Công tước Omerta cuối cùng cũng cất lời. Với vẻ mặt vừa choáng váng, vừa cố giữ lại phẩm cách đầy phức tạp, cha chồng tôi nói, "Không lâu nữa thì nó sẽ chết mất."

Ngài ấy đang ám chỉ rằng nếu mọi người không ưng những gì anh đã làm, anh ấy sẽ chết mất.

Thật là một cách hay khi nói về con trai của người khác.

"Ellen, con có tham gia cùng không?"

"Không, con cũng kinh ngạc như Cha vậy."

Hai cha con trao đổi ánh mắt với nhau rồi nhìn về phía tôi.

Ơ, không phải chứ, sao hai người lại nhìn về con? Con không liên quan vào việc này đâu nhé! Con còn không mơ được đến điều đó!

"Đặt nhà kính trong sân vườn chắc chắn là phong cách hoa viên của phương Nam."

Cha chồng tôi nói đúng, mặc dù nhà kính cũng có thể xây dựng với khí hâu ở phương Bắc.

Dù họ có nhìn nhận sự việc giống với tôi hay không, thì những công nhân tận tuỵ do tên Phá huỷ nhân sinh quan mạnh nhất phương Bắc chỉ đạo cũng chỉ tập trung vào công việc của họ với những thiết bị bí ẩn.

Mỗi khi đất bị chia ra thành nhiều mảng, lũ Gnome* nhảy ra khỏi đó và kêu ré lên đều bị ném thằng vào thùng nước thánh.

*Gnome: là những sinh vật nhỏ bé mang hình dáng của một người đàn ông lùn nhiều râu, đầu đội mũ phrygian màu đỏ, có chiều cao khoảng hai gang tay và không thích giao tiếp với loài người.

Điều này như kiểu đang triệt tàn nhang vậy.

"Thay đổi khu vườn cũng không tệ, vì trước đó nó cũng hoang tàn lắm."

Cảm ơn em nhé, Ellen. Như em mong đợi...

"Bà ấy sẽ chạy khỏi nhà khi ở gần những thứ quen thuộc."

"Hợp lý đấy, nhưng tất cả đều đã từng xảy ra..." Cha cô ấy có vẻ chua chát.

Ellenia nhanh chóng mím môi, không đáp lại. Họ đang nhắc đến người mẹ chồng quá cố của tôi?

"... Nếu ngài không muốn sửa lại khu vườn, ngài có thể bảo chồng con dừng thi công."

Cha chồng làm ngơ trước lời đề nghị của tôi. Có vẻ như ngài ấy không thích điều này. Chắc là ngài ấy nghĩ rằng tôi bắt đầu thao túng cậu quý tử của ngài.

Thì, theo như ngài ấy nghĩ, nếu Izek yêu tôi thì ngài ấy sẽ phải lo toan nhiều thứ hơn.

Công tước đã lên kế hoạch để khiến Izek ly hôn với tôi vào một ngày nào đó và sắp xếp cho anh bước tiếp với một tiểu thư nào đó tốt đẹp hơn...

"Con thì sao?"

"Con không cảm thấy khó chịu, con xin lỗi vì đã gây rắc rối cho Cha. Con sẽ không để chuyện này tái diễn nữa."

Khi tôi nở nụ cười ngây thơ, Công tước nhìn tôi một lúc, và sau đó hắng giọng.

"Ta không nghĩ là vấn đề chính đã được giải quyết, nhưng ta sẽ xem xét nó sau."

"Vâng, vâng, xin Cha đừng lo."

Ngài không cần phải nhắc nhở con về đêm tân hôn đâu. Con cũng rất vội đó. Dù con cần phải tiến hành nhanh chóng, ngài cũng đâu cần thúc giục con như thế?

Thêm vào đó, tôi cũng lo sợ ông chồng bí ẩn của tôi sẽ miễn cưỡng thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với tôi hơn bởi anh đang nghi ngờ thân phận của tôi.

***

"Thưa phu nhân, em là Ronja."

Hầu nữ có mái tóc nâu được thắt bím thanh lịch cúi đầu. Em ấy có lẽ khoảng mười sáu tuổi?

"Đứa trẻ này được họ hàng giới thiệu đến. Cô bé vẫn còn trẻ, nhưng khá thạo việc, vậy nên chị hãy chỉ bảo cô bé nhé."

Tôi hiểu rồi, nếu những điều trên là thật, thì Flaya sẽ không công nhận em ấy như trước đó. Tôi thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

"Ồ... Cảm ơn em rất nhiều, Ellen."

"Em nên làm điều này sớm hơn mới phải. Thật hổ thẹn vì đã để chị chờ đợi. Em đã cố gắng tìm một hạ nữ giàu kinh nghiệm, nhưng cả em và anh đã cùng thống nhất rằng một cô bé thì sẽ ổn hơn. Có thể sẽ hơi khó, nhưng em sẽ khiến chị an tâm hơn từng chút một."

