Cố Mạc vừa tắm rửa xong, nhìn thấy Tiếu Nhiễm mặc mỗi một chiếc váy nằm sấp trên giường chơi điện thoại, lập tức vứt bỏ khăn tắm trong tay, vội vàng chạy tới.

“Không được nằm sấp, sẽ áp vào baby.”

Tiếu Nhiễm khẩn trương đứng lên: “Em quên mất.”

Cố Mạc ngồi bên cạnh cô, bất đắc dĩ thở dài: “Anh phải buộc em vào người, một giây cũng không rời.”

“Không nghiêm trọng như thế.” Tiếu Nhiễm cười hì hì một tiếng.

Cô xoải tới bên cạnh Cố Mạc, cười nói: “Hôm nay em không đau bụng nữa.”

“Chẳng lẽ phải đau mới biết sợ.” Cố Mạc lạnh mặt hừ nói.

Tiếu Nhiễm đành phải ôm cổ Cố Mạc, lấy lòng nói: “Em sai rồi, em thề về sau không nằm sấp nữa, không ăn cay, không...” 

Nghe Tiếu Nhiễm thề, Cố Mạc nở nụ cười.

“Trái lại em đã nhớ kỹ lời anh.”

“Đúng thế, lời nah nói em không dám quên.” Tiếu nHiễm cười khẽ làm mặt quỷ.

“Nói anh giống như diêm la,” Cố Mạc bất đắc dĩ nhíu mày.

“Không, anh rất đẹp trai, boss cực đỉnh.” Tiếu Nhiễm nâng mặt anh lên, cười khen ngợi.

“Em có mục đích gì?” Cố Mạc đề phòng nhìn Tiếu Nhiễm.

“Em còn chưa làm gì anh đã nhìn ra rồi.” Tiếu Nhiễm ảo não bới tóc.

Cố Mạc hì một tiếng nở nụ cười: “Làm gì?”

Tiếu Nhiễm dùng lực gật đầu một cái.

“Em xác định?” Cố Mạc nhíu mày.

Tiếu Nhiễm bị khơi dậy ý chí chiến đấu: “Anh đừng xem thường em.”

“Anh không phải coi thường em, là cảm htayas được hai chữ này đối với em mà nói không thể.” Cố Mạc bật cười.

Vợ anh cực kỳ bị động sao có thể.

Tiếu Nhiễm nổi giận trừng mắt nhìn anh.

“Nói đi, nói mục đích.” Cố Mạc ôm eo cô, cười hỏi.

“Còn không phải chuyện thi cuối kỳ, Tô Nam nói bảo anh cho mọi người toàn bộ đáp án, nói khuyên không có hiệu quả thì dụ dỗ anh.” Tiếu Nhiễm đỏ mặt nói.

“Muốn có đáp án thì sao lúc trước không đọc nhiều sách.” Cố Mạc hơi hất mày.

“Nhìn, em đảm bảo, em đã xem rồi.” Tiếu Nhiễm giơ sách lên thề.

Cố Mạc bắt lấy tay cô, nắm ở trong lòng bàn tay, nghiêm trang nói: “Nha đầu, anh tin tưởng em, nhưng không có nnghiax là mọi người, đại học Q là đại học Q, cũng bởi vì nó đối với mỗi một sinh viên đều công bằng, không thể vì tư tình mà bật đèn xanh.”

“Biết rồi.” Tiếu Nhiễm dẩu môi, muốn lui khỏi người Cố Mạc.

Cố Mạc lại kéo cô vào trong lòng lần nữa: “Dụ dỗ trong truyền thuyết?”

“Anh không cần phải?” Tiếu Nhiễm trừng mắt nhìn anh.

“AI nói anh không cần?” Chỉ là anh không thể đồng ý em thả nước cho cả lớp.” Cố Mạc nói xong, cười che lại môi cô.

Một trận triền miên hôn ái nồng nghiệt, Cố Mạc ghé vào trên đầu vai anh, lớn tiếng thở gấp.

“Vì sao?” Tiếu Nhiễm đỏ mặt hỏi.

Rõ ràng Cố Mạc đã đặt tên lên dây, vì sao còn không đụng chạm cô?

Là cô không có mị lực sao?

Cố Mạc chua xót cười: “Anh không muốn phiền toái.”

“Cái gì.” Tiếu Nhiễm nhìn anh.

“Em là phụ nữ có thai.” Cố Mạc bất mãn nói.

“Thì ra thế.” Tiếu Nhiễm hì một tiếng nở nụ cười: “Em còn tưởng rằng phương diện kia của anh không được?”

“Anh còn rất trẻ.” Cố Mạc kháng nghị.

“So với bảo vệ, anh cực kỳ trẻ.” Tiếu Nhiễm nhéo mặt anh, cười khẽ nói.

“Em có biết là anh không được động vào em không.” Cố Mạc cắn chặt răng nói.

Tiếu Nhiễm mang thai, thể chất lại dễ dàng sinh non, anh không thể động vào cô, sẽ tăng thêm khả năng sinh non của cô.

Anh chỉ có thể kiềm nén, kiềm nén đến mức nội thương.