" Anh...muốn hại chết đứa bé này ư...Vương...Thiên Nham?.. "

Một câu hỏi cất lên từ tận đáy lòng đau đớn của Cẩm Đào khi cầm tờ giấy xét nghiệm trong sữa mà anh cho cô uống có chứa thuốc phá thai. 

Đôi tay cô rưng rưng,  vẫn cố bắt lòng mình phải phủ nhận:

- Bác sĩ!!  Hãy nói đây không phải sự thật đi...Làm ơn...!!

- Đây là kết quả chính xác,  chúng tôi đã kiểm tra kỹ lưỡng! Tại sao lại có người tàn độc tới vậy?  Là ai có ý định muốn hãm hại cô và đứa bé?  - Bác sĩ cũng tỏ ra phẫn nộ.

Câu hỏi của bác sĩ như cứa sâu vào trái tim cô 1 vết đau tột cùng. 

Cô biết trả lời sao đây? Bởi người muốn hãm hại 2 mẹ con cô không ai khác đó chính là Thiên Nham - cha ruột của đứa bé cô đang mang trong bụng.

Nén nước mắt vào trong. Cô chỉ kịp đứng dậy và cúi chào bác sĩ rồi nhanh chóng chạy ra ngoài để thoát khỏi không khí ngột ngạt trong phòng bệnh. 

" Đây là con người thật của anh ư..? "

" Là một con người tàn độc như vị bác sĩ kia đã nói? Em...muốn biết lí do! "

Nước mắt cô trào ra trên suốt quãng đường cô đi về. 

*                   *

Trời đã sập tối,  cô ngồi đợi Thiên Nham đi làm về để tìm rõ câu trả lời. 

Trong 1 khoảnh khắc nào đó,  Cẩm Đào đã suy nghĩ về việc Thiên Nham có nhân tình bên ngoài...

Cô lập tức gặt phắt suy nghĩ ấy ra khỏi đầu:

" Không!  Anh ấy...chỉ yêu mỗi mình thôi!  Tuyệt đối không được nghĩ linh tinh! "

Chợt, 11h tối, cánh cửa mở. Thiên Nham đã đi làm về.  Anh khá ngạc nhiên khi thấy cô ngồi ở ghế khách. 

- Em...đợi anh đó ư? 

Thiên Nham cởi chiếc áo sơ mi trắng để lộ thân hình to lớn vạm vỡ cùng bộ ngực khoẻ khoắn phập phồng theo nhịp thở. 

Anh đi đến chỗ cô rồi đưa 2 tay lên xoa bóp đôi vai Cẩm Đào:

- Hôm nay...anh có hẹn với đối tác nên về trễ! 

Chất giọng khàn khàn và đặc mùi rượu của anh quyện vào má Cẩm Đào. 

- À...hôm nay em đi khám sao rồi?  Đứa bé vẫn khoẻ mạnh chứ...? 

Câu hỏi cất lên đầu óc cô choáng váng và vết đau lòng càng dâng lên. 

" Thiên Nham? Rốt cuộc...anh là loại người gì vậy!!?  "

Cô đẩy mạnh người anh ra và giơ tờ giấy xét nghiệm lên trước mặt anh. Đôi mắt tuyệt vọng, giọng nói run run như sắp khóc đã kiềm chế từ lâu. 

- Anh nói đi!!  Đây là cái gì?

Thiên Nham ngạc nhiên cầm tờ giấy và lướt mắt đọc.  Cả người anh như chết lặng đi. 

" Giấy xét nghiệm trong sữa có thuốc phá thai...?"

- Anh giải thích đi!!  Tại sao?  Tại sao anh muốn hãm hại đứa bé mà miệng vẫn còn hỏi nó khoẻ không?  Rốt cuộc vì lí do gì?? 

Cẩm Đào nói trong nước mắt đầy xót xa đau đớn. 

- Anh không có....

- BỐP!!!! 

Thiên Nham chưa nói dứt lời thì bị Cẩm Đào giơ tay tát mạnh vào má anh.  Vết đánh đỏ lên trong giây lát. 

Bàn tay cô run run. Trái tim cô thắt nghẹn lại.  Vì không thể ngờ rằng có ngày cô lại làm đau Thiên Nham bằng cách này. 

- Anh đừng có chối! Tôi đã tìm thấy thuốc phá thai trong túi quần của anh!!  Anh hãy khai hết sự thật đi!!

Cô ném gói thuốc phá thai về phía người Thiên Nham và mất kiểm soát gào lên trong nước mắt. 

Sau cú tát vừa rồi,  Thiên Nham cũng vô cùng tức giận,  anh thể hiện nó bằng 1 nụ cười đểu làm Cẩm Đào sững sờ:

- Đi quá giới hạn rồi!  1 con người như cô lấy tư cách gì mà dám tát tôi? Cũng càng chẳng có tư cách gì để mang thai đứa con của tôi cả!!

Cẩm Đào đứng chết lặng đi.  Tinh thần bị sốc nặng nề trước câu nói của Thiên Nham. 

- Anh...đang nói gì vậy...? 

- Vẫn chưa hiểu điều tôi nói à Hứa Cẩm Đào!? Haha...để tôi nói rõ hơn này! 

- Cô chỉ là một vật thay thế! Một thứ để tôi mua vui trong lúc chờ đợi...! Ai lại muốn có con với vật thay thế chứ?....

- Vậy nên...tôi muốn phá cai thai đó! Mọi chuyện sẽ trở nên thật phiền phức khi nó được sinh ra trên cõi đời này! 

-----------------------------

Bắt đầu căng rồi đây này:0

Có nàng nào còn yêu Thiên Nham nữa không?:v

Thiên Nham là nam chính nha!