Sau khi xuất ra Hỗn Độn Lô, Trương Văn Trọng cũng không vội vã ra tay luyện chế tiên khí, mà híp mắt lại, đưa thần thức tiến vào Càn Khôn Hồ, bắt đầu chỉnh lý linh tài liệu đặt bên trong. Sở dĩ hắn làm như vậy, là muốn tìm ra phối phương tốt nhất từ những linh tài liệu này, để đề thăng xác suất thành công khi luyện chế tiên khí cùng hình dạng khi thành hình.

Thần thức vừa vào Càn Khôn Hồ, lập tức có đủ số liệu tương quan xuất hiện trong đầu Trương Văn Trọng, làm hắn có thể trong thời gian ngắn nhất rõ ràng hiểu được tình huống đủ loại linh tài liệu đặt bên trong.

Rất nhanh, hắn từ trong mười lăm kiện thiên cấp linh tài liệu chọn ra năm kiện đặt bên người.

Năm kiện thiên cấp linh tài liệu này, là thiên cấp nhất phẩm Hạo Thiên Tinh Thiết, thiên cấp nhất phẩm Vạn Năm Đàn Mộc Huyền Căn, thiên cấp nhị phẩm Cửu Ô Vô Căn Thủy, thiên cấp tam phẩm Ly Hỏa Tinh Phách cùng thiên cấp nhị phẩm Ngũ Nhạc Mệnh Thổ, không bàn mà lại hợp ý với ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.

Ngoại trừ dùng năm kiện thiên cấp linh tài liệu làm chủ liêu luyện chế tiên khí, hắn còn lấy ra một ít địa cấp cao phẩm linh tài liệu để làm phụ liệu. Nhưng loại này cũng thuộc nguyên lý ngũ hành, đồng thời còn có hiệu quả gia tăng khác nhau.

Sau khi hắn chuẩn bị xong hết thảy, hai tay hắn kháp một pháp ấn, miệng nhanh chóng niệm tụng chú ngữ, cuối cùng bỗng nhiên vung tay về phía Linh Khí Nhãn, lớn tiếng quát: "Chí thuần linh hỏa - cháy."

Một đoàn tử sắc hỏa diễm yêu dị trong nháy mắt xuất hiện ngay trên Linh Khí Nhãn, hừng hực thiêu đốt không ngớt, nhiệt độ nóng rực làm mọi người bên trong phòng sách bức lui về phía sau, thẳng đến khi tựa vào vách tường cũng nóng rực mới ngừng lại.

Tuy rằng đã kiệt lực thúc đẩy linh lực chống lại nhiệt độ cao tràn tới, nhưng mấy người Trương Trạch Thụy vẫn bị nhiệt độ cao làm tuôn đầy mồ hôi, thậm chí còn có cảm giác không thể chống lại, may là Minh Xà và Tiêu Đồ ở bên cạnh nhìn ra sự chật vật của họ, vội vàng rải yêu lực tràn ra, bố trí thành thuẫn tường ngay trước mặt, lúc này mới làm áp lực của họ biến mất.

Vương Hân Di thở ra một hơi thật dài, nhìn đoàn tử sắc hỏa diễm bốc lên trên Linh Khí Nhãn, lòng còn sợ hãi nói: "Đó là hỏa diễm gì vậy? Không ngờ có nhiệt độ cao đến đáng sợ như thế? Hỏa diễm nếu vướng lên cơ thể, không phải trong khoảnh khắc sẽ thiêu người thành tro tàn sao?"

Minh Xà vội vàng giải đáp: "Đây là linh hỏa bài danh trong năm hàng đầu của tu chân giới, loại hỏa diễm này, đừng nói là người thường, dù người tu chân có tu vi Luyện Hư kỳ bị nhiễm phải cũng sẽ vô cùng chật vật, nhưng loại hỏa diễm này phải dùng linh khí tự nhiên của thiên địa làm nhiên liệu, mới có thể duy trì, trên thế giới hiện nay có lẽ ngoại trừ chủ nhân, sợ không ai đành lòng đem linh khí thiên địa làm nhiên liệu nữa."

