Người này rõ ràng đang khiêu khích chúng ta.

Tang Cẩn định gọi lại, nhưng lo cha mẹ Bàng Lỗi cũng đang ở cạnh nên chỉ đành từ bỏ suy nghĩ đấy.

Nhẫn của Bàng Miểu có vấn đề gì sao? Trên chuyến bay về nước khi đó, cô nhớ rõ trên tay Bàng Miểu không hề đeo nhẫn. Cô nằm trên giường, suy nghĩ nửa ngày cũng phát hiện ra điều dị thường, cuối cùng liền ngủ.

Chiều hôm sau Bàng Lỗi về nước, vừa trở về lập tức tới cục cảnh sát.

Trong lúc đó, Tang Cẩn và Chu Tiểu Vạn đang ở phòng làm việc thương lượng chuyện Mãn Hiểu Duyệt mất tích, tuy Mãn Thành Uy nói không cần, nhưng hiện tại không thấy người, cảnh sát chắc chắn không thể mặc kệ.

"Không cần tìm, Mãn Hiểu Duyệt chết rồi." Bàng Lỗi đi vào, câu đầu tiên đã khiến hai người khiếp sợ.

"Boss, anh chẳng lẽ là siêu nhân biết bay hả? Hôm qua còn ở Mỹ, hôm nay đã đứng ở đây. Anh trở về sao không gọi điện để bọn em ra đón?" Trạng thái của Chu Tiểu Vạn đã khôi phục rất nhiều, cậu đã có thể trêu ghẹo mọi người như trước.

Tang Cẩn đứng dậy, đi tới cầm va li cho anh, sau đó rót cho anh ly nước. Nghĩ tới chuyện anh vừa nói, cô liền hỏi: "Anh biết cô ấy đi đâu sao? Cô ấy làm sao lại đột nhiên chết được?" Sống lưng cô đột nhiên rét run, nếu Mãn Thành Uy biết tin tức này chắc chắn sẽ rất đau khổ.

"Không phải đột nhiên, mà là chết từ một tháng trước. Cô ta và Thân Đồ Toàn tráo đổi thân phận cho nhau." Bàng Lỗi uống một ngụm, sau đó bắt đầu giải thích.

Nghe xong Tang Cẩn mới biết, thì ra lần này anh đi Mỹ không chỉ là qua thăm người nhà, còn cố tình tới biên giới của Mỹ và Mexico, hiện trường máy bay của Thân Đồ Toàn bị rơi. Người trong máy bay đã bị thiêu cháy hoàn toàn, nhưng anh vẫn cố gắng nhờ vả cảnh sát địa phương, cuối cùng lấy được hài cốt, thông qua kiểm tra DNA xác nhận người chết là Mãn Hiểu Duyệt.

"Hộ chiếu thông hành của Mãn Hiểu Duyệt có ghi một tháng trước cô ta đi Thái Lan, sau đó mất tích. Chẳng lẽ là Thân Đồ Toàn lấy thân phận của Mãn Hiểu Duyệt tới Thái Lan, còn Mãn Hiểu Duyệt lấy thân phận của Thân Đồ Toàn vượt ngục, lên máy bay, sau đó bị cảnh sát bắn hạ sao? Cô ấy vì sao phải làm như vậy?" Tang Cẩn vẫn không tin có chuyện ly kỳ như thế xảy ra, cô thật không rõ mục đích của Mãn Hiểu Duyệt rốt cuộc là gì, "Cô ấy tại sao phải chết thay Thân Đồ Toàn chứ? Quan hệ của bọn họ thật ra là gì?"

"Chắc chắn không phải vì tiền, anh chị ấy có tiền như vậy, chị ấy chắc chắn cũng không thiếu? Vì tình sao? Một người ở ngục giam bên Mỹ, một người ở Trung Quốc, làm sao có tình cảm được? Chuyện này không có khả năng." Chu Tiểu Vạn tự hỏi tự trả lời.