Cho dù là một hạ nữ có kinh nghiệm hay chỉ là một hạ nữ trẻ thì tôi vẫn thích em ấy.

Cuối cùng, tôi cũng đã có hạ nữ riêng để thoải mái và an tâm hơn!

Giờ đây tôi không còn phải hối lộ Lucille nữa! Sẽ không còn những rắc rối cùng những gia nhân xấu tính!

Giống như mặt trời sẽ ló dạng ở đằng Tây vậy.

Nhà kính cũng được xây rồi. Tại sao những điều tốt đẹp lại ập đến đột ngột và bất ngờ đến thế chứ? Thật là tuyệt quá, nhưng cũng hơi khó để thích nghi.

"Chào em. Mong là chúng ta sẽ hoà hợp cùng nhau."

"Em sẽ toàn tâm phục vụ người. Em sẽ chăm chỉ làm mọi thứ."

Ronja đỏ mặt và liên tục cúi chào, mỉm cười rạng rỡ.

Đôi mắt nâu to tròn trong veo.

Một đứa trẻ vừa ngại ngùng lại vừa bạo dạn. Đây chính là đứa trẻ tôi muốn. Hy vọng rằng tôi vẫn sẽ giữ được ấn tượng ban đầu của cô ấy.

"Em đến đúng lúc chúng ta có việc. Điều này giúp em làm quen với mọi thứ dễ dàng hơn.

"Vâng, thưa Tiểu thư."

Hả? Đúng lúc có việc?

Ellenia điềm tĩnh giải thích với tôi, người đang ra vẻ hiếu kì.

"Em sẽ tổ chức một yến tiệc trước khi bận bịu hơn với việc chuẩn bị lễ hội."

"Chị biết, nhưng là bữa tiệc như nào..."

"Chỉ là một buổi tiệc mà thôi. Ruby sẽ là khách mời danh dự, vì vậy chị cần phải chú trọng vào sự xuất hiện của mình."

Một thoáng im lặng kéo dài. Có lẽ tôi đã nghe nhầm cái gì đó.

"Chị là khách mời danh dự á?"

"Đúng."

"Danh dự cỡ nào..."

"Chị là khách mời danh dự bởi đây là bữa tiệc dành cho chị." Ellen trả lời với khuôn mặt vô cảm.

Tôi càng thêm bối rối.

Bữa tiệc dành cho tôi? Sinh nhật tôi còn lâuu mới đến và tôi cũng chẳng có bất cứ sự kiện trọng đại nào cả. Đây là bữa tiệc sinh nhật cho cô vợ đã bỏ nhà ra đi à?

Ellenia không biết giờ tâm trí tôi đang loạn cào cào cả lên, cuối cùng cũng lên tiếng, "Chị không cần phải áp lực đâu. Dù sao thì chủ nhân của bữa tiệc là anh trai, nên nếu có sai sót thì anh ấy sẽ bất bình thôi."

Chị dám chắc là nó vẫn sẽ như vậy.

Tại sao đột nhiên anh ấy lại dựng lên những chuyện này? Anh định làm cái quái gì thế? Lần này là âm mưu gì đây?

Cho đến nay, tôi mới chỉ tham dự ba buổi tiệc ở Elendale.

Một là yến tiệc kỉ niệm kết hôn của Quốc vương và Vương hậu, hai là buổi cưỡi ngựa, ba là yến tiệc sinh thần của Izek.

Tôi chỉ tham dự với tư cách là khách mời, và cũng chỉ có một trong cả ba bữa tiệc khó nhọc đó mới có thể miễn cưỡng được coi là "ổn".

Và bây giờ là bữa tiệc mà tôi là nhân vật chính.

Tất nhiên, sẽ rất tốt nếu đây là bữa tiệc ra mắt giúp tôi cũng cố địa vị của mình trong giới thượng lưu với tư cách là ân nhân của gia tộc Omerta và đòi hỏi người phương Bắc chu đáo tiếp đãi tôi trong tương lai, nhưng Izek không phải kiểu người sẽ làm như vậy.

Hơn nữa, cả hai chúng tôi còn chưa trải qua đêm tân hôn. Cũng vẫn có nhiều người đổi lỗi cho tôi về vụ của Flaya.

Chắc rằng anh đang lo ngại vì tôi đã vô duyên vô cớ bỏ chạy trốn, nhưng quan trọng hơn, anh đang định làm cái quái gì vậy?

Đừng nói với tôi là mọi chuyện đều như tôi nghĩ.

Hãy cứ làm theo lời anh nói để đổi lấy tương lai của chính mình.

Nếu anh ấy bảo tôi trở thành khí giới bí mật để chiến đấu như một lời tuyên thệ rằng anh sẽ giữ an toàn cho tôi thì sao?

Không, trông không giống như thế. Anh đã nói rằng tôi không nên tiếp xúc với quái vật mà...

Agh, khó thật đấy. Thật là khó khăn quá mà. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ phải gặp thằng cha nào quái đản hơn Cesare cả.