp thu mệnh lệnh của dây mây máu thô to kia với mình.

Vì mới bị tấn công xong, dây mây máu bên hắn chịu rất nhiều tổn thương, cho nên nhiệm vụ tiếp theo của hắn, chính là khiến dây mây máu sinh sôi. Có được mệnh lệnh này, thứ đồ giữa háng zombie Lý Hiển Nghiêu ngẩng cao.

Bạch Nhược Oánh nhìn thấy thứ đồ kia ngẩng cao, chậm rãi vươn lên, khiến Bạch Nhược Oánh nhớ lại đã từng cắt vật này của hắn. nhưng mà lúc này, thứ giữa háng zombie Lý Hiển Nghiêu lại mọc dài ra như vậy, thật là không thể tin được. Lúc này, Bạch Nhược Oánh cảm thấy sợ hãi.

Sau một thời gian tiếp xúc với rất nhiều zombie cấp bốn, Bạch Nhược Oánh phát hiện, zombie cấp bốn tiến hóa biến dị, da thịt trên người bong tróc, sau đó mọc ra cơ bắp mới.

Vì là cơ bắp nên zombie cấp bốn không có đặc tính là nam hay nữ. Bề ngoài của chúng không phân chia, nhưng lúc này zombie Lý Hiển Nghiêu lại mọc dài phân thân, hiện tượng này khiến Bạch Nhược Oánh vô cùng sợ hãi.

Không, không đúng, sau một giây, Bạch Nhược Oánh thấy rõ thứ kia. Cô biết đó không phải là do zombie Lý Hiển Nghiêu mọc ra, mà ra từ đám dây mây máu mô phỏng phân thân của đàn ông.

Nhìn thứ ngẩng cao của Lý Hiển Nghiêu dần tới gần bản thân, Bạch Nhược Oánh muốn cử động, lại không thể cử động, chẳng lẽ bản thân phải chịu để con quái vật này nhục nhã sao?

Không, không được, bản thân chấp nhận chết, cũng không muốn bị như thế, đầu lưỡi truyền đến đau đớn, Bạch Nhược Oánh đang cắn lưỡi tự sát lại bừng tỉnh.

Cô bất ngờ nghĩ đến một việc, Ẩm Huyết và cơ thể đã hòa làm một, cô chết nó chết, nó biến mất thì không gian cũng không còn, không gian mất thì Mặc Doãn Cuồng ra sao?

Anh đã nói, sen máu nở, nếu không gian mất đi, như vậy sẽ không có sen máu. Không, không được, cô không thể chết, vì Mặc Doãn Cuồng, bản thân không thể chết.

Nhưng bản thân không chết, đối diện với sự xúc phạm này, nhìn thấy bản thân bị zombie Lý Hiển Nghiêu ghê tởm sắp đến gần.

Chẳng lẽ thật sự để thứ đó xâm phạm bản thân sao, không, không, không được!

P/s: Chương này 3012 từ, mệt mỏi với bà nữ chính!!!!!

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

Chương 60: NO60

EditoR: Mai Tuyết VÂN

Biểu cảm không dám tin trước khi chết của chàng trai hiện lên trong mắt Bạch Nhược Oánh. Cô gái kia không thèm để ý đến tiếng kêu thảm thiết của chàng trai. Cô ta liều mạng chạy trốn, nhưng tốc độ của cô ta, làm sao nhanh hơn tốc độ của dây mây máu được.

Nhìn thấy dây mây máu đặt cạnh mình, cũng không hề tấn công cô, rồi lại nhìn dây mây máu hưng phấn bên ngoài, trong mắt Bạch Nhược Oánh lóe lên tia nghi hoặc.

Bạch Nhược Oánh không biết, thật ra dây mây máu bắt phụ nữ tới đây, đều rất rõ ràng. Cô gái này bị dây mây máu bắt tới, không có chút phản kháng, phụ nữ càng phản kháng càng khiến dây mây máu thêm phấn khích.

Mà Bạch Nhược Oánh là cô gái duy nhất không phản kháng, cho nên dây mây máu để cô một bên, đợi đến cuối lại xử lý cô.

Bên tai truyền đến tiếng phụ nữ kêu la ầm ĩ,  còn có tiếng rên rỉ của cô gái đối diện truyền đến. Nhìn thứ chất lỏng không biết tên từ đùi cô ta chảy xuống, Bạch Nhược Oánh cảm thấy buồn nôn.

Cuối cùng, cô gái kêu "cứu mạng'' vẫn không thể chạy thoát, cô ta bị bắt xuống dưới. Cô ta bị dây mây máu quấn quanh, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định giãy dụa.

