Edit: Minh Minh

Cho nên, Bảo Na đang ở lầu một cầm điều khiển từ xa chuyển qua chuyển lại tiết mục giải trí của Hàn Quốc thì thấy một màn ly kỳ truyện của người đang ở một mình trong phòng.

Ngải Tình đeo tai nghe không dây trên cổ, bưng ly Punch chạy xuống lầu, phóng tới trước mặt anh: “Sếp, mời anh uống rượu.” Sau đó, tiếng chuông cửa vang lên. Cô lập tức xoay người, chạy đến cửa chính, tiếp đó một người bước vào.

Lại dẫn theo người thanh niên hai mươi tuổi đi lên phòng tập luyện ở tầng hai…

Đêm trước khi thi đấu, tuyển thủ thần bí Dt của K&K xuất hiện ở phòng tập luyện của SP?

Bảo Na cầm chén rượu lên, nhấp miệng chút Cocktail.

Cái này có tính là… buôn chuyện hạng nặng?

Bảo Na ngồi một mình dưới lầu mười phút, thực sự quá hiếu kì hai người nọ lên trên đấy làm gì, thế là cầm cái ly không đi lên lầu. Hai người kia thực sự chả làm gì cả, đứng hai bên quầy bar, ở giữa là máy tính, đang nhìn video tranh tài của “Bão phòng ẩn”.

Bảo Na làm bộ đặt ly rượu lên quầy bar, Ngải Tình tiện tay cầm bình lắc, lại rót cho anh ta một ly đầy: “Hôm nay vị thế nào?” “Rất tốt, không tệ không tệ.” Bảo Na tiện miệng ứng phó, quét mắt đến nhân vật tên Appledog, còn có cái tên Following, đoán thầm là video tranh trài mới nãy.

Kính nghiệp đến vậy?

Nhưng cùng xem với người của K&K là có ý gì?

Bảo Na giơ cái ly lên, có hơi mơ hồ, đứng một lát rồi xuống lầu tiếp tục xem tiết mục giải trí.

Ngải Tình thở mạnh hơi dài, tắt video trận đấu đi: “Cậu thấy Gun thế nào? Chính là sếp mới của cậu ấy?”

“Không tệ.” Xưa nay Dt luôn trả lời đơn giản rõ ràng.

“Gun…”

Cô đang nghĩ, làm sao để giải thích đoạn quá khứ đã bị vùi lấp trong tro bụi của thời gian kia.

Hay là vẫn nên dừng lại thôi, đừng nhắc đến nữa.

Dt không có bất kỳ hành động hối thúc nào, tựa hồ như chuyện xưa của câu lạc bộ với sếp mình không làm anh có cảm giác hứng thú, nhưng dường như cậu vẫn đang chờ đợi lắng nghe. Dù sao, trong trí nhớ của Ngải Tình, quá khứ của Gun cũng là một phần quá khứ của cô.

Có những chuyện mà cậu không biết chi tiết.