Chớp mắt đã gần đến Ngũ Quốc Đại Điển. Hôm nay Hoàng Thượng mở tiệc chiêu đãi sứ đoàn Tứ quốc.

Cao Ly đã đến từ một tuần trước , Nam Vũ và Phượng Chiếu đến sau 2 ngày. Cuối cùng là Đông Lăng quốc, quốc chủ Lăng Tiêu Đế đích thân đến. Mọi người ai cũng mong gặp được người làm cho Đông Lăng quốc đi lên chỉ trong vài năm này mặt mũi ra sao!.

Tối nay Thiên Long Đế thiết yến triệu tập quần thần và mệnh phụ phu nhân nhất phẩm. Nhược Ly tất nhiên phải có mặt,

Tối đó nàng trang điểm thật đẹp, đuôi mày kéo hơi dài, mắt kẻ đen thêm một chút hồng đường kẻ mắt thật sắc đính chút kim sa dưới mắt trong to tròn nhưng quyến rũ, đôi môi dùng son đỏ thoa lên. Căng mọng, mềm mại,má dùng một chút phấn hồng phớt nhẹ..

Vừa trẻ trung vừa quyến rũ câu hồn người ah. Lãnh Thế Tuyệt nhìn thấy Nước miếng sắp chải ra rồi. Nàng thật đúng là yêu tinh mà, làm hắn không nhịn được muốn hung hăng hôn nàng ah..nhưng mà Nhược Ly vẫn còn giận.

Lãnh Thế Tuyệt lúc đầu thì hưng phấn lúc sau lại rầu rỉ thở dài, từ hôm đó hắn có đi tìm Nhược Ly nhưng bị ăn bế môn canh, hắn tìm nàng nhưng lại không gặp được.

Ah Nhược Ly giận thật đáng sợ mà, bình thường nhẹ nhàng, dịu dàng, hiền lành như vậy nhưng giận rồi thì lại mạnh mẻ, không xiu lòng chút nào ah..Nếu hôm nay không phải ý chỉ của phụ Hoàng chắc Nhược Ly vẫn tránh gặp hắn ah.

" nàng đừng giận nữa, ta thật sai lầm rồi." Bất chấp mọi người đang nhìn. Đưa tay ôm chặt Nhược Ly không buông.

" buông tay"

" Không buông dù chết cũng không buông " Lãnh Thế Tuyệt chơi trò ăn vạ. Nhược Ly đầu đầy hắt tuyến. Người này mới không gặp hắn vài ngày lại trẻ con như vậy.

" vậy chàng muốn sao? "

" nàng tha thứ ta, ta lập tức buông " im lặng, Nhược Ly không nói gì làm hắn hết hồn, thật ra hắn biết mình chơi xấu nhưng không còn cách nào ah.

Nếu không sẽ không gặp được nàng, từ ngày quen Nhược Ly hầu như ngày nào cũng nhìn thấy nàng.

Mấy ngày nay không nhìn thấy nàng hắn cảm thấy trống vắng và sợ hãi chưa từng có lúc nào cũng nhớ tới nàng, nhớ lúc nàng cười, lúc vui lúc tức giận hay những lúc nàng tỏa sáng hắn mới hiểu ra, nàng đã ăn sâu trong lòng hắn, hắn có thể mất tất cả nhưng nếu mất Nhược Ly hắn sẽ không chịu đựng nổi.

Nàng là Tâm hắn. Hắn sợ rất sợ Nhược Ly sẽ rời xa hắn.

" Ly Nhi nàng tha thứ ta có được không, lần này là lần duy nhất ta gạt nàng, đời này kiếp này Lãnh Thế Tuyệt sẽ không bao giờ gạt nàng hay phụ nàng làm nàng đau lòng. Nếu không ta sẽ chết không toàn thây. Vội bịt miệng hắn lại. "

" nói bậy! Nếu chàng chết rồi sao ta có thể trúc giận được, Ngốc nghếch hết sức " nàng đã không giận hắn chỉ muốn cho hắn một bài học thôi. Nghe hắn dùng tính mạng ra thề nàng thật rất vui mừng nhưng cũng không muốn lấy tính mạng hắn ra đùa giỡn.

" vậy, Nàng...??? "

" tha thứ chàng lần này, không có lần sau, biết chưa?"

" Dạ biết nương tử " Lãnh Thế Tuyệt cực kỳ vui mừng cũng không quản có người cuối xuống hôn nàng..

" Ukm..." Nhược Ly bất ngờ tránh không kịp bị hắn ăn đậu hủ. Một lúc lâu sau Nhược Ly cố dùng sức đẩy hắn ra, mặt đỏ bừng trừng mắt nhìn Lãnh Thế Tuyệt.

" nàng đây là muốn quyến rũ phu quân sao?" thấy nàng hết giận hắn lại chơi trò vô lại.

" Chàng! Chàng vô lại, tưởng ta tha thứ thì muốn làm gì thì làm sao? Không được phép chạm vào ta khi chưa cho phép, nếu không...." trừng mắt tức giận.

Ách không phải chứ chỉ hôn nàng tí xíu mà." đã biết, đã biết Tuyệt đối không dám trái lời nương tử, nàng đừng tức giận " Lãnh Thế Tuyệt chân chó trả lời. Ai biểu nương tử hắn cường hãn như vậy chứ!!!

Càng Đức điện. mọi người đều đến đông đủ. Trên có Hoàng Thượng, Hoàng hậu, thái hậu, dưới văn võ bá quan mệnh phụ phu nhân. Tiểu thư khuê các đều có

" Cao Ly quốc, Cao Nghiêm Đế đến. Thái tử Khương Minh cùng văn võ bá quan Cao Ly đến " bước vào đầu tiên là Cao Nghiêm Đế, nhìn hơi tiều tụy. Mặc Lam bào ( áo vua màu xanh Thêu hình rồng). Thái tử nhìn cũng có chút ốm yếu giống như bệnh nặng. Nhược Ly cũng không Thấy lạ. Lãnh Thế Tuyệt vừa thắng trận bắt Cao Nghiêm Đế xưng thần thì sắc mặt hay không tốt cũng đúng.