"Không, cô ta chắc chắn có mục đích khác. Theo chứng cứ có được, trên máy bay cô ta có dấu hiệu giãy dụa, điều đó chứng minh cô ta không phải chủ động chết thay Thân Đồ Toàn, có lẽ là muốn chạy trốn nhưng không thành công. Chuyện cô ta và Thân Đồ Toàn đánh tráo cho nhau hẳn không phải lần đầu, ít nhất cũng phải ba lần. Sớm nhất hẳn là vào 1 năm trước, Hamburg ở Đức, lần thứ hai là ở Hongkong, lần thứ ba là chuyến đi Thái Lan này. Trên giấy thông hành mặc dù ghi hành trình khác, nhưng trên thực tế, ba lần này cô ta đều tới ngục giam ở Blackpool."

Tang Cẩn và Chu Tiểu Vạn đều chấn động, cả hai lập tức tìm đọc tư liệu của Mãn Hiểu Duyệt, quả nhiên trong ba đoạn thời gian này, hộ chiếu của cô ấy ghi ba nơi. Nhưng trước giờ bọn họ chỉ nghĩ cô ấy đi du lịch, hoàn toàn không ngờ cô ấy lại chơi trò tráo đổi thân phận với Thân Đồ Toàn.

"Hành động của Thân Đồ Toàn không được tự do, quả thật cần một thế thân ngồi thay trong ngục, nhưng chẳng lẽ người trong ngục giam không phát hiện sao? Hơn nữa, đây là là một cô gái thay thế cho một người đàn ông?" Chu Tiểu Vạn thả tập tư liệu trong tay xuống.

"Cách giải thích này rất hợp lý. Giống như vụ án của Đàm Tuyết Thiến, Tiêu Túc là nam giả nữ, cùng bạn trai của Tiêu Vũ San, Lý Nguyên Lãng lẻn vào ký túc xá, di dời thi thể. Ngày đầu tiên em tới Hongkong gặp một người phụ nữ áo đen trong toilet nữ, người đó có lẽ là Thân Đồ Toàn mặc đồ của phụ nữ. Khó trách em cảm thấy phong cách ăn mặc của người đó rất quen thuộc, hắn ta chắc hẳn muốn giả dạng thành Mãn Hiểu Duyệt. Nhưng vì sao hắn ta phải chọn 3 khoảng thời gian này để ra ngoài? Hắn tới Hamburg làm gì?" Nghĩ tới nghĩ lui, Tang Cẩn vẫn không có ấn tượng gặp kẻ khả nghi nào ở Đức.

"Hắn ta luôn tìm cách vượt ngục." Bàng Lỗi quay đầu nhìn Tang Cẩn, đưa tay kéo tay cô đặt trên đùi mình, "Còn nữa, bà ngoại em có lẽ không phải tự nhiên mà chết, rất có khả năng là bị Thân Đồ Toàn làm hại. Mục..."

"Mục đích là muốn em về nước." Sắc mặt Tang Cẩn trắng bệch, trước nay cô chưa từng nghĩ tới khả năng này, "Bà ngoại luôn phản đối chuyện em về nước, tại thời điểm lâm chung, bà ấy càng phản đối mãnh liệt, có lẽ bà ấy sớm đã biết có người muốn hại mình."

Bàng Lỗi kêu Chu Tiểu Vạn đi thông báo cho người nhà Mãn Hiểu Duyệt chuyện của cô ta. Chu Tiểu Vạn vừa đi, anh lập tức ôm cô vào lòng: "Chuyện của bà ngoại em đừng nghĩ nhiều. Hiện tại Thân Đồ Toàn đã chui đầu vào lưới, chúng ta nhất định sẽ bắt được hắn."

Tang Cẩn cả kinh: "Anh nghi ngờ hắn trở về thành phố Thanh An rồi đúng không?" Cô muốn đẩy anh ra, anh lại ôm cô thật chặt, thầm khẳng định sự thật này.

Hai người ôm nhau một hồi, nhớ tới chuyện của Bàng Miểu, Tang Cẩn liền đẩy anh ra, hỏi anh tình hình người trong nhà. Anh kể lại chuyện của Bàng Miểu, những người khác chỉ nhắc tới qua loa, tất cả đều khỏe.

