Buổi cơm tối, đúng như lời Vưu Văn, chỉ là một hồi tiệc tại nhà. Địa điểm ăn tối ở tại Vưu gia, mà trên bàn bày thức ăn cũng do chính người nhà Vưu gia tự tay nấu nướng. Tuy rằng nhìn như đơn giản, nhưng mọi thứ tinh xảo, càng lộ ra tâm ý.
Về phần những người cùng tham dự, cũng chỉ có trực hệ con cháu của Vưu, Trương hai nhà mà thôi.
Vưu Thiên Hải và Trương Thành Quý nguyên bản cũng rất hợp ý, hơn nữa từng cùng một sư đoàn đi ra, cho nên hai vị lão nhân vừa thấy mặt liền ngồi chung cùng nhau, nói nói cười cười vui vẻ. Lúc ăn cơm, hai vị lão nhân cũng một ly tiếp ly kính đối phương, cùng uống một ít rượu.
Nếu là trước đây, người trong nhà sẽ không cho hai người uống nhiều rượu như thế. Thế nhưng hiện tại, Vưu Thiên Hải tu luyện bộ công pháp dưỡng thân do Trương Văn Trọng truyền thụ cho hắn, thân thể xương cốt đã cường tráng hơn cả người trẻ tuổi, mà Trương Thành Quý dựa vào Đạo Cơ Đan, cũng đã trở thành người tu chân. Lúc này thấy hai lão nhân vui vẻ, người trong nhà cũng không khuyên nhiều.
Sau một lát tham dự buổi cơm tối tràn ngập tiếng cười, Vưu Giai lấy ra một ít lễ vật giao vào tay mỗi người trong nhà, vừa cười vừa nói: "Những lễ vật này, đều do Trọng ca đưa cho mọi người."
Vừa nghe là lễ vật do Trương Văn Trọng tặng, đôi mắt Vưu Văn nhất thời sáng ngời, hắn đối với bản lĩnh giám thị bảo bối của Trương Văn Trọng vô cùng bội phục. Cũng không khách khí, liền mở ra lễ vật, cười hì hì nói: "Ác? Là lễ vật do Trương ca tặng sao? Khẳng định không phải là vật phàm. Để cho em nhìn xem, đều là bảo bối gì đây."
"Xem dáng dấp gấp gáp của em kìa." Vưu Giai lắc đầu bật cười, lui trở về bên người Trương Văn Trọng.
"Cảm ơn." Hắn ghé bên tai nàng, nhẹ giọng nói.
Vưu Giai ngọt ngào cười, nhỏ giọng đáp: "Cảm ơn cái gì chứ? Anh có việc chính sự cần làm, những việc nhỏ vụn vặt này, tự nhiên phải do tiểu nữ nhân như em an bài chuẩn bị."
Những lễ vật này, kỳ thực đều do nàng chuẩn bị, chỉ giả mượn danh nghĩa hắn đưa cho người nhà nàng mà thôi. Tuy hắn không quá tinh tế, nhưng không phải một kẻ ngu dốt, vừa suy nghĩ đã biết ngọn nguồn chuyện này, cũng hiểu rõ nàng làm như vậy là vì chính mình.
Có được một nữ nhân thông minh hiền lành, am hiểu ý người như vậy, còn vì mình suy nghĩ, quả nhiên còn cầu thêm gì nữa. Nếu không phải đang ở nơi này, đều là thân nhân hai bên, trong lòng đang tràn đầy cảm động như hắn, thật muốn ôm nàng vào lòng hôn thật nồng nhiệt một phen.
Ngay khi hai người đang khe khẽ nói nhỏ, Vưu Văn đã tháo quà tặng, một thanh chủy thủ bằng đồng đỏ khéo léo tinh luyện, đầy vẻ cổ xưa xuất hiện ngay trước mặt mọi người. Tuy rằng chủy thủ còn trong vỏ, thế nhưng một cỗ hàn khí lành lạnh đã tán phát đi ra.
Vưu Thiên Hải đối với đồ cổ và vũ khí cũng có nghiên cứu nhất định liền nhướng mày, tự đáy lòng tán thán một câu: "Hảo chủy thủ." Lại ngoắc bảo Vưu Văn đưa chủy thủ cho hắn xem, người nhà họ Vưu cũng hiếu kỳ vây quanh tới, lắng nghe Vưu lão gia tử đánh giá thanh chủy thủ kia.