Mắt thấy Bạch Nhược Oánh, muốn bám lấy Bạch Nhược Oánh để cô cứu mình, nhưng cô càng phản kháng, dây mây máu càng thêm phấn khích.

Bạch Nhược Oánh nhìn cảnh tượng trước mặt, cô đã tìm ra quy luật, cô biết, nếu bản thân cũng hành động như vậy, thứ chờ đón mình là kết cục ra sao.

Bạch Nhược Oánh không cử động, cũng không nhúc nhích, vì cô không phải thánh mẫu. Cô không thể trong tình huống an nguy bản thân không rõ lại xúc động đi làm chuyện gì.

Hơn nữa, Bạch Nhược Oánh biết một điều, nếu muốn nhổ tận gốc đám dây mây máu này mà nói, nhìn các cô cái ở đây, đến tám phần thì không thể giữ lại.

Cô ta liên tục hét chói tai, tiếng vải bị xé rách vang lên bên tai Bạch Nhược Oánh. Quần áo cô ta bị xé nát, rơi xuống, cô gái vẫn giãy dụa như trước.

Nhưng mà, đến khi mảnh vải cuối cùng trên người bị xé nát, mấy cái dây máy lại vươn vò người cô gái.

"Á!'' Cô ta hét lên một tiếng, lúc này, nhìn dây mây máu mấy máy, dường như đang rót thứ gì đó vào trong cơ thể cô gái.

Cô ta lại không từ chối nữa, lúc này, sắc mặt ửng hồng, hàm chứa ý xuân, cô gái nhắm mắt lại. Tiếng rên rỉ theo tiếng gọi cứu mạng khi nãy phát ra, sau đó là đến tiếng bạch bạch truyền đến.

Nhìn đám dây máu khổng lồ này, Bạch Nhược Oánh biết, nếu chỉ dùng đao mà nói, không có phần thẳng. Người chém vào đám này vẫn chỉ đứt được một chút.

Mà lúc này, xem khẩu vị của đám dây mây máu đang dần dần quay về phía cô, Bạch Nhược Oánh biết cuối cùng cô đã trở thành mục tiêu rồi.

Lấy đao trên người xuống, dùng thần thức phủ kín thân đao, chặt đứt về phía đám dây mây máu đánh lén mình.

Cảm thấy hành động của Bạch Nhược Oánh, đám dây mây máu điên cuồng hoạt động. Bọn chúng thích nhất là cảm xúc mãnh liệt, phụ nữ có sức sống.

Đám dây mây máu đánh về phía Bạch Nhược Oánh, mùi thối trực diện khiến Bạch Nhược Oánh suýt nữa nôn ra, đao trong tay bị cuốn lấy, lửa đen xuất hiên trong tay Bạch Nhược Oánh.

Lửa của cô khác với lửa thường, lửa của Bạch Nhược Oánh màu đen, dây mây máu vừa gặp lửa đen, đã lập tức hóa thành tro tàn, nhìn thấy cảnh này Bạch Nhược Oánh rất vui vẻ.

Nghĩ như vậy, Bạch Nhược Oánh tỏa lửa đen đi, dây mây máu vừa liều mạng công kích Bạch Nhược Oánh lúc này lại chạy trốn không có trật tự, nhưng chỉ cần lửa đen lướt qua, đã thành một đám bụi đen.

Lửa đen gặp dây mây máu cũng rất kỳ lạ, không để bản thân bị tắt, mà đến khi đốt sạch dây mây máu mới tắt. Nhìn thấy số lượng dây mây máu rất nhiều, nhưng Bạch Nhược Oánh cũng không lo lắng.

Lửa đen sẽ tìm kiếm mục tiêu của mình, lúc này cô muốn đối diện thứ bên trong đám dây mây máu thô to, mà thứ kia bên trong chính là zombie Lý Hiển Nghiêu.

Dây mây máu thô to giống như là gốc rễ của đám dây mây máu này, cảm nhận được nguy hiểm bốn phía, dây mây máu mấp máy, giống như lúc nãy, mở một cái lỗ, lúc này zombie Lý Hiển Nghiêu từ trong bụng dây mây máu này đi ra.

Còn bộ dạng lại vừa khéo, nhưng làn da của zombie Lý Hiển Nghiêu rõ ràng đã nhiều hơn, ngoại trừ mặt, cổ, còn có hai tay, hai chân.

Nhìn thấy cô gái trước mặt, một sự tức giận xuất hiện trong đầu zombie Lý Hiển Nghiêu. Nhưng hắn không biết đó là cái gì, lúc này ký ức hắn không thể nhớ lại, tuy vậy hận ý sâu trong lòng hắn, khiến hắn đánh về phía Bạch Nhược Oánh.

