Aiii, Nhược Ly lúc này đang rất khó chịu, mỗi lần đến Nguyệt sự là nàng lại đau bụng kinh khủng,, thân thể này cái gì cũng tốt chỉ có cái đó thôi.

Nhưng không thể tuỳ tiện châm vài châm cho hết đau được. Nếu không sau này nàng cũng không cần Bảo Bảo rồi.

"Uống chút nước táo đỏ ấm sẽ thấy đỡ hơn " hôm qua lúc đến Vương Phủ Thế Tuyệt đã kêu một ma ma lớn tuổi đến chăm sóc cho nàng,

Ngoài ra còn có Châu Nhi. Liên Nhi hầu hạ nàng. Diệp ma ma là lão nhân trong phủ, thật ra bà là nhìn Vương Gia lớn, là cung nữ theo hầu Thần Phi.

Lúc bà nghe nói Vương Gia dẫn một cô nương về muốn bà đến chăm sóc, rất là tò mò không biết cô nương Gia thích bộ dạng thế nào.

Đến lúc gặp mặt thật không tin vào mắt mình nữa, làm sao có cô nương xinh đẹp tuyệt trần như vậy ah. Bà từng là cung nữ nên thấy rất nhiều hậu phi, người nào không xinh đẹp như hoa như ngọc, nhưng nếu so với nàng thì thật chẳng bằng một nửa ah.

Đến lúc Vương Gia mở miệng bảo mọi người kêu nàng là Vương Phi bà biết Gia rất yêu thương nàng ta, nên cũng tận tâm chăm sóc.

Châu Nhi và Liên Nhi cũng Hoa si ah. Tuy nàng hơi trắng nhợt và chỉ yên lặng nhưng lại đẹp đến chói mắt... Thật đẹp ah.

Diệp ma ma phải trừng mắt một hồi 2 nàng mới phát hiện, lúng túng cuối đầu. Sau đó trong Vương Phủ nổi lên lời đồn Vương Gia lần này thoát chết trở về mang theo một cô nương khuynh quốc khuynh thành, yêu thương vô cùng còn bảo mọi người kêu nàng là Vương Phi, chỉ một đêm mà lan truyền chống mặt, khắp đường lớn ngõ nhỏ trong kinh thành Thăng Long đều biết được.

Hôm nay sáng hắn đã lên triều sớm, sau khi bãi triều được Thiên Long Đế triệu vào thư phòng.

" con bình an trở về ta cũng an tâm " nhìn hắn đầy từ ái "mau Nói cho Trẫm nghe chuyện đã xảy ra, con làm sao bị phục kích, rồi sau đó không trở về mà lại mất tích hơn một tháng nhất nhất không sót chuyện nào cho Trẫm nghe." hắn muốn biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Lãnh Thế Tuyệt cũng đầu đuôi kể lại hết một lượt. Thiên Long Đế lúc thì khiếp sợ chốc lác lại thở phào, đến cuối hắn càng nghe càng giận.

Vỗ long án một cái, giận dử ném tấu chương xuống đất. " Phản rồi, phản rồi! Không ngờ bà ta lại dám cả gan như vậy. ? bà ta tưởng là ta đã chết sao? " Thiên Long Đế nổi giận gầm lên.

"Phụ Hoàng, chuyện thật không đơn giản như vậy, Nhi Thần trúng độc là một trong Thập Đại Kỳ Độc, Bạch Cốt Tán. Bà ta không có bản lãnh có được. Còn người hợp tác với bà ta là ai cũng phải điều tra ra, nếu không hậu quả không lường được. Nhi thần muốn điều tra rõ ràng,sau đó một mẻ hốt gọn. "

" được, ta giao chuyện này cho con."

"tạ phụ Hoàng " lại quỳ xuống "con còn một chuyện xin phụ Hoàng thành toàn "

" con muốn Trẫm ban hôn cho con và cô nương kia? " tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn.

"Xin phụ Hoàng thành toàn " Hắn lại lập lại.

"Con đó, lúc trước sống chết không chịu thành hôn, đến mức đi biên quan không chịu về, mỗi lần điều là Trẫm triệu con mới trở về "

sắc mặt hắn cũng hơi ngượng ngùng. nhìn thấy hắn như vậy, ông cũng cười cười, thôi không chọc hắn nữa hắn giọng.

