Mọi người đều biết, chủ mưu của Lý Thế Dân là Vương Thông.
Lý Kiến Thành cũng biết Lý Tịnh nhưng đều cho rằng Lý Tịnh là một viên võ tướng.
Lý Tịnh cũng khéo léo về võ, dùng đao pháp tổ truyền rất có dũng lực.
Nhưng sau khi nghe những ngôn ngữ này của Lý Ngôn Khánh, Lý Kiến Thành khẽ
giật mình, chẳng lẽ nói chủ mưu của nhị lang là Lý Tịnh?
- Lý Tịnh ở Trường An sẽ là nỗi lo của thái tử.
- Nếu đã như thế cho hắn rời khỏi Trường An là tốt nhất.
- Tuy nhiên cho hắn làm tổng quản của Dục Châu không phải quá mức sao?
Một câu nói này Lý Ngôn Khánh liền cảm thấy sự uy hiếp từ Lý Kiến Thành.
Nói thẳng ra là hắn muốn nắm tất cả quan chức trong tay mà không muốn giao cho người bên ngoài.
- Chỉ là một chức tổng quản Dục châu, vẫn còn dưới phủ đô đốc Dục châu.
Triệu vương đảm nhiệm chức đô đốc Linh châu mới có thể khiến cho nhị lang yên tâm.
Lý Kiến Thành nghĩ nghĩ rồi gật đầu nói:
- Ngươi nói vậy cũng đúng.
Ngôn Khánh cười nói:
- Nếu vậy tiểu vương xin được cáo lui trước.
Thái tử hãy để ý U Châu, nghĩ đến cách làm cho Lý Nghệ cúi đầu lúc đó có thể có bước đi trước.
- Đa tạ Dưỡng Chân nhắc nhở.
Lý Kiến Thành đưa mắt nhìn theo Lý Ngôn Khánh rời đi trong lòng thầm thở dài.
Lúc trước hắn và Lý Thế Dân quan hệ rất tốt, Lý Thế Dân vô cùng tôn kính hắn, có thể xưng tụng là tình huynh đệ điển hình.
Thậm chí trước khi khởi binh ở Thái Nguyên hai người vẫn thân mật khăng khít.
Nhưng từ khi Lý Thế Dân chấp chưởng binh mã đặc biệt là từ khi mình mất đi binh quyền thì hai người dần trở nên bất hòa.
Ở trong đó Lý Kiến Thành có nguyên nhân của mình nhưng Lý Thế Dân cũng có nguyên nhân.
Nhà của đế vương không có tình thân.
Lý Kiến Thành từ lâu đã cảm nhận được điều này.
Hắn thở dài nhìn lên trên trời xanh: Nhị lang chớ trách ca ca ngoan tâm thủ lạt, nếu như ngươi có thể bỏ cuộc không chừng ca ca và ngươi có thể xây dựng lại tình huynh đệ.
Ngày hôm sau Lý Uyên dưới sự khuyên bảo của Lý Kiến Thành tiếp xúc với Lý Thế Dân.
Tuy nhiên hắn không hạ chiếu với Lý Thế Dân mà chỉ hạ chiếu an ủi vài câu,
nói thật Lý Uyên cũng không biết phải gặp mặt Lý Thế Dân thế nào.
Hắn biết chuyện ở Khúc châu không có liên hệ với Lý Thế Dân nhưng tình
huống hiện tại ngoài Lý Thế Dân không có người nào có năng lực này, Lý
Ngôn Khánh tuy cũng có hiềm nghi nhưng hiềm nghi Lý Thế Dân tựa hồ còn
lớn hơn.
- Cái gì?
Ở trong phủ Tần vương, Lý Thế Dân kinh hô một tiếng vươn người đứng dậy.
- Dược Sư nhận mệnh đi làm tổng quản Linh châu, tam lang cũng đi Dục châu?
Vương Thông cười khổ gật đầu:
- Hôm qua nội cung truyền ra sắc lệnh cho Triệu vương tiến tới Linh châu, xây dựng lại, tiết chết đất ở Mạn Bắc năm châu, Dược Sư cũng nhận được
chiếu lệnh phong làm tổng quản Dục Châu hiện tại bộ binh đã triệu hồi.
Lý Tịnh bị điều đi.
Trong lòng Lý Thế Dân khó tránh khỏi một phen khủng hoảng.
Ở trong phủ Tần vương người mưu trí không ít Vương Thông cũng thế Lưu Văn Tĩnh cũng thế đều là những người túc trí đa mưu.
Nhưng mà so sánh lại Lý Thế Dân vẫn vể trọng Lý Tịnh hơn.
Lý Tịnh văn võ song toàn hơn nữa suy nghĩ lại vô cùng nhanh nhẹn thường
không mưu mà hợp với Lý Thế Dân. Biểu hiện bên ngoài Vương Thông là đệ
nhất chủ mưu của Lý Thế Dân nhưng trên thực tế Lý Thế Dân lại nể trọng
Lý Tịnh, không hề kém hơn so với Vương Thông.