Nhìn zombie lúc này, trên mặt là sự phẫn nộ, Bạch Nhược Oánh có chút hối hận khi đó không nhìn ln hoàn toàn bị ăn rồi hãy rời đi.

Thuấn di một cái để tránh công kích của zombie Lý Hiển Nghiêu, lửa đen lại xuất hiện trong tay Bạch Nhược Oánh.

Nhìn lửa đen trong tay Bạch Nhược Oánh, trong mắt ln xuất hiện sự sợ hãi, lúc này, mấy dây mây máu từ trong tay Lý Hiển Nghiêu chém ra.

Nhớ ra lúc trước Lý Hiển Nghiêu ra dị năng hệ Mộc, thật không ngờ, lúc biến thành zombie lại kết hợp với dây mây máu.

Bạch Nhược Oánh huy động lửa đen trong tay, lửa đen đánh bề phía zombie Lý Hiển Nghiêu, zombie Lý Hiển Nghiêu thấy thế chém dây mây máu ra.

Lửa đen gặp dây mây máu thì ngừng lại, lửa đen lập tức cắn nuốt dây mây máu kia. Nhưng lúc này, zombie Lý Hiển Nghiêu lại bỏ qua đám dây mâu máu đó, sau đó vòng ra sau, tiếp tục xuất ra một đám dây mây máu.

Nhìn thấy zombie Lý Hiển Nghiêu như thế, trong mắt Bạch Nhược Oánh lại xuất hiện sự tàn nhẫn. Vừa bị mất đao, bản thân phát ra lửa đen cũng không thể công kích bản thể của ln.

Nhìn động tác của ln, hắn đang muốn tiêu hao năng lượng của cô sao? Bạch Nhược Oánh nhìn đám dây mây máu thô to phía sau Lý Hiển Nghiêu, năng lượng của zombie ln, là đến từ đám dây mây thô to phía sau ư?

Nghĩ như thế, Bạch Nhược Oánh phóng lửa đen về phía đám dây mây máu đó.

Dường như nhận ra suy nghĩ của Bạch Nhược Oánh, zombie Lý Hiển Nghiêu đồng thời chém ra vô số dây mây máu, giống như tấm lưới ngăn cách phía trước dây mây thô to.

Lửa đen chỉ có thể đốt mục tiêu nó gặp phải, mà không thể bỏ qua, sau khi trực tiếp hóa dây mây máu thành tro, lửa đen cũng biến mất.

Dây mây máy xung quanh dần dần hóa thành tro, ngay cả những cô gái được chọn là cơ thể mẹ nối dõi cho đám dây mây máu cũng đã hóa thành tro.

Trước mắt chỉ còn thừa lại dây mây máu thô to và zombie Lý Hiển Nghiêu, nhưng Bạch Nhược Oánh cảm thấy bản thân đã đánh giá thực lực của mình quá cao rồi.

Dây mây tho to, phóng ra một một dây mây, luồn vào trong cơ thể zombie Lý Hiển Nghiêu, không ngừng vận chuyển năng lượng cho zombie Lý Hiển Nghiêu.

Bản thân cô cũng vì phóng ra lửa đen tiêu diệt dây mây máu khác, khiến năng lượng bị tiêu hao rất nhiều.

Còn bị Lý Hiển Nghiêu công kích dập tắt hết lửa đen, khiến năng lượng của cô hao tổn gần hết. Nhìn kẻ khiến người ta chán ghét trước mặt, Bạch Nhược Oánh chảy đầy mồ hôi.

Cô cảm thấy sức lực cơ thể dần dần cạn kiệt, chính lúc này, cô phát hiện một dây mây máu lại cuốn lấy eo mình.

Dây mây máu càng quấn càng chặt, Bạch Nhược Oánh cảm thấy ngay cả hít thở cũng khó khăn. Lúc này Bạch Nhược Oánh hung hăng cắn đầu lưỡi, cố gắng duy trì chút tỉnh táo.

Nhưng lúc này, năng lượng của cô đã cạn kiệt, trong đầu cô hiện lên những gương mặt quen thuộc: Ba mẹ, bác hình, Lưu Minh, cuối cùng là khuôn mặt của Mặc Doãn Cuồng.

"Xòa xoạt!'' Tiếng động quen thuộc vang lên, Bạch Nhược Oánh phát hiện, quần áo của mình bị dây mây máu xé nát, nhìn bộ dạng Lý Hiển Nghiêu dữ tợn dâm tà trước mặt.

Bạch Nhược Oánh biết mục đích của hắn, không phải là giết mình, mà là muốn dùng cơ thể cô để sinh sản đám dây máu. Nghĩ đến đây, Bạch Nhược Oánh không thể tưởng tượng, nếu người kia là mình, sẽ thế nào đây?

