La Ngữ Tịch bắt đầu ngày làm việc mới không lâu thì ông Hạc đã gọi cô lên văn phòng, chủ đích lần này ông muốn cô cùng Hạc Tư Đằng đi đàm phán thuê mặt bằng cho kế hoạch quảng bá nghệ sĩ của công ty sắp tới.
Tuy việc này không phải chuyên môn của La Ngữ Tịch, chủ yếu ông Hạc muốn cô đi theo giám sát đốc thúc cho Hạc Tư Đằng phụ trách về công việc lần này, thôi để cho anh đến công ty ăn không ở rỗi. Rời khỏi văn phòng chủ tịch, La Ngữ Tịch ghé qua văn phòng tổng giám đốc của Hạc Tư Đằng ở tầng dưới. Khi cô đến gần, một nam thanh niên tầm khoảng hai mươi lăm tuổi đổ lại, cậu ta có vẻ ngoài trầm ổn, ngoại hình cũng rất ưa nhìn. Điều khiến La Ngữ Tịch chú ý là người này ngồi ở bàn thư ký, thay cho cô gái bị cô dằn mặt hôm trước. Tính ra, Hạc Tư Đằng cũng rất biết sợ. Ngay khi vừa thấy La Ngữ Tịch, người thanh niên liền đứng dậy chào đón: "Thiếu phu nhân, cô tìm Hạc tổng?" "Đúng vậy. Nhưng đừng gọi tôi là thiếu phu nhân, tôi tên La Ngữ Tịch." La Ngữ Tịch bước đến gần, thấy được tên cậu ta là Tô Chân Vũ qua bảng tên đeo trước ngực, theo năm sinh thì lớn hơn cô một tuổi. Tô Chân Vũ mỉm cười lịch sự, phong thái điềm tĩnh nói: "Hạc tổng vừa ra ngoài cách đây hai mươi phút, hình như là có hẹn với bạn." "Hẹn với bạn?" La Ngữ Tịch có chút bất ngờ, cô không nghĩ Hạc Tư Đằng lại cả gan dám trốn việc đi chơi, còn chưa nói tiền của anh đều nằm ở chỗ cô. La Ngữ Tịch thở ra bất đắc dĩ, hỏi lại: "Anh có biết anh ấy gặp bạn ở đâu không?" "Nghe nói là Pub Lemon G." Nhận được thông tin, La Ngữ Tịch không hỏi gì thêm, nói với Tô Chân Vũ một câu cảm ơn rồi rời đi. Trên đường từ công ty đến địa điểm hẹn với đối tác, La Ngữ Tịch ngồi trên taxi liên tục gọi điện cho Hạc Tư Đằng, vài cuộc gọi đầu điện thoại đổ chuông chờ, nhưng sau đó lại chuyển sang thuê bao. La Ngữ Tịch thật sự không hy vọng những gì xảy ra trong mấy ngày nay vừa mới thay đổi anh được một chút rồi lại đâu vào đó. Trong quán Pub nằm cuối đường lớn cách công ty gần mười phút đi xe, không gian bên trong yên tĩnh nhẹ nhàng, ánh sáng phản chiếu vào những vỏ bình rượu bằng thủy tinh được bày trí trên kệ lớn phía sau chỗ quầy pha chế trở nên lấp lánh. Nội thất của quán được thiết kế tương tự như các Pub ở phương Tây, bàn ghế gỗ kết hợp cùng ánh đèn vàng mang đến cảm giác nhẹ nhàng, thư thái. Ở một góc quán, Hạc Tư Đằng ngồi cùng một nhóm nam nữ năm sáu người có tuổi đời xấp xỉ, bộ dạng của bọn họ không phải là cô cậu ấm ăn chơi thì cũng là những nam nữ thích đua đòi cuộc sống xa hoa tiêu tiền phung phí. Tuy chức danh tổng giám đốc của Hạc Tư Đằng trong mắt người khác cũng chỉ là vỏ bọc chẳng đáng tiền, nhưng cái danh là con trai chủ tịch của công ty giải trí SJ lại là thứ khiến họ thèm khát đu bám. Chuyện Hạc Tư Đằng kết hôn được thông báo ra ngoài, ai ai cũng biết, nhất là đám bạn ăn không ngồi rồi của anh. Và dĩ nhiên họ cũng biết rằng, anh bị chính cha ruột ép cưới với một cô gái khập khiễng về mọi mặt. Từ lúc gặp cho tới khi sắp uống hết một ly cocktail, thấy Hạc Tư Đằng vẫn khó ở ra mặt, một người thanh niên ngồi cách anh một cô gái khẽ nhếch môi cười đểu, chủ động mở lời đề nghị: "Thế nào? Lấy vợ rồi vẫn không vui nổi sao? Có cần bọn tôi giúp cậu không?" Người thanh niên này tên Chí Hoành, là bạn từ thời đại học của Hạc Tư Đằng, xuất thân chẳng thua kém ai. Cá nhân anh ta sở hữu gương mặt bảnh bao đào hoa, mái tóc nhuộm màu bạch kim nổi bật, bạn gái qua tay nhiều đến mức không nhớ nổi tên. Mấy năm chơi cùng Chí Hoành, Hạc Tư Đằng đương nhiên hiểu rõ tính cách như anh ta, chỉ cần nghe qua lời nói tưởng chừng chẳng có gì đáng ngờ ấy, anh đã sớm hiểu được điều anh ta đang nghĩ đến. Sắc mặt Hạc Tư Đằng vốn đã không tốt, nghe Chí Hoành hỏi xong liền sa sầm thêm vài phần, anh dùng ánh mắt sắc bén nhìn anh ta, thấp giọng cảnh báo: "Chuyện nhà tôi, không cần cậu xen vào." Chí Hoành cười lạnh một tiếng, ngả lưng ra ghế, theo thói quen sờ sờ vuốt vuốt eo cô gái đang ôm ngồi bên cạnh. Hiếm khi thấy được Hạc Tư Đằng nghiêm túc khi nhắc về gia đình, Chí Hoành được đà át tới, tiếp tục kiếm chuyện bày trò. "Nhưng mà kết hôn rồi, cậu với cô gái đó trải qua "một đêm mặn nồng" chưa, không thích thì đưa ra cho anh em "nếm" thử." Nét mặt của Hạc Tư Đằng lập tức trở nên phẫn nộ, những tưởng chớp mắt sẽ lao đến đánh Chí Hoành thì bỗng nhiên lời nói của một người thanh niên khác chợt vang lên cắt ngang: "Tư Đằng, đó chẳng phải vợ mới cưới của cậu sao?"