" khụ, được rồi, được rồi Trẫm lập tức hạ thánh chỉ cho con có được chưa? Nhưng Trẫm cũng muốn thấy mặt con dâu của Trẫm ah. 3 ngày nữa Trẫm thiết cung yến mừng công cho con,cũng đã dời lại hơn 1 tháng rồi, con dẫn nàng đến để Phụ Hoàng nhìn xem"

" phụ Hoàng nhất định sẽ thích nàng " nhắc đến nàng hắn cảm thấy thật hạnh phúc ah.

"Ai ai aii, lão tam Trẫm nói con, có cần phải như vậy trước mặt phụ Hoàng hay không, con làm ta càng muốn gặp mặt con dâu rồi " ông cũng thật vui vẻ, mấy đứa con trai ông đứa nào không thê thiếp thành đoàn ah. Chỉ có hắn là không chịu thú thê. giờ thì tốt rồi.

" con còn một yêu cầu hơi quá đáng xin người hãy thêm vào thánh chỉ, Lãnh Thế Tuyệt chỉ thú 1 thê, vĩnh viễn không nạp thiếp. Một đời một kiếp một đôi người. "

" Không được" ông lập tức phản đối.

"Phụ Hoàng, mạng của Nhi Thần là nàng dùng máu để cứu. Nếu không có nàng ai có thể giải Bạch Cốt Tán? Nếu không gặp nàng con đã thành một đống xương trắng, đã không còn mạng trở về gặp người. Nàng là người mà con yêu. Con muốn cho nàng hạnh phúc. Tuyệt không phụ nàng." nói xong lập tức quỳ xuống vẻ mặt kiêng định.

Nhìn con trai ông nhớ lại mình lúc trẻ ông yêu mẫu phi của Thế Tuyệt, từng muốn dẹp bỏ hậu cung, chỉ độc sủng một người. Nhưng ông không có can đảm, cũng không dám vì nàng dẹp bỏ tổ chế. Nếu lúc đó ông quyết tâm có lẻ Yên Nhi vẫn còn sống. Lại nhìn xuống dưới đứa con trai của ông và Yên Nhi, hắn là đứa ông yêu thương nhất.

" được rồi! "

" tạ phụ Hoàng, vậy thì người có thể hạ thánh chỉ cho con không?? "

" con còn sợ ta nuốt lời sao?" tuy nói vậy nhưng cũng lập tức lấy bút hạ chỉ.

" Quý Hỷ,lập tức đến Chiến Vương Phủ tuyên chỉ"

" tạ phụ Hoàng" "lập tức về đi, nhìn con nóng lòng như vậy, còn sợ nương tử chạy mất sao??" ông cười cười mắng.

" Phụng Thiên thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết, dân nữ Dạ Nhược Ly hiền lương thục Đức, huệ chất lan tâm, xinh đẹp yểu điệu,dung mạo xuất chúng, y thuật như Thần, có thể xưng là Thần Y cái thế. Có công cứu mạng Chiến Vương Gia, nay ban cho chính phẩm Quận chúa, danh tự Thiên Y. Ban cho phủ viện, vàng rồng ngàn lượng, bạc trắng vạn lượng, tỳ nữ 50, gia nô 50. Được nhận bổng lộc triều đình, khâm thử. "

" Tạ vạn Tuế "

"Thiên Ý quận chúa tiếp chỉ " Quý Hỷ lại nói tiếp. Mọi người trong sảnh lại quỳ xuống

" Thiên Y quận chúa là kỳ nữ tử trong Thiên hạ, dung mạo xinh đẹp, tính cách đoan trang, dịu dàng lương thiện. Nay Tứ hôn cho Chiến Vương Gia Lãnh Thế Tuyệt, vị Vương Phi. Chiến Vương Gia Lãnh Thế Tuyệt chỉ thú một người, vĩnh viễn không nạp thiếp. Một đời một kiếp một đôi người, răng lông đầu bạc, bất Ly bất khí. Khâm Thiên giám chọn ngày lành thành hôn. Khâm Thử! "