Theo như kế hoạch của Tề Chiêu Viễn tiến hành vô cùng thuận lợi, Lâm Dịch bí mật khui tư liệu trong tay cho cánh truyền thông, và ngay lập tức gây ra một cơn bão lớn đóng chiếm hot search không có dấu hiệu giảm nhiệt.
Phong lưu thành tính, sau khi vào giới lại có chống lưng luôn buông lời trêu ghẹo nữ nghệ sĩ, thậm chí còn động tay động chân, ví dụ hai ngày trước nổ ra chuyện của Ninh Vy Lan và Dịch Chỉ Ngôn, có điều Lý Chính vì che đậy việc làm hại của mình với Ninh Vy Lan mà bịa đặt linh tinh, trên thực tế Dịch Chỉ Ngôn ra tay trượng nghĩa.
Trên weibo còn có tin hành lang của cẩu tử, Lý Chính luôn bao dưỡng cùng lúc rất nhiều phụ nữ, số lượng chỉ tăng chứ không giảm, còn có ảnh Lý Chính với một người phụ nữ lạ mặt bị chụp trộm nữa, dư luận ném đá Ninh Vy Lan và Dịch Chỉ Ngôn bữa trước trong phút chốc liền phản chiến ném đá Lý Chính.
Sau khi Kim đạo nhân cơ hội từ chối, phòng làm việc đã đưa ra thư truy cứu trách nhiệm, ý muốn bảo vệ nghệ sĩ duy nhất của phòng làm việc, chắc chắn là họa vô đơn chí.
Sự nghiệp diễn xuất của Lý Chính hoàn toàn rớt xuống vực thẳm, không thể gượng dậy.
Mở weibo, Trang Văn đặc biệt kích vào hot search đưa cho Ninh Vy Lan xem, vừa cươời ừa vỗ tay đen đét: “Thật hả lòng hả dạ, lần này thì hay rồi, để hắn ta biết sự lợi hại của chúng ta!”
Ninh Vy Lan xem kỹ từng câu từng chữ một, những phiền muộn vướng mắc trong lòng đã lâu cuối cùng cũng được gỡ bỏ, ánh mắt tràn ngập ý cười vui sướng, cô nghe Trang Văn nói: “Mấy nữ tinh ngày trước bị Lý Chính quấy nhiễu cũng đứng ra tố cáo.” Nói xong Trang Văn kéo xuống đến chỗ đó: “Thế nên nói anh ta thực sự là một khối u ác tính đáng nhẽ diệt trừ tận gốc từ lâu rồi, chúng ta chỉ là xuất một chiêu cuối cùng thôi.’
Chuyên viên trang điểm đúng lúc ở bên cạnh, chêm vào một câu: “Anh ta không phải suốt ngày khoe khoang mình có chống lưng sao, bây giờ gặp nạn rồi sao không thấy chống lưng đến cứu chứ?”
Trang Văn bĩu môi xem thường: “Sao lại không cứu, căn bản là cứu không nổi nữa?”
Chuyên viên trang điểm nghe đến rất hứng thú, muốn nói thêm vài câu, đột nhiên có nghệ sĩ khác gọi cô đi.
”Lý Chính này gia đình anh ta tương đối phức tạp, bố mẹ là tầng lớp lao động bình thường, anh ta vào giới giải trí hoàn toàn là vì cậu mợ họ mở công ty quản lý, cũng hỗn loạn lắm, cậu họ anh ta biết đối nhân xử thế nên cũng có chút nhân mạch, thế nên lúc đầu lăng xê mạnh cho Lý Chính, đúng lúc có cơ hội ngon ăn thì sao không thể hồng chứ?”
Nói đến đây, đồng tử Trang Văn liền chuyển: “Tên Lý Chính này cũng toàn tự cho mình là thượng đẳng, thấy gì cũng trêu chọc, trước đây cậu mợ họ anh ta còn lau mông hộ, nhưng lần này đấu trực diện với sếp chúng ta thì làm gì có cửa nói chuyện nữa?”
”Anh ấy làm như nào vậy?”
Trang Văn cười ranh ma, mắt chớp chớp: “Những tin hành lang kia đều là do sếp bảo Lâm Dịch thu thập đấy rồi gửi cho truyền thông, nói là mua chuộc ngầm, thực ra tất cả báo chí đều tự đăng, không ai bảo ai đều xào nhiệt tin tức đặt trên trang nhất luôn, bên Lý Chính chắc muốn sự tình lắng xuống, nói trắng ra là bỏ tiền, nhưng sếp chúng ta đâu có để cho anh ta làm theo ý muốn, ngược lại còn mượn tay bọn họ đẩy việc này lên cao trào hơn.”
Trên mạng sớm đã rần rần cả lên, gia đình Lý Chính và “chống lưng” đã tung hoành trong giới hai năm này đã bị xóa sổ sạch sẽ.