Trương Văn Trọng nhẹ giọng "di" một tiếng, nói: "Chủy thủ này rõ ràng là một kiện bảo khí bát phẩm..."
Vưu Giai gật đầu nói: "Ân, toàn bộ lễ vật, đều là pháp bảo trong hội đấu giá tu chân do em mua về đưa cho mọi người trong nhà dùng phòng thân."
Trương Văn Trọng vừa cười vừa nói: "Đợi sau này khi họ cũng trở thành người tu chân, lại có tu vi nhất định, anh sẽ đưa họ một ít pháp bảo có phẩm cấp cao hơn."
Vưu Giai vui vẻ nở nụ cười, nói: "Vậy em thay mặt họ cảm ơn anh."
Sau khi kiến thức qua lễ vật Vưu Văn thu được, người họ Vưu đối với lễ vật của mình cũng tràn ngập chờ mong cùng hiếu kỳ. Nhưng họ cũng không như Vưu Văn, trực tiếp đem lễ vật mở ra, mà chuẩn bị đợi người nhà Trương gia rời đi mới xem lại.
Sau bữa cơm tối, Trương Văn Trọng và người nhà ở lại thêm một lát, thẳng đến hơn mười giờ tối mới quay về tiểu khu biệt thự Hải Vận. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đứng trước biệt thự của Trương Văn Trọng, Vương Hân Di đưa tay vỗ lên mặt hắn, nói giỡn: "Được nha, em trai, không ngờ mua biệt thự để ở rồi."
Hắn vừa mở cửa, vừa cười nói: "Mua biệt thự, ngoại trừ do hoàn cảnh yên lặng, then chốt nhất là bên dưới có một Linh Khí Nhãn. Ở thế giới hiện nay, Linh Khí Nhãn rất khó có được. Lão tỷ, sau này chị sẽ biết chỗ tốt của nó."
Mở cửa xong, hắn dẫn người nhà đi vào.
Ngũ độc yêu đã hoàn thành nhiệm vụ hắn giao phó. Toàn bộ tài liệu bày trận đã luyện chế xong, chỉnh tề chất đống bên trong phòng khách. Lúc này mấy yêu quái đang vây quanh ti vi xem một bộ phim truyền hình. Nghe tiếng mở cửa, chúng vội vàng đứng dậy, cung kính đón chào.
Từ khi người nhà Trương gia ở tại hội sở Mục Mã Trường, cũng gặp qua Tiêu Đồ, Minh Xà và ngũ độc yêu, lúc này cũng không ngạc nhiên, chỉ hiếu kỳ chỉ vào Tam Túc Ô và ba tiểu yêu nói: "Em trai, em thành chuyên nghiệp dưỡng yêu hộ rồi sao? Bên trong nhà không ngờ dưỡng nhiều yêu quái như vậy."
Hắn bật cười, nói: "Rất nhiều thời gian, yêu quái còn dễ ở chung hơn con người. Nếu như mọi người không muốn nhìn thấy họ, em sẽ thu họ vào Càn Khôn Hồ."
Trương Thành Quý càng lớn tuổi thì càng thích náo nhiệt, cười khoát tay nói: "Cần gì chứ? Để họ ở lại chỗ này đi. Biệt thự lớn như vậy, ít người quá sẽ quạnh quẽ. Như bây giờ rất tốt, vô cùng náo nhiệt."
Lũ yêu liên tục gật đầu, đôi mắt trông mong nhìn hắn.
So sánh với thế giới trong Càn Khôn Hồ, đám yêu quái càng thích thế giới hiện thực. Về phần linh tài liệu nuôi trồng cùng gây giống linh thú trong Càn Khôn Hồ, chúng nó mỗi ngày chỉ cần trích chút thời gian vào chăm sóc là xong, cũng không làm hỏng việc.
"Nếu ông nội đã mở miệng, cháu cũng không nói gì, theo ý của ông đi." Câu trả lời của hắn làm đám yêu quái rất mừng rỡ.
"Em trai, em chất đống nhiều linh tài liệu ở đây như vậy, để làm gì?" Lúc này Vương Hân Di dời lực chú ý lên đống linh tài liệu trong phòng khách, hiếu kỳ hỏi.