Nghĩ như thế, Bạch Nhược Oánh dùng hết khí lực ngưng ra lửa đen, lửa đen thiêu cháy đám dây mây máu trên người, Bạch Nhược Oánh ngã xuống mặt đất, nhìn trong tay ln xuất hiện dây mây máu, Bạch Nhược Oánh phát hiện bản thân chút sức lực cũng không còn.

Sau khi bị dây mây máu của ln trói lại, Bạch Nhược Oánh giãy dụa. Nhưng cô càng giãy dụa, dây mây máu quấn quanh càng siết chặt, càng lúc càng gấp.

"Xoàn xoạt" Tiếng động này lại vang lên, ý thức cảu Bạch Nhược Oánh có chút mơ hồ.

Cô biết, lúc này, đám dây mây máu đã xé nát quần áo của cô. Cảm thấy hai chân bị dây mây máu kéo căng ra, hạ thể tiếp xúc với không khí khiến Bạch Nhược Oánh run rẩy, cũng khiến cô tỉnh táo lại.

Nhìn thấy cơ thể xuất hiện trước mặt Lý Hiển Nghiêu với tư thế sỉ nhục như vậy. Lúc này Bạch Nhược Oánh thật sự rất muốn chết, tất nhiên, trước khi cô chết, phải bầm thây Lý Hiển Nghiêu thành vạn khúc.

Đầu óc cùa zombie Lý Hiển Nghiêu còn chưa mở ra toàn bộ, hắn chỉ dựa vào bản năng, còn có đám dây mây máu đi trước dẫn đường.

Nhìn cô gái trước mặt, zombie Lý Hiển Nghiêu ngoại trừ oán hận trong lòng, còn những cái khác đều giống nhau. Hắn tiếp thu mệnh lệnh của dây mây máu thô to kia với mình.

Vì mới bị tấn công xong, dây mây máu bên hắn chịu rất nhiều tổn thương, cho nên nhiệm vụ tiếp theo của hắn, chính là khiến dây mây máu sinh sôi. Có được mệnh lệnh này, thứ đồ giữa háng zombie Lý Hiển Nghiêu ngẩng cao.

Bạch Nhược Oánh nhìn thấy thứ đồ kia ngẩng cao, chậm rãi vươn lên, khiến Bạch Nhược Oánh nhớ lại đã từng cắt vật này của hắn. nhưng mà lúc này, thứ giữa háng zombie Lý Hiển Nghiêu lại mọc dài ra như vậy, thật là không thể tin được. Lúc này, Bạch Nhược Oánh cảm thấy sợ hãi.

Sau một thời gian tiếp xúc với rất nhiều zombie cấp bốn, Bạch Nhược Oánh phát hiện, zombie cấp bốn tiến hóa biến dị, da thịt trên người bong tróc, sau đó mọc ra cơ bắp mới.

Vì là cơ bắp nên zombie cấp bốn không có đặc tính là nam hay nữ. Bề ngoài của chúng không phân chia, nhưng lúc này zombie Lý Hiển Nghiêu lại mọc dài phân thân, hiện tượng này khiến Bạch Nhược Oánh vô cùng sợ hãi.

Không, không đúng, sau một giây, Bạch Nhược Oánh thấy rõ thứ kia. Cô biết đó không phải là do zombie Lý Hiển Nghiêu mọc ra, mà ra từ đám dây mây máu mô phỏng phân thân của đàn ông.

Nhìn thứ ngẩng cao của Lý Hiển Nghiêu dần tới gần bản thân, Bạch Nhược Oánh muốn cử động, lại không thể cử động, chẳng lẽ bản thân phải chịu để con quái vật này nhục nhã sao?

Không, không được, bản thân chấp nhận chết, cũng không muốn bị như thế, đầu lưỡi truyền đến đau đớn, Bạch Nhược Oánh đang cắn lưỡi tự sát lại bừng tỉnh.

Cô bất ngờ nghĩ đến một việc, Ẩm Huyết và cơ thể đã hòa làm một, cô chết nó chết, nó biến mất thì không gian cũng không còn, không gian mất thì Mặc Doãn Cuồng ra sao?

Anh đã nói, sen máu nở, nếu không gian mất đi, như vậy sẽ không có sen máu. Không, không được, cô không thể chết, vì Mặc Doãn Cuồng, bản thân không thể chết.

Nhưng bản thân không chết, đối diện với sự xúc phạm này, nhìn thấy bản thân bị zombie Lý Hiển Nghiêu ghê tởm sắp đến gần.

Chẳng lẽ thật sự để thứ đó xâm phạm bản thân sao, không, không, không được!