Minh Xà nói không sai, hiện nay linh khí thiếu thốn, nếu những người khác có được Linh Khí Nhãn, dù có phương pháp luyện chế linh tài liệu cao phẩm, phỏng chừng cũng luyến tiếc dùng linh khí làm linh hỏa.

"Hỏa diễm có uy lực như vậy, nằm trong năm hàng đầu? Thật không biết bốn loại hỏa diễm còn lại có dáng dấp thế nào?" Trong đầu Vương Hân Di hiện lên một nghi vấn như vậy, nhưng nàng cũng không hỏi ra miệng, bởi vì lúc này Trương Văn Trọng đã bắt tay luyện chế tiên khí. Vương Hân Di cũng như những người khác, đều mở to mắt nhìn chằm chằm, rất sợ một sơ suất sẽ bỏ lỡ một bước đi.

Ngay khi linh hỏa xuất hiện, hắn đã đặt Hỗn Độn Lô lên Linh Khí Nhãn.

Dưới sự thiêu đốt của linh hỏa, màu sắc của Hỗn Độn Lô biến thành đỏ hồng, biến đỏ...Cuối cùng toàn bộ đỉnh lô đều đỏ bừng, nhìn qua như sắp nóng chảy.

Cảm giác Hỗn Độn Lô đã đạt được tiêu chuẩn luyện chế tiên khí, tay phải hắn lập tức vung lên, quát: "Đi."

Linh tài liệu chất đống lập tức bay lên, lúc này hắn cũng không bỏ tài liệu theo thứ tự mà cho chúng rơi toàn bộ vào trong lô.

Ôn độ cực cao trong đỉnh lô lập tức đốt cháy những tài liệu thành linh khí màu xanh, đỏ, vàng, trắng, đen năm loại màu sắc khác nhau, phân biệt với ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.

Năm linh khí hợp ngũ hành, tương sinh lại tương khắc, một khi luyện hóa ra, triển khai va chạm kịch liệt trong lô, trong khoảng thời gian ngắn bên trong đỉnh lô vang lên tiếng "đông, đông, đông..." không ngừng truyền ra, làm cư dân chung quanh đều tưởng như nghe được tiếng gõ chuông vang vọng.

Không ít người đều tỉnh giấc căm giận bất bình nói:

"Giờ này ai còn đang gõ chuông vậy? Có cho người ngủ hay không?"

"Nghe thanh âm, như tiếng chuông trong chùa miểu, hòa thượng nào điên sao? Ngay giờ này lại đi gõ chuông?"

"Gọi điện thoại báo cảnh sát bắt mấy tên đó lại."

Một đêm này không biết có bao nhiêu người vì tiếng chuông mà mất ngủ, lại giận cho đánh mèo mắng những ngôi chùa trong Ung Thành, làm bọn họ không ngừng chửi mắng...

Thân là người khởi xướng nhưng lúc này Trương Văn Trọng lại không hề hay biết, toàn bộ tinh thần hắn đang kiệt lực điều động linh lực cùng thần thức của mình để cảnh tượng rối loạn trong đỉnh lô khôi phục lại sự hài hòa và trật tự.

Hắn hết sức chăm chú, lúc này không có thời gian giảng giải tri thức, ngũ độc yêu am hiểu luyện khí liền tiếp nhận chuyện này, thao thao bất tuyệt giảng giải: "Hiện tại chủ nhân đang điều chỉnh linh khí trong lô đỉnh, quá trình này rất hao tâm tổn sức, tuy rằng nhìn như khô khan, cũng là cực kỳ then chốt, nếu hơi có sơ sẩy, không chỉ làm luyện khí thất bại, thậm chí còn làm hỗn loạn, làm ngũ hành linh khí tiết ra, tạo thành thảm kịch tạc lô."

"A?" Mấy người Trương Trạch Thụy càng hoảng sợ, vội vã nói: "Vậy chẳng phải nói, tình cảnh lúc này rất nguy hiểm?"

"Kỳ thực cũng không đến nỗi nghiêm trọng như vậy." Ngô Công Tinh cười nói: "Tạo nghệ của chủ nhân ở phương diện luyện khí có thể nói là đệ nhất, dù có nguy hiểm vào trong tay ngài cũng không còn, cho nên mọi người cứ yên tâm, đây là cơ hội học tập rất tốt."