Hắn cũng không giấu diếm người nhà, đem chuyện phát sinh năm ngày trước cùng chuyện mình dự định bố trí trận pháp lần nữa toàn bộ đều nói ra.
"Không ngờ còn có chuyện như vậy? Đám người này thật đúng là cường đạo." Sau khi nghe hắn giảng thuật, Vương Hân Di phẫn hận không ngớt, chợt hiếu kỳ chờ mong hỏi: "Em trai, em dự định bố trí pháp trận gì vậy? Lẽ nào em dự định bố trí một Cửu Cửu Chuyển Linh trận trong Ung Thành sao?"
Hắn cười lắc đầu, nói: "Cửu Cửu Chuyển Linh trận, dùng dương khí của dân chúng làm năng lượng vận chuyển pháp trận. Uy lực tuy rằng rất lớn, nhưng chúng ta không thể dùng nó để bảo hộ chính mình. Bởi vì như vậy sẽ tổn hại công đức của chúng ta. Công đức vật này, tuy rằng nhìn không thấy sờ không được, nhưng cùng với sự tiến triển tu vi, cùng với đưa tới độ mạnh yếu của kiếp số, tần suất tẩu hỏa nhập ma có liên quan rất lớn. Cho nên chúng ta không thể bởi vì chuyện riêng mà hi sinh tương lai."
Mấy người Vương Hân Di cái hiểu cái không gật đầu.
Hắn cũng không sốt ruột lý giải cho họ, ngẩng đầu nhìn đồng hồ nói: "Thời gian không còn sớm, mọi người mệt mỏi thì đi rửa mặt nghỉ ngơi thôi. Nhưng con kiến nghị trước khi nghỉ ngơi mọi người phải vận chuyển một chút công pháp tu luyện. Bởi vì nơi này là linh cư, linh khí dư thừa rất nhiều lần so nơi khác. Ở chỗ này tu luyện sẽ có hiệu quả lớn. Nếu như mọi người không mệt có thể lưu lại xem con bày trận. Trận pháp này, thật huyền diệu tinh kỳ. Nếu như mọi người học được, lấy yếu thắng mạnh cũng không còn là việc khó."
Vương Hân Di vội vã nói: "Điều này còn nói sao? Chúng ta khẳng định muốn lưu lại xem."
Trương Thành Quý và Trương Trạch Thụy cùng tiểu Liên Nam tuy rằng không nói gì, nhưng đều cùng gật đầu.
Hắn cười cười, cũng không lãng phí thời gian, lúc này lấy linh tài liệu luyện chế xong, bắt đầu bố trí trận pháp khắp biệt thự. Đồng thời trong quá trình bày trận, hắn còn giảng giải những tri thức của pháp trận. Kết quả không chỉ để người nhà nghe say mê, dù là đám yêu quái cũng không ngừng gật đầu liên tục.
Lần này hắn cũng không phải bày trận mới, mà tu bổ và cải tạo Kiếm Ý Túc Sát trận. Làm uy lực trận này không ngừng đề thăng.
Lúc trước Tam Túc Ô liên hệ cho trận pháp và Linh Khí Nhãn, do đó làm trận pháp tăng uy lực, cũng cung cấp cho hắn một ý nghĩ. Lần này hắn dùng linh tài liệu cho trận pháp cùng Linh Khí Nhãn liên hệ cùng nhau. Một ngày người xông trận có thực lực quá mạnh, trận pháp sẽ thu linh khí, làm uy lực đề thăng trong thời gian ngắn.
Làm xong tất cả đã là hai giờ sáng. Nhưng trên mặt hắn cũng không ủ rũ, hắn cũng không nghỉ ngơi, lấy ra Hỗn Độn Lô, đặt ngay Linh Khí Nhãn trong phòng sách, chuẩn bị dùng linh khí làm nhiên liệu, dấy lên linh hỏa, dùng mười lăm kiện thiên cấp linh tài liệu còn lại luyện chế ra một kiện tiên khí hàng thật giá thật.
Từ tên mà xem, tiên khí và chuẩn tiên khí cách nhau chỉ một chữ. Nhưng trên thực tế uy lực lại khác biệt, nếu như hắn thực sự có thể luyện chế ra một kiện tiên khí, thực lực của hắn sẽ vượt lên rất lớn.