Cô rốt cuộc cũng biết vấn đề về chiếc nhẫn rốt cuộc là thế nào. Thì ra lúc ở trên máy bay, trong lúc giúp hành khách thu xếp, Bàng Miểu đã bỏ viên kim cương thật của mình vào túi của cô gái áo đen, mà thứ trên người cô lại là nhẫn giả để đối phó gia đình bên chồng. Người chết trong phòng vô tình lại là người trong giới kim cương, hơn nữa còn trùng hợp có viên kim cương mà cô ấy bỏ đi kia. Viên kim cương này dạo một vòng cuối cùng lại rơi vào tay Cung Lập Nhàn, bà ta muốn dùng nó để giá họa cho Bàng Miểu.

"Vì sao Cung Lập Nhàn lại nhằm vào Bàng Miểu? Đám cưới hai nhà không phải do bà ấy thúc đẩy sao?" Tang Cẩn thật không thể tưởng tượng cuộc sống hôn nhân của Bàng Miểu có bao nhiêu phiền muộn, trách không được cô ấy luôn ấy cớ công việc để trốn tránh.

"Chắc chắn Cung Lập Nhàn có bí mật không thể để người ngoài biết vô tình bị Bàng Miểu phát hiện. Chị ấy không nói nhưng anh cũng biết đôi chút. Cung Lập Nhàn có một thương hiệu trang sức bị tình nghi là buôn bán trái phép, cô gái áo đen mà bọn em gặp chính là nhà thiết kế của công ty bà ta."

Nghe lại chuyện xưa, Tang Cẩn không biết nên cảm thấy cao hứng hay bi ai, việc đó ít nhất chứng minh rằng suy đoán của cô về cô gái áo váy đen kia là đúng. Nhưng cô hoàn toàn không ngờ, chuyện nhẫn thật nhẫn giả lại liên lụy nhiều thứ như vậy, hiện tại nó giúp Bàng Lỗi rửa sạch hiềm nghi, đồng thời cũng làm bại lộ tình tiết của vụ án khác.

Đương nhiên, Cung Lập Nhàn là người khôn khéo, bà ta chắc chắn sẽ không để người khác nắm lấy cái thóp của mình dễ dàng như vậy. Việc này, hiện tại bọn họ không có sức lực để đi theo nhiều.

Tang Cẩn muốn báo cáo với anh công việc của một tuần nay, cửa lại đột nhiên truyền tới tiếng đập dồn dập. Cô đi ra mở cửa, Chu Tiểu Vạn liền đi vào, sắc mặt trắng bệch, mở laptop trong tay ra đưa cho mọi người xem. Cô nhìn màn hình, bật thốt lên hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy? Là hắn nữa sao?"

Chu Tiểu Vạn gật đầu, vội đặt laptop lên bàn làm việc của Bàng Lỗi: "Boss, xảy ra chuyện rồi. Bên trấn Thanh An có người báo án, nhà Lý Vệ Vĩnh bị đánh bom, một nhà mười hai người, ngoại trừ Lý Vệ Vĩnh không có mặt thì những người khác toàn bộ bỏ mình. Còn một vật này nữa."

Tang Cẩn đi ra sau Bàng Lỗi, cẩn thận nhìn màn hình. Bên trên là bàn cờ trò chơi vì công lý thứ hai, so với bàn cờ đầu tiên, năm con tốt hiện tại chỉ còn bốn. Con xe bên quân màu đỏ đã mất, mã sang sông, trực tiếp đánh vào trung tâm của quân đen. Điều này vừa lúc chứng minh con xe là Mãn Hiểu Duyệt đã mất đi tác dụng, mà hắn đã thành công vượt Thái Bình Dương."

"Người này rõ ràng đang khiêu khích chúng ta." Chu Tiểu Vạn nói.

"Quân tốt bị mất ám chỉ Lý Vệ Vĩnh sao? Còn bốn con còn lại?" Tang Cẩn lo lắng hỏi.

Ánh mắt Bàng Lỗi lập tức trở nên nghiêm túc: "Tiểu Vạn, nói cục trưởng triệu tập chuyên gia phá bom chờ lệnh, còn cậu triệu tập cảnh sát chia làm nhiều đội, hiện tại lập tức tới các trường học, bệnh viện, trung tâm mua sắm trấn an, đừng tạo ra khủng hoảng." Nói xong, anh xoay người nhìn Tang Cẩn, "Chúng ta tới hiện trường ở trấn Thanh An, em nhanh đi mặc áo chống đạn đi."

