Đại cô nãi nãi Tạ Lý thị thủ tiết một lòng hướng phật, bởi vì chỉ sinh được một đứa con nên hôn sự của con trai chính là tâm bệnh của bà. Thật ra nhị tẩu có ý muốn đem con gái gả cho Thiên Thành. Nếu như trượng phu của bà còn sống, bà sẽ không đồng ý nhưng bây giờ ở góa, sau này còn phải dựa vào nhà mẹ đẻ, nhà mẹ đẻ của nhị tẩu cũng là nhà cao cửa rộng cho nên dù nhị ca là thứ xuất bà cũng không thể để tâm.

Vì thế mà bà mới nói chuyện với Tạ Thiên Thành, con trai bà, nhưng không nghĩ tới con trai lại nói: “Mẫu thân, con thấy chúng ta không nên có tâm tư đó nữa!” Hắn không phải là nữ tữ một bước cũng không ra khỏi cửa, lúc họp mặt bạn bè cũng nghe được một ít đồn đãi về chuyện nhị biểu muội cùng đại cô nương nhà họ Vương bất hòa. Trước kia vốn tưởng rằng chỉ là đố kỵ giữa các cô nương thôi nhưng có một lần hắn lại vô tình nghe được nguyên nhân trong đó. Bây giờ mẫu thân nói như vậy thì trong lòng hắn đối với biểu muội có chút bất mãn, sợ rằng về sau cưới phải người có dã tâm lớn, đến lúc đó gia đình lại không yên.

Tạ Lý thị vội hỏi: “Có gì không ổn sao?”

Tạ Thiên Thanh trả lời: “Mẫu thân, chúng ta ở tạm nhà ngoại vốn chính là ăn nhờ ở đậu. Nhị biểu muội tâm cao khí ngạo không thích hợp với nhà chúng ta đâu.”

“Con nói cái gì vậy? Dù gì thì đây cũng là nhà ngoại của con. Các cữu cữu (cậu) cũng thích con, con cưới biểu muội thì thân càng thêm thân chứ có sao đâu hả? Nhị cửu và nhị cửu mẫu (mợ hai) đều đồng ý rồi, có gì không ổn chứ?”

“Mẫu thân, nhị biểu muội đồng ý sao?”

“Hôn nhân đại sự vốn là do cha mẹ định đoạt, nó có đồng ý hay không thì có làm sao? Vấn đề là con đó. Con cũng đừng quan tâm chuyện này. Trên đời này có bao nhiêu đôi vợ chồng biết nhau rồi cưới? Mẹ cưới biểu muội cho con là vì các con từ nhỏ đã biết nhau rồi, sau này có thành thân thì cũng sẽ không xa lạ.”

Tạ Thiên Thanh không vui, nói: “Tuy là nói thế nhưng mẫu thân thật sự muốn để một người không vui vẻ gì tới nhà mình rồi mỗi ngày đều làm ầm ĩ sao? Đến lúc đó mẫu thân sẽ bị làm phiền tới mức nào chứ? Con cũng là vì mẫu thân mà thôi. Đối phương là biểu muội con, con càng sợ sau này ngay cả nhà ngoại chúng ta cũng không đến được! Mẫu thân, người ở trong phủ cũng nhiều năm rồi, người thật sự không nhìn ra tính tình của nhị biểu muội sao? Nhà chúng ta không quyền không thế, nhị biểu muội sẽ chướng mắt, con không muốn về sau tất cả mọi người đều hối hận. Mẫu thân muốn thân càng thêm thân cũng không chỉ có một mình nhị biểu muội, còn có nhiều biểu muội như vậy mà!”

“Con không phải coi trọng biểu muội nào rồi chứ? Chẳng lẽ là Tứ biểu muội? Mẹ nói cho con hay, chuyện đó không thành đâu! Tứ biểu muội con từ nhỏ không cha không mẹ, về sau sẽ chẳng giúp gì được cho con. Lớn lên xinh đẹp nhưng điều đó có thể làm ra cơm ăn sao? Hơn nữa mẹ nghe ngoại tổ mẫu nói Tứ biểu muội con là đứa có cá tính, ngay cả ngoại tổ mẫu cũng bị nó chọc giận quá mức. Cô nương như thế sau này lập gia đình thì tính tình cũng sẽ không tốt! Ta không đồng ý! Mà ngoại tổ mẫu con lại càng không đồng ý!” Chủ ý của mẫu thân thế nào, làm con gái sao bà có thể không biết? Cho nên nếu con bà coi trọng Tứ chất nữ thì tuyệt đối không được!

“Mẫu thân, con có nói đén Tứ biểu muội sao? Không phải còn có Tam biểu muội à? Tam biểu muội so với nhị biểu muội chẳng phải tốt hơn nhiều sao? Hơn nữa quan hệ với chúng ta cũng thân thiết hơn một chút.”