”Trong công ty cậu anh ta có nữ tinh tuyến hai trở lên tuyến một trở xuống (tuyến 1,5), cảm thấy scandal lần này đã ảnh hưởng không nhỏ đến sự phát triển của tương lai, vừa hay lại sắp hết hạn hợp đồng nên đã rục rịch đi tìm công ty khác, cậu họ anh ta sao có thể buông bỏ một cái cây hái ra tiền như vậy, giờ làm ồn đến lão phật gia cũng chả kịp làm gì còn rảnh là quản chuyện của Lý Chính nữa, cũng có nghĩa là vứt cho anh ta tự sinh tự diệt rồi.”
Không còn ai ở phía sau lo lót, sự nghiệp của Lý Chính đương nhiên chấm dứt tại đây, cho dù có cơ hội xuất đạo lần nữa cũng sẽ mang theo vết nhơ này cả đời.
”Cho nên nói”, Trang Văn nói kiểu phát biểu tổng kết, “Chọc ai thì chọc chứ đừng chọc vào sếp, không thì chết không có chỗ chôn đâu!”
Chuyện này đến đây coi như là kết thúc, hôm nay là ngày cuối cùng quay phim Ninh Vy Lan ngồi yên lặng một lúc, nghe nói nam chính đã đổi rồi liền thay chiếc váy ra để quay lại phân cảnh trước.
Nam chính mới đến là tiền bối ngoại tứ tuần, cho dù kịch bản mới đến tay chưa đầy hai ngày, nhưng lời thoại đã thuộc làu làu, lúc này ngồi bên cạnh đạo diễn quan sát ánh mắt rất chăm chú.
Ninh Vy Lan đợi mọi người kết thúc mới từ từ đi đến.
”Vy Lan đến rồi à?” Kim đạo mỉm cười: “Đến đây giới thiệu nè, đây là Ninh Vy Lan nữ chính của tôi, còn đây là nam chính Chung Lục.”
Ninh Vy Lan bước lên phía trước chào hỏi tiền bối, Chung Lục cười cười nói: “Đừng xưng hô khách sáo như vậy, gọi thẳng tên tôi là được rồi, nhân lúc còn chưa bắt đầu, chúng ta diễn thử trước một lần được chứ?”
Ninh Vy Lan không chút dị nghị.
Rốt cuộc cũng là tiền bối trong giới diễn xuất, đối với các kiểu vai diễn đều hạ bút thành văn, lúc chính thức khởi quay cảnh quay hai người chỉ lần lần là xong, khiến nhân viên công tác ở hiện trường không ngừng vỗ tay tán thưởng.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, rất nhanh đến mười hai giờ trưa, vì hôm nay là giao thừa nên chỉ làm việc có nửa ngày thôi.
Kim đạo hô cut, cả phim trường vang lên tiếng hoan hô kết thúc công việc, Ninh Vy Lan lau sạch nước trên trán, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Chung Lục đi đến trước mặt mình.
”Bây giờ thì tôi đã biết tại sao Tề Chiêu Viễn thành lập phòng làm việc lâu như vậy mà chỉ ký hợp đồng với mỗi mình cô.”
Bởi vì cô có một tương lai đầy hứa hẹn, sau này nhất định sẽ bạo hồng ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Một giờ chiều, trên xe bảo mẫu đi đến sân bay, quãng đường từ phim trường đến sân bay cũng mất bốn mươi phút, nhưng vì gặp tắc đường nên mất hai mươi phút mới đi được non nửa.
Nhìn ra sự nóng lòng của Ninh Vy Lan, Trang Văn chắn vách ngăn để đảm bảo tài xế và trợ lý không thể nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người rồi mới cười tủm: “Tiểu Vy Lan, em đang sốt ruột cái gì vậy?”
Ninh Vy Lan mím môi trừng mắt nhìn cô, Trang Văn lập tức cảm thấy lá gan nhỏ của mình đã bị giãn hóa rồi trưng ra nụ cười híp mắt: “Có phải là sốt ruột về nhà không, nhưng hôm nay là đêm giao thừa mà, thời tiết và cảnh vật cực đẹp để cùng trải qua với sếp......”
”...........” Ninh Vy Lan cạn lời mấy giây mới đánh trống lảng, “Mấy giờ chúng ta bay đấy?”
”Hai giờ bốn mươi”, Trang Văn tưởng cô sợ không kịp lên máy bay nên lại một lần nữa khởi động chế độ trêu chọc, “Yên tâm đi, nhiều nhất là nửa tiếng nữa chúng ta đến nơi, sẽ không làm trễ chuyến bay của em đến với sếp đâu!”
”...........” Càng ngày càng lắm mồm rồi!
Đúng như Trang Văn nói, bọn họ đã đến sân bay trước thời hạn và đợi ở trong phòng chờ Vip. Mua vé khoang hạng nhất, trong khoang rất lớn nhưng chỉ có lác đác vài người, chỗ ngồi còn bố trí cách xa nhau, Ninh Vy Lan ngồi dựa vào cửa sổ, vừa nghĩ tới hai giờ nữa có thể được gặp anh trong lòng liền dấy lên một niềm vui bất tận.