Chu Tiểu Vạn lập tức chấp hành nhiệm vụ.

Tang Cẩn cũng bằng tốc độ nhanh nhất mặc áo chống đạn, đồng thời kéo anh cùng mặc. Chuẩn bị xong, hai người dẫn theo một phân đội nhỏ cùng một chuyên gia phá bom tới nhà của Lý Vệ Vĩnh.

Sau khi đến nơi, bọn họ lập tức kiểm tra hiện trường. Lý Vệ Vĩnh làm trấn trưởng nên biệt thự ông ta chiếm diện tích khá lớn, chỉ tiếc, căn biệt thự ba tầng xa hoa hiện tại đã tan tành. Bọn họ đi vòng hiện trường một lần, xác nhận không còn bom bị giấu.

Bàng Lỗi kêu người xử lý thi thể nạn nhân, những người còn lại thu thập mảnh bom. Anh và Tang Cẩn cùng chuyên gia phá bom cẩn thận xem xét tình hình tổn hại, độ sâu của hố bom để tìm manh mối.

Kiểm tra toàn bộ hiện trường xong, bọn họ tới sân của khu biệt thự. Thi thể đều được đặt ở đây, tất cả người chết gần như không thể nhận ra nam nữ già trẻ, nhưng thông qua hình thể phán đoán, trong đó ít nhất có một đứa bé.

Tang Cẩn nhìn mà kinh sợ, nhưng chuyện khủng bố còn ở phía sau. Tra xét hiện trường và thi thể xong, bọn họ chuẩn bị trở về thì Bàng Lỗi nhận được một cú điện thoại từ cục cảnh sát. Ngay tại thời điểm nhà Lý Vệ Vĩnh xảy ra chuyện, bom ở hai nơi khác gần như đồng thời phát nổ. Bọn họ phải lập tức tới hai hiện trường mới.

Trong hai hiện trường có một căn nhà là của Cung Lợi Nhàn, nhà còn lại, chủ hộ là đại cổ đông lớn thứ hai của Thành Uy Tứ Quý, Kỳ Cương. Tình hình của cả hai đều tương tự nhà của Lý Vệ Vĩnh, một nhà hơn mười người đều bỏ mạng, ngoại trừ chủ hộ. May là  biệt thự của họ đều nằm ở ngoại ô, cho nên không có thiệt hại tới hàng xóm và những người khác.

Bọn họ bước đầu đưa ra kết luận, Cung Lợi Nhàn và Kỳ Cương là hai trong năm quân tốt trên ban cờ. Quả nhiên, sau khi trở về cục cảnh sát, Khương Duy Dân lập tức cho bọn họ coi bàn cờ, năm quân tốt bên đen hiện tại chỉ còn hai.

Chỉ trong mấy giờ ngắn ngủi đã xuất hiện ba vụ đánh bom liên hoàn, số người tử vong lên tới ba mươi mốt, cả thành phố lập tức bị sự sợ hãi bao trùm.

Mọi người lập tức nhận ra kẻ trốn phía sau gây án thủ đoạn tàn nhẫn, tốc độ rất nhanh như lốc xoáy ập tới, mục đích vô cùng rõ ràng, là báo thù!

Sau ba vụ đánh bom, những ngày tiếp theo may là không xảy ra những chuyện tương tự, nhưng toàn bộ người trong cục đều bận rộn suốt đêm. Nhất là Bàng Lỗi, anh phải tổ chức cuộc họp thảo luận tình tiết vụ án, giám sát camera công cộng, nghiên cứu mảnh vỡ của bom, bối cảnh của người chết...

Phần lớn thời gian Tang Cẩn đều đi theo anh, riêng chuyện tới trụ sở cấp cao thì chỉ có mình anh và cục trưởng đi, cô ở lại đồn cảnh sát. Chu Tiểu Vạn luôn phải ở bên ngoài tuần tra những nơi công cộng quan trọng.

Tang Cẩn ở trong phòng làm việc, đem tất cả tư liệu cùng manh mối có được tập hợp lại, cuối cùng cũng khắc họa được chân dung tâm lý.

Cô nhìn đi nhìn lại kết luận của mình, trong đầu đột nhiên hiện lên một người, không khỏi chấn động.

Thân Đồ Toàn là hắn ta sao?