Mỗi khi nghe Hạc Tư Đằng nhắc đến La Ngữ Tịch, Tô Chân Vũ chỉ biết bất lực thở dài một tiếng. Hiểu rõ ý anh, cậu ta trực tiếp dùng bút đỏ gạch bỏ đề xuất của giám đốc đại diện.
Nếu không có báo chí lưu lại, có lẽ rất nhiều người, bao gồm cả Tô Chân Vũ cũng đã quên con người Hạc Tư Đằng của hai năm trước... Sinh ra trong gia đình giàu có, cha là chủ tịch công ty giải trí lớn nhất nhì showbiz, Hạc Tư Đằng lại nổi tiếng đào hoa ăn chơi, cặp kè không ít diễn viên, ca sĩ, người mẫu. Sau một thời gian, cha anh vì không chịu nổi nữa mà dùng tiền và quyền lực ép anh phải kết hôn với một cô gái xa lạ. Sống trong nhung lụa đã quen, nếu bị cha tuyên bố từ mặt đồng nghĩa với việc Hạc Tư Đằng sẽ trở thành kẻ trắng tay mất tất cả. Vì tiền và mặt mũi, Hạc Tư Đằng đành thỏa thuận kết hôn với La Ngữ Tịch. Ngày ấy, La Ngữ Tịch chỉ là một nhân viên bình thường thuộc bộ phận sáng tạo quảng cáo trong công ty. Về thành tích đóng góp quảng bá PR cho "gà cưng" của công ty, dự án của cô cũng đã được chọn triển khai vài lần, thành tích thu về xem như đạt chuẩn. Một lần ông Hạc vì phiền muộn chuyện con trai ăn chơi đổ đốn mà ở tập đoàn đến đêm muộn. Khi ngang qua phòng sáng tạo, tình cờ bắt gặp La Ngữ Tịch vẫn miệt mài làm việc, sang ngày hôm sau trong cuộc họp đưa ra kế hoạch, ông lại nhìn thấy dáng vẻ kiên định đầy tự tin của cô với thành phẩm của bản thân. Ông Hạc vô tình nhìn thấy được những cố gắng khi xưa của mình đã trải qua ở La Ngữ Tịch. Cả tuổi trẻ ông cũng như cô, làm ngày thức đêm không đơn giản vì kiếm tiền, mà còn là vì muốn theo đuổi và phát triển đam mê. Ấn tượng của La Ngữ Tịch từ ngày hôm đó trở nên vô cùng tốt trong lòng ông Hạc. Ông quyết định dùng điều kiện để trao đổi, ba tháng cô kết hôn với Hạc Tư Đằng, miễn sao khiến anh ngoan ngoãn nửa phần thì ông sẽ đáp ứng bất kỳ yêu cầu cô đưa ra. La Ngữ Tịch sinh ra trong gia đình lao động chân tay, từ bé sức khỏe đã vốn không tốt, chỉ cần trở trời thân thể liền đau nhức. Để được vào công ty lớn làm việc, La Ngữ Tịch đã cố gắng gấp nhiều lần người khác, bất chấp bỏ qua sức khoẻ của mình. Khi nhận được lời đề nghị của ông Hạc, La Ngữ Tịch chỉ nghĩ đến tâm nguyện mau chóng đền ơn cha mẹ trước khi cô không còn khả năng chống đỡ và kiên trì với sức khỏe không ổn định của mình. Vậy nên, La Ngữ Tịch chấp nhận cuộc hôn nhân có tính toán, đổi lại hy vọng sẽ nhận được một số tiền xây cho cha mẹ một nơi ở ổn định, để ông bà an tâm hưởng tuổi già. Khi đó, La Ngữ Tịch chỉ mới hai mươi bốn tuổi, trong lòng chỉ sợ không kịp báo hiếu cho cha mẹ. Còn Hạc Tư Đằng khi đó đã hai mươi sáu tuổi, bản tính vẫn là công tử ngông cuồng. Ngày hôn lễ diễn ra, lúc kết thúc bữa tiệc Hạc Tư Đằng vẫn còn choàng vai bá cổ thân mật với nữ diễn viên thuộc quyền quản lý của tập đoàn. La Ngữ Tịch thay váy cưới ra xong đi tìm Hạc Tư Đằng, không ngờ lại thấy anh ở cùng tình tin đồn giữa hành lang công khai. Tuy nói là hành lang công khai nhưng thực chất xung quanh không có ai, nếu có cũng chỉ là paparazzi rình trộm săn tin. Bắt gặp chồng mới cưới ngang nhiên ngoại tình, La Ngữ Tịch không lo lắng, cũng không kích động, chỉ nhẹ nhàng đến trước mặt hai người họ, từ tốn cất lời: “Qua đây.” Bị La Ngữ Tịch ra lệnh, Hạc Tư Đằng lập tức tỏ thái độ hống hách đáp trả: “Cô tưởng mình là ai?” Nữ diễn viên đứng cạnh Hạc Tư Đằng nhếch môi cười khinh, dùng ánh mắt xem thường nhìn La Ngữ Tịch. Thậm chí cô ta còn cố ý ôm eo, ngả đầu vào vai anh, nhướng mày khiêu khích ngược lại cô. La Ngữ Tịch trước sau đều điềm nhiên như không, một phần vì lười tranh cãi, càng không tốn thời gian tranh chấp, trực tiếp đếm số: “Một.” Hạc Tư Đằng nhíu mày nhìn chằm chằm vào La Ngữ Tịch thách thức, dáng vẻ chống đối đến cùng. La Ngữ Tịch mắt đối mắt với Hạc Tư Đằng không kiêng dè, thấy anh không động đậy, cô tiếp tục đếm: "Hai." Ấn đường của Hạc Tư Đằng dần dần cau chặt lại, bộ dạng hống hách đối chọi không nhường nhịn. Thế nhưng, ngay khi đôi môi La Ngữ Tịch vừa chuyển động định đếm số Ba, Hạc Tư Đằng chớp mắt đã nhanh chân bước qua đứng cạnh cô. “Tư Đằng!” Hành động của Hạc Tư Đằng quá bất ngờ, nữ diễn viên kia kinh ngạc thốt lên, dường như vẫn không tin được cảnh tượng vừa rồi. Mà nhân vật chính lúc này là Hạc Tư Đằng chỉ biết cắn răng đứng cạnh La Ngữ Tịch không dám hó hé thêm nửa lời. Điện thoại, thẻ ngân hàng, giấy tờ tùy thân và chìa khoá xe của anh đều bị ông Hạc tịch thu giao ở chỗ La Ngữ Tịch. Chống đối La Ngữ Tịch đồng nghĩa với việc Hạc Tư Đằng đang đối đầu lại với "ông trùm" chống lưng cho cô. Nhìn bộ dạng phồng mang trợn má của cô gái trước mặt, La Ngữ Tịch lạnh nhạt liếc mắt qua Hạc Tư Đằng, không nóng không lạnh nhắc khéo: “Anh muốn tự giải quyết, hay để tôi nhờ cha giải quyết?” Hạc Tư Đằng khó chịu ra mặt, vẫn cam chịu không dám cãi lại La Ngữ Tịch, đem bất mãn trút lên nữ diễn viên kia: “Chính thức từ hôm nay, đừng có liên lạc với tôi nữa!”