Lúc này ở bên ngoài có thân vệ tới bẩm báo nói rằng Lý Tịnh trở về.
Lý Thế Dân vội vàng để Lý Tịnh tới, một tây bưng trà rồi hỏi:
- Dược Sư bộ binh nói thế nào?
- Bộ binh sắc lệnh cho thần trong vòng mười ngày phải đi Dục châu.
Vừa rồi thần ở tại bộ binh gặp Triệu vương nghe vương gia nói thì ít ngày
nữa vương gia cũng phải đi Linh châu, trong nhất thời chỉ sợ không cách
nào tạm biệt với điện hạ.
- Đang êm đang đẹp tại sao lại đi trấn Linh châu?
Lý Thế Dân ngạc nhiên hắn biết rõ tình huống của ph.
Hắn biết vị huynh đệ này không thích hào khí ở Trường An, lúc trước hắn
nhận lệnh thống lĩnh Bắc nha cũng là cưỡng bức, thực chất bên trong Lý
Huyền Phách thích hưởng thụ niềm vui thú chiến đấu ở trên chiến trường
hơn/
Hơn nữa hiện tại mình và thái tử mâu thuẫn không ngừng Lý Huyền Phách bị kẹp ở bên trong chỉ sợ cũng không thoải mái.
Thế nhưng mà Lý Tịnh...
Lý Tịnh khẽ nói:
- Điện họa xem ra có người không muốn cho thần ở Trường An hiệu lực cho điện hạ
- Cô biết là ai.
Lý Thế Dân đột nhiên nở ra nụ cười.
- Dưỡng Chân quả nhiên là cao minh, thoáng một cái đã nhìn ra Dược Sư
trọng yếu với cô. Vốn cô còn định cho ngươi chủ trì cuộc chiến ở Giang
Nam nhưng hiện tại xem ra không thể, tuy nhiên như vậy cũng được, ngươi
được điều đi tới Dục châu né tránh danh tiếng sau đó cô sẽ nghĩ cách làm cho ngươi trở về.
Lý Tịnh trầm mặc không nói,hắn uống một ngụm trà rồi ngẩng đầu lên.
- Điện hạ hung thủ tập kích Đột Quyết cũng phải tra cho ra.
- Cô minh bạch.
Thần hai ngày nữa chỉ sợ phải xuất hành, khó có thời gian ở bên cạnh điện
hạ, điện hạ cần phải cẩn thận, khống chế người ở Thiên Sách phủ không
được gây ra sự tình gì nữa, hôm qua tam huynh đệ Uất Trì Bảo Lâm công
kích Hà Nam vương phủ chỉ sợ cũng là một chuyện phiền toái, nếu để cho
hắn tiếp tục ở lại Trường An thì thật không tốt, không bằng cho hắn theo thần tiến về Dục châu.
Lý Thế Dân nghĩ nghĩ rồi gật đầu đáp ứng.
- Còn Tần Dụng nữa hắn cũng không thích hợp ở lại Trường An, cũng nên theo thần đi tới Dục châu.
Lý Thế Dân gãi đầu trong lòng không nỡ.
Tần Dụng tuy tính tình táo bạo hơi lỗ mãng nhưng dù sao cũng trung thành và tận tâm một thân vũ lực này có thể trợ giúp cho mình rất nhiều, chỉ là
hắn trêu chọc Lý Ngôn Khánh cho dù Lý Ngôn Khánh không truy cứu thì
triều đình chưa chắc đã bỏ qua cho hắn.
Dù sao tấn công vương phủ cũng làm cho tôn thất mất mặt.
Đây không đơn thuần là chuyện riêng của Lý Ngôn Khánh mà còn liên lụy đến toàn bộ bộ mặt của tôn thất.l
Điện hạ thần sau khi rời đi điện hạ còn cần phải nghĩ cách để Hà Nam vương bị đuổi ra khỏi Trường An.
Nhớ ngày đó Lý Tịnh còn đề nghị cho Lý Thế Dân để cho Lý Ngôn Khánh đến
Trường An, vậy mà Lý Ngôn Khánh mới tới đây nửa năm, cũng là Lý Tịnh cải biến chủ ý. Cẩn thận ngẫm lại Lý Ngôn Khánh sau khi tới Trường An rất
ít xuất hiện nhưng mà đối với Lý Thế Dân mà nói có rất nhiều uy hiếp.
Lý Thế Dân cũng thế, Lý Tịnh cũng thế đều tin chắc người phục kích sứ đoàn Đột Quyết chính là Lý Ngôn Khánh.
Tuy không rõ ràng lắm Lý Ngôn Khánh dùng đội ngũ phương nào dùng thủ đoạn
gì nhưng chủ mưu ngoài Lý Ngôn Khánh ra thì không thể là người khác.