Tạ Lý thị kinh ngạc nhìn con mình, bà nói: “Con có chủ ý lớn như vậy à? Mẹ trước kia cũng đã nghĩ đến nhưng mà Tam chất nữ không hay nói chuyện hơn nữa Đại cữu mẫu của con có thể đồng ý hay không là vấn đề lớn đó” Tam chất nữ là đích nữ của đại ca, với tính cách của mẫu thân khẳng định là sẽ gả cao vậy sao có thể gả cho con mình? Nhưng mà nếu như con mình cưới Tam chất nữ thì về sau sẽ làm con rể của đại ca, so với làm con rể của nhị ca chẳng phải tốt hơn sao?

“Mẫu thân sao không thử một lần xem sao? Con thấy tam biểu muội tốt hơn nhị biểu muội rất nhiều.”

“Có phải hai đứa có tư tình hay không?” Tạ Lý thị hỏi

“Không có! Mẫu thân, con là người như thế nào người còn không biết sao? Con với Tam biểu muội tuyệt đối trong sạch. Mẫu thân muốn con chọn một biểu muội thì con cảm thấy Tam biểu muội rất tốt, dù sao cũng lớn lên cùng nhau mà.”

“Thôi, thôi. Để cho ta suy nghĩ một chút. Dù sao bên nhị cữu mẫu con cũng phải nói cho rõ ràng, nếu không sẽ cực kì phiền toái!” Nhị tẩu là người có lòng dạ hẹp hòi, nếu chọc giận bà ta thì về sau chắc chắn sẽ chẳng còn thân thích gì hết!

Tạ Thiên Thành cảm thấy nếu nhị biểu muội biết phải đính hôn với hắn thì chắc chắn sẽ làm ầm ĩ, việc này tuyệt đối bất thành!

“Cái gì? Nương cùng với cô nói chuyện hôn nhân của ta sao?” Nhị cô nương nghe được tin này cũng bất chấp việc chưa trang điểm lập tức chạy đến chỗ Nhị phu nhân, cũng chẳng thèm nhìn cô của mình một cái, nói: “Mẹ, con không đồng ý gả cho đại biểu ca đâu! Nếu người nhất định muốn thế, con chết cho mẹ xem!”

Sắc mặt Tạ Lý thị lập tức trở nên khó chịu, bà còn chưa mở miệng nói chuyện mà nhị chất nữ này lại không nể mặt như thế, còn muốn chết nữa, thật khinh người quá đáng! Khó trách Thiên Thành lại chết sống không đồng ý, tính tình thế này quả thật không thể cưới vào cửa!

“Ngươi ồn ào cái gì hả? Không thấy đại cô ở đây sao?” Nhị phu nhân Triệu thị cũng bị con gái mình làm cho tức giận, hận không thể đánh vào miệng nó nhưng lại không nỡ đánh!

“Đại cô, con nói thật cho người hay, con vẫn coi đại biểu ca là ca ca. Tuyệt đối con sẽ không gả cho đại biểu ca đâu!”

Tạ Lý thị tức giận nói với Nhị phu nhân Triệu thị: “Nhị tẩu, hôm nay ta quả thật mất hết mặt mũi rồi! Quên đi, việc này ta không nhắc lại nữa, tẩu cũng đừng nói với ta nữa. Tục ngữ nói dưa hái xanh không ngọt, đạo lý này ta vẫn biết. Coi như ta chưa từng bàn đến chuyện này. Nếu nói thêm nữa thì lại giống như Thiên Thành nhà ta không thể cưới được ai cả!”

“Đại cô, cô đừng tức giận. Đứa nhỏ này không hiểu chuyện, chúng ta làm trưởng bối giáo huấn một chút là được rồi. Ta thực sự rất quý Thiên Thành. Đứa nhỏ này sao có thể ra mặt nói chuyện được chứ?”

Lý Tử Châu nói: “Mẹ, người thật sự muốn bức con sao? Con nói con không gả cho đại biểu ca! Đại cô, người bỏ qua con đi!” Nói đến bước này rồi, Tạ Lý thị cũng phải tức giận rời khỏi.

Triệu thị ngay lập tức tát Lý Tử Châu: “Đồ nghiệp chướng! Xem ngươi làm ra chuyện tốt gì rồi! Ta tính toán đến nát cả ruột gan chỉ để cho ngươi sống tốt mà ngươi lại làm hỏng hết rồi! Người đâu? Lôi nó xuống đánh cho ta!”

“Có chuyện gì thế này? Mẹ con hai người náo loạn cái gì thế hả?” Nhị lão gia Lý Định Hà vừa từ nha môn trở về, trên đường gặp đại muội mình nổi giận đùng đùng rời khỏi liền biết có chuyện phát sinh, bước vào trong nhà lại thấy mẹ con hai người náo loạn thành như vậy. Nếu hạ nhân không có ở đây thì có lẽ sẽ như náo tung trời rồi.

“Cha! Con không gả cho đại biểu ca đâu! Người nói với mẹ đi!” Lý Tử Châu biết phụ thân mình luôn rất thương mình, vì thế mới không quan tâm gì cả liền nói ra.

Editor: Tuần này mình bận quá nên không ra truyện đúng hẹn được nên mình sẽ bù cho mọi người hai chương. Tổng cộng tuần này sẽ có 6 chương nhé😀 Mai mình post tiếp.