Cuộc đời của mỗi người giống như 4 mùa trong năm vậy.
Mùa xuân chính là lúc chúng ta còn non trẻ, giống như một nhành hoa chớm nở, vẫn òn nhiều điều bỡ ngỡ, ngây thơ. Khoảng thời gian đó chính là thời gian đẹp nhất, không có những giông tố.
Mùa hè tựa như tuổi trẻ của mỗi người, đầy nhiệt huyết đầy hy vọng. Nó giống như một ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt mọi vật, nhất là những ngày ta phải trải qua bão táp mưa xa để trưởng thành hơn trong cuộc đời.
Mùa thu chính là lúc chúng ta đã bước vào tuổi trung niên, mạnh mẽ đối mặt với những khó khăn trong cuộc đời, thấu hiểu và trải qua nhiều điều.
Tuổi già chính là mùa đông lạnh lẽo, ta chỉ mong an yên sống nốt quãng đời ngắn ngủi còn lại.
Cậu biết không, trong cuộc đời còn có một mùa, gọi là Mùa Thanh Xuân.
Mùa Thanh Xuân ấy tớ gặp cậu.
Mùa Thanh Xuân ấy tớ thích cậu.
Và cũng trong Mùa Thanh Xuân ấy, tớ theo đuổi cậu.
Mùa ấy đã qua rồi, đã biến mất nơi ngã rẽ cuộc đời, trên những bông phượng đỏ rực, bên những chiếc lá bàng rơi góc sân trường.
Nhưng nó mãi mãi là khoảng thời gian tươi đẹp nhất cuộc đời tớ.
Bởi vì nơi đó có cậu.
Người tớ mãi mãi cất giấu trong tim.