Vì biết trước sẽ có nhóm fan đứng đón máy bay, nên hai người không đi đường Vip nữa, vừa ra khỏi cửa đã thấy hai bên đường có không ít người đang giơ bảng hò hét tên cô, Ninh Vy Lan được Trang Văn và bảo vệ bảo hộ ở giữa, trên miệng luôn nở nụ cười thân thiện ký tên cho fan không ngừng.
Vốn dĩ mười phút là có thể ra khỏi sân bay, nhưng hai người phải mất gấp hai lần thời gian dự tính mới lên được xe bảo mẫu, Ninh Vy Lan nhận lấy chai nước lọc còn rất mát Trang Văn đưa qua nhắm mắt uống một hơi dài.
Trước khi lên máy bay đã nhờ trợ lý đi mua đồ ăn giúp cô, lúc này mới ngay ngắn ngồi ra đằng sau, trên đường đến nhà anh, Ninh Vy Lan từ chối ý tốt muốn xách đồ của Trang Văn, một tay cầm túi đồ ăn và hành lý, một tay mò chìa khóa đã được chuyển phát nhanh từ trước.
Đã năm giờ hơn, nếu cô nấu xong cơm cũng tầm sáu giờ đúng lúc anh cũng về nhà.
Vừa tính toán, vừa mở cửa, chưa kịp bước vào đã đập vào tầm mắt một bàn thức ăn nóng hổi thơm phức, hiển nhiên mới nấu xong không lâu, cô ngơ ngác mới chú ý người đang ngồi trên sofa.
Đặt túi thức ăn dưới chân, Ninh Vy Lan thay giày rón rén đến bên cạch sofa cúi xuống nhìn anh. Anh ngủ không ngon lông mày hơi nhíu lại, xung quanh mắt đã xuất hiện một quầng thâm mờ nhạt, cô biết hai tháng nay anh bận rộn công việc, nhưng trong lòng không khỏi đau xót như bị kim châm vậy
Sợ anh ngủ sẽ bị lạnh, Ninh Vy Lan nhìn xung quanh lấy một tấm thảm đắp lên cho anh, không ngờ tay vừa chạm vào đã bị anh bắt lấy rồi lật người đè cô dưới thân.
Sofa không rộng rãi cho lắm, hai người nằm đè lên nhau như vậy không gian có thể chiếm đều đã bị chiếm sạch, cô nhìn vào mắt anh, trong đôi mắt đen láy lạnh lùng chỉ có cô mà thôi.
”Đến từ lúc nào vậy?” Anh vừa mới tỉnh ngủ, giọng nói còn chút khàn khàn, tư thế kề sát như vậy đã chạm vào tay cô mở ra năm ngón tay nắm thật chặt.
”Được hai phút rồi”, cô nhẹ nhàng trả lời, khoảng cách gần như vậy cô có thể hoàn toàn nghe thấy hơi thở nóng hổi của anh, “còn anh thì sao?”
”Sớm hơn em một tiếng.”
”..........” Ninh Vy Lan chu môi, mắt liếc nhìn anh không vui trách mắng: “Thế mà hôm qua còn lừa em sáu giờ mới đến nhà.” Hại cô tính toán làm cơm đợi anh về cùng ăn nữa, tất cả kế hoạch đều bị phá sản.
Tề Chiêu Viễn cười khùng khục, cúi đầu hôn lên đôi môi cô mơ hồ không rõ: “Không hề lừa em, kế hoạch thay đổi nhanh quá.”
Ninh Vy Lan: “...........”
Cả hai cứ giữ tư thế như vậy một lúc mới buông nhau ra, cô bị ôm dậy ngồi trên đùi anh mới nhớ đến một chuyện.
”Tiền bối Chung Lục đó là anh sắp xếp à?”
Anh gật đầu, cằm chạm lên đỉnh đầu cô cọ qua cọ lại hai cái, “Hồi trước anh ấy đã từng hợp tác với anh, vừa hay gần đây đang rảnh nữa.”
Cô ồ lên, vòng tay qua eo anh cả người nằm thu lu trong ngực.
”Anh ấy chuyên nghiệp thật đấy, lúc quay lại những cảnh trước đó còn dạy cho em rất nhiều kỹ xảo diễn xuất nữa, làm em nhận ra rằng thật ra em còn rất nhiều thiếu sót và cần phải học hỏi nhiều hơn.
Anh chỉ ừm nhẹ một tiếng.
Ninh Vy Lan nói một thôi một hồi rồi im lặng sau đó chuyển đề tài: “Chúng ta đi ăn cơm thôi?” thức ăn để đầy bàn thế kia sẽ nhanh nguội lắm ăn sẽ không ngon nữa.
Anh đồng ý nhưng tay đặt trên eo cô vẫn chưa buông ra, Ninh Vy Lan hơi cựa quậy không cẩn thận......hình như chạm vào chỗ không nên chạm rồi.