Edit: Minh Minh

Hình thức game mới, không có chiến thuật cố định, chưa có tranh tài kinh điển, bảng xếp hạng mới chỉ là số liệu trong bản Beta, chưa có cái gọi là cao thủ đỉnh cao. Hết thảy đều là sự mới mẻ, hết thảy đều là khiêu chiến nhưng chưa biết thực lực của đối phương.

Đó là trò chơi bắt đầu từ số không.

Riêng chuyện này thôi cũng đủ để làm lòng người ta sôi trào.

Trong trò chơi, trong lúc Ngải Tình đang dùng đao ngắn xử lý đối thủ cuối cùng thì…

Toàn bộ biểu tượng trò chơi dừng lại trong nháy mắt.

Bão đánh tới, tuyết lở đất long, thế giới chìm trong bão tuyết.

Tất cả chiến đấu kết thúc.

IMBA.

Đội trưởng của đối phương, một ID đến từ Hàn Quốc nhắn lại một từ gồm 4 kí tự trong khung đối thoại.

IMBA, imbalance, là từ lóng giữa các tuyển thủ với nhau, chỉ sự “biến thái”.

Hiển nhiên, đây lời khen ngợi.

Đám người lục tục thoát game, mặc dù đấu mười người, năm người thắng năm người thua thì cũng không hề ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của mọi người trong suốt một tiếng vừa qua, nhao nhao tạm biệt nhau, hai người server Mỹ chào tạm biệt Dt, trước khi thoát thì nói vài câu đơn giản, ý muốn ngày mai trong buổi tranh tài sẽ trò chuyện thêm với Dt.

Âm thanh chào tạm biệt liên tục vang lên, Following chiến đấu hơn một giờ, đẩy bàn phím ra, nói câu tôi ra ngoài hút thuốc liền chạy xuống lầu.

Thế là, toàn bộ tầng hai chỉ còn một mình cô, mang tai nghe trên tai, chống tay đỡ cằm, tiếp tục làm công việc trực tiếp: “…. Cảm ơn mọi người đêm nay không chê cười, trực tiếp cuối tuần sẽ là thành viên chiến đội LOL của SP…”

Nói mấy câu cuối cùng xong thì tắt kênh trò chuyện.

Cô phát hiện, tài khoản của mình vẫn chưa thoát khỏi trò chơi, mà không chỉ mình cô, còn có ID của 97 vẫn còn ở đó.

Cô mở kênh trò chuyện: “97? Sao anh vẫn còn ở đây?”

“Anh ta ra ngoài rồi.” Là giọng Dt truyền đến từ trong tai nghe.

“Ồ…” Ngải Tình nghĩ đêm nay cậu không ngại tốn chút thời gian và tinh lực làm phiên dịch, cảm thấy mình nên nói vài câu để cảm ơn, “Sao cậu không đăng nhập ID của mình?”

Đây cũng là thắc mắc cả buổi tối của cô.

Lúc hệ thống chọn thành viên, cô có dò qua tất cả các ID tên vàng, nhưng không có tên Dt.

“Tôi vẫn lên, nhưng là ID bình thường,” Dt trả lời, “Tôi chưa từng đánh “Bão phòng ẩn” cho nên không có điểm tích lũy gì.”

Ngải Tình hơi khát nước, đi hai ba bước đến quầy bar gần đó, tìm đồ uống: “Buổi chiều vẫn chưa cảm ơn cậu, nếu không có cậu giúp đỡ e là tôi không thể nào thắng được Inin.” Cô mang tai nghe không dây nên không ảnh hưởng hai người nói chuyện phiếm.

“Không có gì.”

Vua tẻ ngắt quả nhiên lại im lặng.

Dù sao cô cũng đã quen.

Ngải Tình cúi đầu, cuối cùng lấy một chai nước chanh trong tủ lạnh, có nước xoài, nước bưởi tây với nước táo, lại tìm được ở ngăn dưới cùng của tủ lạnh mấy viên đá, còn lấy ra bình lắc Boston Hàn Quốc với máy xay sinh tố.

Cocktail không cồn, là sở trường của cô.

Ngược lại khi vang lên tiếng đồ uống, rốt cuộc cậu cũng tìm được chủ đề nói chuyện: “Đang uống nước?”

“Ừm, tính làm cocktail đơn giản.”

“Rượu?”

“Không, đồ uống thông giọng thôi, không cồn.”

“Ừm.”

….

Cô tìm mấy ly rượu Champagne, tiếp tục vùi đầu chiến đấu, đổ hết bốn loại nước hoa quả vào bình lắc boston, lại thả thêm mấy viên đá vào máy xay, ấn nút mở.

Tiếng đá bị xay nát vang lên, vang vọng khắp phòng.

“Tiếng gì đấy?” Câu nghẹ thấy tiếng máy xay, hỏi.

“Punch (*),” cô tắt máy xay, nói đùa, “thật ra tôi hẳn nên đưa cho cậu một ly, cảm ơn cậu tối nay đã hỗ trợ, để một tuyển thủ cấp cao đi làm phiên dịch, thật sự quá lãng phí mà. Đáng tiếc tôi không biết cậu ở đâu.” Mặc dù cùng ở trong một làng du lịch, nhưng cô thật sự không để ý lắm khu vực của K&K ở đâu.

Sau vài giây im lặng ngắn ngủi, cậu trả lời: “Tôi tới tìm cô, mười phút thôi.”

(*) Punch có thể được coi là tiền thân của cocktail, nhưng nhẹ hơn. Thành phần để pha chế của nó thường là nước trái cây, có rượu hoặc không và hay được pha chế trong một âu, bình thủy tinh lớn trước khi bạn rót ra ly để uống.

Hết chương 1.28