Những yêu quái còn lại cũng gật đầu phụ họa: "Phải nha, phải nha, chỉ cần có chủ nhân, như vậy mọi việc không cần quan tâm."

Bởi vì từng thấy hắn sáng tạo nhiều kỳ tích, các yêu quái đều tràn ngập lòng tin, theo bọn họ xem ra, dù chuyện trắc trở hay nguy hiểm thế nào, chỉ cần có Trương Văn Trọng, đều có thể giải quyết dễ dàng, không có gì phải lo lắng.

Mấy người Trương Trạch Thụy kinh ngạc liếc mắt nhìn những yêu quái bên cạnh, thầm nghĩ: "Không nghĩ tới lòng tin của những yêu quái này đối với Văn Trọng lại còn cao hơn cả chúng ta, thật xấu hổ, quả nhiên xấu hổ a..."

Thời gian cứ trôi qua từng giây.

Đúng như lời Ngô Công Tinh, điều chỉnh linh khí trong lô đích thật là một quá trình khô khan, từ khi hắn đầu nhập tài liệu vào đỉnh lô, hắn vẫn duy trì trạng thái đứng yên nhắm mắt, đừng nói là mở miệng, dù nhúc nhích cũng không có, nếu người không biết chuyện xông vào còn tưởng hắn là pho tượng sáp.

Thẳng đến khi trên bầu trời xuất hiện ánh sáng trắng, lúc này hắn mới mở mắt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Vào lúc này, ngũ hành linh khí trong lô dưới sự điều hợp kiệt lực của hắn, đạt thành một loại động thái cân đối ngũ hành linh khí tương sinh tương khắc, hỗ căn hỗ tồn, vẫn duy trì tình huống cá thể, lại hợp thành một chỉnh thể hoàn mỹ.

Bất quá việc luyện khí vẫn chưa kết thúc.

Sau khi mở mắt, hắn lấy ra một bình đan dược bỏ hết vào trong miệng.

Sau khi hấp thu dược hiệu bổ sung linh lực cùng tinh lực hao tổn, hai tay hắn kháp pháp ấn, trong miệng niệm tụng chú ngữ cực nhanh, chợt đưa tay ném ra một xấp Nghiêm Băng Hàn Sương Phù.

Một đạo ánh sáng màu lam, xuất hiện bên trên Hỗn Độn Lô tạo ra tảng lớn hoa tuyết, từ phiến quang mạc bay xuống Hỗn Độn Lô, làm kẻ khác kinh ngạc chính là, linh hỏa sản sinh nhiệt độ cao nóng rực, không ngờ không làm những hoa tuyết kia hòa tan, trái lại còn rơi luôn vào Hỗn Độn Lô.

Vì vậy ở thời gian kế tiếp, Hỗn Độn Lô bày ra ánh sáng đỏ bừng, khi thì bị sương lạnh bao trùm, hai tình huống hoàn toàn khác hẳn, tương hỗ thay thế xuất hiện, tỉ mỉ quan sát, sẽ phát hiện thời gian cùng tần suất kỳ thực cũng có quy luật thần kỳ nào đó.

Cũng chỉ có Hỗn Độn Lô đạt được cấp bậc chuẩn tiên khí mới có thể thừa nhận lúc nóng lúc lạnh biến hóa như vậy, nếu đổi lại là lô đỉnh khác, chỉ sợ đã sớm vỡ tan nổ tung.

Khi hai tình huống khác nhau thay đổi được chín chín tám mươi mốt lần, một màn làm kẻ khác sợ hãi xuất hiện, khi hỏa diễm và băng sương hòa hợp thành một thể hoàn mỹ, loại cảnh trí huyến lệ này đúng thật đã trái ngược hẳn vật lý thường thức.

Cũng ngay lúc này, tay phải hắn vung lên, quát: "Khai lô."

Nắp lô "ông" một tiếng bay lên, xoay quanh trong phòng sách.

Một cỗ khí tự nhiên từ trong Hỗn Độn Lô bốc lên, tràn đầy một cảm giác bình hòa khiến trái tim mọi người đều sinh ra một cảm giác sảng khoái cùng thích ý nói không nên lời.