NHẤT TIẾU PHONG TRẦN CHI NGHIỆT DUYÊN (NGHIỆT DUYÊN)

Tác giả
Tình trạng
Hoàn thành
Nguồn
hoangtichlau.wordpress.com
Lượt xem
395
Đánh giá
Họa sĩ: Hủ Li
Thể loại: cổ trang, ngược tâm, tra công x si tình tiểu quan thụ, HE
Editor & Beta: Rein Trinh x Hồ Ly Tiểu Duy
CP: An Thiếu Du ♥ An Thừa Anh (Chanh Âm)

Nội dung câu chuyện được chia thành hai quyển nhưng nội dung câu chuyện xuyên suốt với nhau cùng những tình tiết ngược tâm mà hai nhân vật đối xử với nhau.
Liệu kết cuộc nào dành cho họ.


Quyển thượng:

Tương truyền rằng ở Thành nam có một An gia dựa vào bí phương đặc chế đời đời tương truyền mà làm ra Cửu Uấn Xuân Tửu, là ngự dụng cống rượu cho cung đình, vì vậy có thể tưởng tượng được sự vinh hiển của An gia.


Mà về sau ở Bản gia liên tục ba đời nhất mạch đơn truyền.


Đương gia hiện tại quyết định nhận một thiếu niên Phân gia tuổi tác xấp xỉ con trai mình đến ở.


Năm đó, An Thừa Anh năm tuổi, An Thiếu Du bảy tuổi.


Nghiệt duyên ── bắt đầu từ đây.


Hai mươi năm sau, một tiểu quan quán mang tên Căng Uyên Lâu xuất hiện một tiểu quan Chanh Âm.


Y chưa bao giờ chọn khách, mà ngược lại ra sức tiếp khách, thích nhất là được nhấm nháp Cửu Uấn Xuân Tửu…

Xưa kia là thiếu gia, nay lại thành một tiểu quan nghìn người gối vạn khách thưởng.


Mà thiếu niên Phân gia kia, trong nháy mắt trở thành đương gia An gia.


Vật đổi sao dời, hai mươi năm đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì…?

Quyển Hạ:

Phong ba tái khởi, lần này vẫn là cùng một nguyên nhân ── An gia đổi chủ.


An Thiếu Du không nghĩ tới chỉ vì sự sơ suất và tin tưởng quá mức của mình, mà hại bản thân rơi vào tình cảnh như vậy.


Khi hắn vươn tay về phía bóng tối, chỉ có duy nhất một điểm sáng kia, tỉ mỉ nhìn, là khuôn mặt mỉm cười của Chanh Âm.


Lời nói mười năm trước bị người lãng quên, lúc này nghĩ đến lại cảm động tận tâm khảm.


Lần đầu tiên An Thiếu Du cảm nhận được thâm ý trong đó ── đây không phải vui đùa, không phải tùy ý, cũng không phải lừa dối, mà là một lời thề người kia đã kiên trì cả đời.


Chanh Âm trở thành tín niệm duy nhất chống đỡ hắn.


Duyên phận hai người bọn họ, có thể không kết thúc bằng chữ “Nghiệt” được không?