" Nam Vũ Quốc, Vũ Đế đến. Hoài Vương Gia đến cùng các sứ thần đến " Vũ Đế và Hoài Vương là anh em song sinh nhìn giống hệt nhau. Chỉ là Vũ Đế nhìn nho nhã hơn một chút.

" Phượng Chiếu quốc, Phượng Chiếu quốc chủ đến. Miên Như công chúa đến " lại nhìn về cửa, Miên Như công chúa đúng chuẩn Mỹ nhân nha da trắng mặt trái xoan mày lá liễu mắt đa tình hơi xếch. Đôi môi nhỏ chúm chím chậc chậc! Đúng là Mỹ nhân ah..quốc chủ Phượng Chiếu quốc thì gương mặt hơi dài mày kiếm hơi xếch Đôi mắt nhỏ nhưng âm hiểm, nhìn kỹ thật ra Chiêu phi và Thái Hậu có nét tương tựa hắn. Quả nhiên âm hiểm như nhau.

" Đông Lăng quốc, Lăng Tiêu Đế đến. Linh Lan lục công chúa đến và các sứ thần đến. Cô công chúa này cũng xinh đẹp không phân với Miên Như của Phượng Chiếu quốc ah. Lại ngước nhìn về Lăng Tiêu Đế, thoáng một chút Ngạc nhiên nhưng nhiều hơn là vui mừng.

"Đông Lăng kính chúc quý quốc phồn hoa hưng thịnh, sánh ngang trời đất vĩnh viễn trường tồn." " Đa tạ, mời Thượng toạ" maỳ kiếm mắt Phượng hẹp dài gương mặt nho nhã, Thiên Long Đế cười nói.

Nhưng Lăng Tiêu Đế lại bước đến hàng ghế dành cho Hoàng Thất Thiên Long dừng trước mặt một người. Nhược Ly mỉm cười thật vui vẻ.

" sư muội, ta.... thật nhớ muội " Bách Lý Mạch thâm tình nói.

" Ta cũng rất nhớ huynh" Nhược Ly đứng dậy nhẹ giọng nói

" cũng đã mấy năm rồi, sao muội lại ở đây? Sư phụ giờ Thế nào có khỏe không? Ta cũng thật nhớ người "

Đưa tay xoa đầu Nhược Ly, như nhớ lại Bách Lý Mạch cười cười hỏi, lại Nhìn thoáng qua Lãnh Thế Tuyệt.

Nhược Ly hơi khựng lại "có nhiều chuyện bây giờ không tiện nói, lúc khác gặp muội nói cho huynh " nhàn nhạt lên tiếng.

"Ukm, vậy ta sẽ đến tìm muội, có muốn ngồi kế ta không? " sủng nịnh kéo tay Nhược Ly. Lãnh Thế Tuyệt nhíu mày, Ly Nhi từng kể cho hắn nàng có một sư huynh luôn rất yêu thương nàng, nhưng xem ra không chỉ là yêu thương giống như Nhược Ly đã nói.

Ánh mắt hắn ta nhìn Nhược Ly rất giống ánh mắt khi hắn nhìn Nhược Ly.

Hơi căng thẳng, Nhược Ly có biết hay không? Nếu Nhược Ly biết được có theo hắn ta hay không? rất lo lắng nhìn về phía Nhược Ly.

Thấy hắn khẩn trương và bất an như vậy Nhược Ly không khỏi nở nụ cười " dịp khác đi, còn hai ngày nữa mới đến Ngũ Quốc Đại Điển hay là huynh đến phủ muội sẽ dẫn huynh đi tham quan "

" Hảo! Ta sẽ đến tìm muội "vẫn ôn nhu nhìn Nhược Ly nhưng khi thoáng về phía sau lại lộ vẻ tàn độc, lại biến mất rất nhanh. Nhược Ly cũng không Thấy đến..

" Ah! muội lại cao hơn rồi " tay xoa đầu Nhược Ly lại như phát hiện chuyện vui hô lên...

" Huynh cũng đã gần 5 năm không gặp muội tự nhiên thấy cao hơn mà thôi. " Nhược Ly tủm tỉm cười nói.

" trách sư huynh sao?! Yên tâm ta sẽ bù cho muội" rất sủng nịnh bẹo má Nhược Ly.

" Không được véo mặt muội! "

" được rồi, xin lỗi huynh không véo mặt muội nữa, ta sẽ tìm muội " Rồi xoay người đi về chỗ lúc xoay người còn không quên cho Lãnh Thế Tuyệt một ánh mắt khiêu khích.

Lãnh Thế Tuyệt giận điên người, muốn dành Nhược Ly của hắn sao? Nằm mơ! Rồi lập tức đứng dậy nắm cầm Nhược Ly cuối xuống hôn.

Nhược Ly bất ngờ cũng không có phản ứng. Buông môi nàng ra nhìn về phía Bách Lý Mạch đang xanh mặt lại nhìn trong điện.

" Ta! Lãnh Thế Tuyệt chỉ thú một người là Dạ Nhược Ly làm thê vĩnh viễn không nạp thiếp,mọi người có thể làm chứng cho ta."

Nhược Ly ngạc nhiên nha, tên ngốc này... Hắn thế nhưng muốn mọi người làm chứng, đúng là ngốc mà, ngốc chết được. Làm sao đây? Càng yêu hắn hơn rồi......