"Khai tiệc " Quý Hỷ lớn tiếng hô lên.

" Chúc Thiên Long quốc ngày càng phồng thịnh, quốc thái dân an." Phượng Chiếu đế nâng ly rượu lên.

" Hảo! Vậy đa tạ Phượng Chiếu đế rồi! Cạn " Thiên Long Đế cũng nâng ly rượu lên rồi uống cạn.

" Bổn Vương nghe nói Miên Như công chúa cầm kỳ thư hoạ điều tinh thông, nói đứng thứ hai không ai nhận thứ nhất. Tài nghệ tuyệt luân. Không biết có được thưởng thức hay không? " Hoài Vương cười hướng về phía Phượng Chiếu Đế nói.

" Quá khen rồi, Miên Như chỉ biết chút ít sao dám nhận thứ nhất chứ. Nếu Hoài Vương có hứng thú Miên Nhi con biểu diễn một chút đi, đừng làm Hoài Vương thất vọng." tuy lời nói khiêm tốn nhưng cử chỉ lại kiêu ngạo tự nhiên là chấp nhận Miên Như công chúa đứng đầu.

" dạ phụ Hoàng " Miên Như công chúa nhỏ nhẹ đáp lời. " Miên Như thật không dám nhận mình giỏi nhất nhưng cầm nghệ có chút thành tựu, Miên Như sẽ đàn một khúc cho mọi người cùng thưởng lãm, Thu Nhi mang cầm của ta lên " thái độ, lời nói thập phần tự tin kiêu ngạo.

Không đến một khắc sau tỳ nữ đã mang đàn đến. Bước chân nhẹ nhàng đến giữa điện, thái giám đã kê sẵn một cái bàn và ghế. Tiếng đàn vang lên, phong tình vạn chủng liếc nhìn về phía Thái tử đôi mắt đắm đuối nhu tình.

Ah! Thì ra là vậy. Nhược Ly đã hiểu, Thì ra ý nàng ta muốn là liên hôn với Thái tử Thiên Long Hoàng Triều, đúng là ý nghỉ sâu xa. Một mặt muốn nâng Vân Vương lên Hoàng vị, mặt khác sợ không thành công nên muốn nắm Thái tử Đương triều trong tay. Có Chiêu phi và Thái Hậu giờ còn muốn nắm lấy Thái tử rõ ràng muốn nắm lấy Hoàng vị Thiên Long quốc.

Đúng là thâm sâu ah, tưởng rằng Hoàng Đế Thiên Long ngu ngốc lắm sao? Đúng là mơ tưởng hảo huyền.

Lãnh Thế Tuyệt và Nhược Ly đều nhìn ra chẳng lẻ Hoàng Đế không nhìn ra?

Một khúc ngọt ngào trầm lắng kết thúc, phản ứng của 3 nước khác đều ngạc nhiên, không tin hoặc còn chưa kịp tỉnh chỉ Thiên Long quốc là ai cũng bình thường. Thấy phản ứng như vậy của người Thiên Long quốc Miên Như rất là kinh ngạc, không thể nào nàng đàn hay như vậy sao bọn họ vẫn bình thường không một chút say mê? Hay bọn họ quá ngốc không hiểu nổi tiếng đàn của nàng, ah chắc chắn là vậy.

Nghỉ vậy nàng ta càng cười rất chi là đắc ý." Miên Như thật đã bêu xấu rồi " tao nhã đứng dậy, nhìn mọi người khi nhìn về phía người của Thiên Long quốc thì có một tia khinh miệt.

Khinh miệt bọn họ sao? Đúng là ếch ngồi đáy giếng. Mới được chút da lông, đã tưởng mình là đệ nhất sao? Nằm mơ đi, đừng tự kỷ như vậy chứ? Người Thiên Long quốc la to trong lòng.

Cho Miên Như công chúa ánh mắt khinh thường y như nhìn người ngoài hành tinh.

Miên Như càng nghi hoặc ánh mắt của họ như vậy là sao? Cũng đúng thôi người đã nghe qua tiếng đàn của Nhược Ly ai lại ngạc nhiên trầm trồ với tiếng đàn của nàng ta chứ!

Không cùng một đẳng cấp mà. Cứ đắc ý đi đợi khi Vương Phi của chúng ta đàn ngươi sẽ biết người so với người tức chết người. Ếch thì chỉ ngồi đáy giếng mà thôi .

Chi chi chi chi..phì phì khè. Tiểu Hoa và tiểu Xích ghét ghét rít lên đồ ngu ngốc, dám khinh thường bọn ta sao ngươi mới là ngu ngốc, tiếng đàn của Nhược Ly hay hơn nhiều. Ngu Ngốc, hai đứa trắng trợn khinh bỉ Miên Như nhưng nàng ta hoàn toàn không biết.

Nhược Ly cũng chẳng quan tâm. Chỉ suy nghỉ tin tức mà Lãnh Tứ mang về, mấy tháng trước Thế Tuyệt phái Lãnh Tứ đi điều tra chuyện Thánh Độc Giáo, hơn một tháng sau Lãnh Tứ gửi về một phong thư.

Nói là đã có chút manh mối, muốn thâm nhập thánh Độc Giáo điều tra nên tạm thời không liên lạc.

Đến hôm trước mới gửi một bức thư về cho Thế Tuyệt, nội dung bức thư là: Có 1 người thường qua lại với Giáo Chủ Thánh Độc Giáo. Theo điều tra được biết người này giao dịch với Giáo Chủ nhiều lần, khoảng 10 năm trước sau khi Giáo Chủ gặp người đó đã cho Giáo chúng thu thập và luyện chế Miên Miên tán số lượng lớn . Sau đó người đó đến lấy. gần đây người đó lại đến, nhưng lần này đích thân Giáo Chủ pha chế độc dược không biết là độc gì.

Thời gian trùng khớp trước 1 tuần với lúc Lãnh Thế Tuyệt trúng độc. Một tháng trước lại đến, cũng là đích thân Giáo Chủ pha chế độc dược. Lãnh Tứ muốn tiềm phục tiếp tục điều tra. Lúc nãy Thế Tuyệt mới nói cho nàng nội dung bức thư. Theo nàng suy đoán có khả năng....

" Thế Tuyệt, lúc thảm án diệt môn của Phượng Gia xảy ra có phải là toàn bộ mọi người đều trúng độc? Thi thể hoàn toàn không có dấu hiệu phản kháng, Đều như ngủ say có phải hay không? "

Lãnh Thế Tuyệt cũng hơi động dung, nhíu mày như nhớ lại tự liệu điều tra " theo như thông tin thì hoàn toàn không có dấu hiệu phản kháng, chỉ duy nhất Gia chủ Phượng Gia là có dấu hiệu đã phẩn kháng mà thôi."

Hơi giật mình nhìn Nhược Ly. " ý của nàng là người đã tàn sát Phượng Gia và muốn giết ta là một? "

Nhược Ly Gật đầu "rất có thể là cùng một người chàng nghỉ xem, gần 10 năm trước chỉ có Phượng Gia là bị diệt lại trúng độc mà bị giết không phản kháng. Miên Miên tán là loại độc không màu không mùi khi trúng phải sẽ lâm vào ngủ say dù có kề dao vào cổ cũng không chút phản ứng. Mà người đó trước lúc chàng bị trúng độc 1 tuần lại đến lấy thuốc độc, tuy không biết đó là loại gì nhưng mà một trong Thập Đại Kỳ Độc đâu phải ai cũng luyện chế được."