MƯỜI NĂM

Tình trạng
Hoàn thành
Thể loại
Đam Mỹ
Nguồn
dianthus209.wordpress.com
Lượt xem
713
Đánh giá
Tên gốc: Cha nuôi – Kiền Đa (干爹)
Tên trên Tấn Giang: Mười năm yêu thầm (十年暗恋)
Thể loại: Hiện đại, cường cường, hỗ công, ngụy phụ tử, tình hữu độc chung, hiện thực hướng, HE
Độ dài: 94 chương truyện + 1 chương hậu ký + 4 chương phiên ngoại.

Chuyển ngữ: Fly209.


*

Tình cảm khi đã trở nên sâu sắc rồi thì không chỉ đơn thuần là muốn dõi theo hình bóng mình thích nữa.
Mạnh Tiểu Bắc thích một người, thích lâu lắm rồi.
Nơi nào có người ấy, nơi đó là nhà, là quê hương của cậu.




*

Chẳng gì có thể cản ngăn

Khát khao ta vươn tới tự do

Đời này như ngựa bất kham

Cõi lòng chẳng vướng bận chi

Băng qua bao tháng năm u tối

Cũng đã từng băn khoăn do dự

Trong nháy mắt cúi đầu khuất phục

Mới nhận ra đường ngay dưới chân

Thế giới tự do trong tim

Thăm thẳm xanh trong cao vời vợi

Tựa như đóa hoa sen xanh

Rực nở vĩnh viễn chẳng lụi tàn

– Hứa Nguy (Hoa sen xanh) –

Link bài hát

*

Đôi lời của người chuyển ngữ:

1/ Giải thích một chút về tên truyện, “Mười năm”.
Thực ra tên gốc của truyện là Cha nuôi.
Sau một thời gian thì bên Tấn Giang có đổi lại tên truyện thành Mười năm yêu thầm.
Sau hai lần đọc, mình đã quyết định để tên truyện là Mười năm, bởi khoảng thời gian này là một chi tiết quan trọng xuyên suốt cả truyện.
Đồng thời, quãng thời gian này chứa vô vàn kỷ niệm, tình cảm, trải nghiệm và biến chuyển cảm xúc của tất cả các nhân vật trong truyện.
Tại sao không để là “Mười năm yêu thầm”? Bởi mình thấy chỉ từ “yêu thầm” thôi thì chưa đủ tóm gọn mười năm này, nên quyết định chỉ để tên Mười năm.


2/ Truyện xuất phát từ câu chuyện có thật, viết theo phong cách chân thực giản dị, về thời kỳ biến chuyển trong những năm 1970.


3/ Cho tới giờ truyện chưa có review cụ thể (tiếng Việt) nào.
Có một vài nhận xét nhỏ lẻ các bạn có thể vào đọc bên Kinzie.
Mình sẽ đọc và trích dịch một số bình luận bên Tấn Giang (trong hoặc sau) khi làm truyện.


Về cảm nhận của mình sau 2 lần đọc, tóm gọn của mình với truyện, cũng là lý do mình muốn làm truyện, đó là chữ “tình”.
Tình yêu và tình thân được miêu tả cực tuyệt, hòa quyện trong từng câu chữ, xuyên suốt từ đầu tới cuối truyện, cảm động rưng rưng, làm cho đứa đọc phụ tử được một vài bộ như mình cũng nhắm mắt đưa chân.