Miêu: beta-ed
Người Trương gia nghe xong, sau khi kinh ngạc, từng người đều nở nụ cười, chỉ có Trương Lệ Nương hơi nhíu mày có chút lo lắng, cô thật sợ ảnh hưởng tới thanh danh của mình, tuy rằng chủ ý của anh cả đúng là có thể kiếm được chỗ tốt, nhưng so với chuyện tương lai mình đi lấy chồng gả cho một nhà tốt thì cô càng coi trọng chuyện hiện tại của mình hơn. Cho nên cô đưa ra nghi ngờ.
Trương Văn Lang nói: “Em út, em lo nhiều quá, người trong thôn khẳng định sẽ tin chúng ta, ai bảo thằng nhãi Quý Hòa bao năm qua vẫn là sao chổi đâu? Ngay cả người nhà nó cũng nói nó là sao chổi, ai có thể không tin?”
Trương Lệ Nương nói: “Nhưng hiện tại hắn sống ngày càng tốt, nếu không tại sao có thể đem Trương Tiểu Dư từ tay Vương chủ bạc lấy về, còn có thể thuê người nâng kiệu hoa Trong thôn hiện tại ai ai cũng không cho hắn là sao chổi, còn nói hắn có số đỏ đấy”
Trương Lệ Nương nghĩ Quý Hòa vốn dĩ thích mình, hiện tại lại để ý Trương Tiểu Dư như vậy, trước khi cô ta còn chưa cả được ngồi kiệu hoa đã để Trương Tiểu Dư ngồi trên kiệu hoa oai phong một hồi, cô ta đã thấy giận điên lên rồi. Nếu không phải đầu óc còn thanh tỉnh, thật muốn dựa theo ý của Trương Văn Lang mà làm việc. (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); “Số nó có đỏ nhưng vẫn khắc những người có quan hệ gần Anh cũng biết lí do nó chặt đứt quan hệ viết chính là khắc người nhà. Hiện tại Trương Tiểu Dư thành hôn với nó, đó không phải là khắc chúng ta sao? Hắn nếu muốn giữ thanh danh thì phải đưa tiền cho nhà ta” Trương Văn Lang chắc như đinh đóng cột nói.
Đây là tính toán của Trương Văn Lang, gã nghĩ Quý Đại Tài dùng cái cớ phủi sạch quan hệ với Quý Hòa để Quý Hòa không ám xúi quẩy cho bọn họ, đòi Quý Hòa tiền sinh dưỡng, vậy bọn họ cũng có thể đòi hắn tiền sinh dưỡng của Trương Tiểu Dư Ai bảo Trương Tiểu Dư cùng hắn thành hôn làm người một nhà, khắc người nhà họ Trương rồi đó? Trương gia Bọn họ chỉ ký khế bán mình của Trương Tiểu Dư, cũng muốn Vương chủ bạc phải đưa bạc tới, giờ mà bọn nó không đưa tiền, cứ nói chuyện bị khắc ra bọn nó còn không dám đưa tiền hay sao?
Không đưa? Được, về sau cứ có chuyện liền tới quậy nhà Quý Hòa, hắn không phải có sổ đỏ kiếm được tiền sao? Kiếm tiền cũng về tay Trương gia bọn họ
Đưa? Trương gia chúng ta muốn bao nhiêu thì các người liền đưa bấy nhiêu (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Độc nhất chính là không quản Quý Hòa có đưa khoản tiền sinh dưỡng này cho bọn họ hay không, cái danh Quý Hòa khắc người thân xem như bị chứng thực, về sau xem ai còn dám làm thân thích với bọn nó Cho dù mấy nhà hiện tại đi lại thân thiết với bọn nó thì về sau chỉ cần trong nhà có gì nguy hiểm, còn có thể không nghĩ tới nguyên cớ do bọn nó hay sao? Chỉ cần trong lòng có chút ít nghi ngờ, đến lúc đó liền đừng nghĩ đi lại tốt đẹp với nhau nữa
Một hộ bị cả thôn bài xích, còn có thể sống tốt được đến đâu?
Trương Văn Lang phân tích hết mấy chuyện này ra, Vu Hòe Hoa vỗ tay liên thanh bảo tuyệt, nói thẳng là Trương Văn Lang đầu óc thông minh, oán hận nói: “Thằng nhóc con Trương Tiểu Dư kia, xem nó còn đắc ý được không Chỉ vì lấy nó mà thanh danh vừa mới tốt lên của Quý Hòa lại bị phá hủy, còn có thể không trách hắn? Nói không chừng về sau mỗi ngày đều đánh hắn, cũng không tin nó sẽ không về đây quỳ xuống cầu xin chúng ta”
Trương Vũ Lang cũng thấy tuyệt, nói với Trương Lệ Nương: “Em út, anh cả nói có đạo lý. Lúc trước thằng Quý Hòa kia dám đùa giỡn em, làm hại em bị mấy cái thứ không đầu óc trong thôn nói bốn nói ba, hiện tại liền đến lượt thanh danh nó bị phá hủy, về sau xem nó còn dám hỗn với chúng ta không Đập chết nó luôn”
Trương Vũ Lang nghĩ đến chuyện Quý Hòa đánh gã liền hận nghiến răng nghiến lợi.
Tưởng Hồng Liên nghĩ tới chuyện trong nhà có thể có thêm một khoản bạc, cũng rung động, chủ ý này là do Trương Văn Lang nghĩ ra, đến lúc đó nhất định có thể được chia một ít vào tay, không phải là rơi vào tay cô hay sao. Cho nên cô nói với Trương Lệ Nương: “Em út, thanh danh bọn họ càng không tốt, thanh danh nhà mình mới càng có lợi, em nghĩ đi, ai sẽ hướng về cái đám sao chổi kia chứ? Ai sẽ cảm thấy hắn nói thật. Lại nói có được tiền, cũng có thể mua thêm ít trang sức đeo lên đầu cho em, mặt em xinh xắn như hoa thế này thì càng phải ăn diện, đến lúc ấy thì tiểu thư trong huyện thành cũng phải kém sắc.”
Vu Hòe Hoa cũng hỏi: “Con gái, con ngẫm lại đi, mẹ cảm thấy ý của anh con rất tốt.”
Trương Lệ Nương thấy người một nhà đều nhìn mình, ngay cả cha cũng nhìn cô, biết ngay là cả nhà đều muốn kiếm số tiền kia xả tức. Nói thật, cô cũng muốn, cuối cùng gật đầu.
Cái gật đầu này của Trương Lệ Nương, khiến trong phòng lập tức một mảnh hân hoan, vô cùng-náo nhiệt bắt đầu thương lượng làm sao đào mỏ Quý Hòa, chỉ Trương Vũ Lang cùng Tưởng Hồng Liên bị thương còn chưa đủ, nhà bọn họ còn phải dính thêm ít xui xẻo mới càng khiến người khác tin tưởng nhà họ ngay sau khi Trương Tiểu Dư gả cho Quý Hòa đã gặp vận xui liên tục, đến lúc đó mới đòi được Quý Hòa nhiều thêm bạc được.
Quý Hòa cũng không biết ngày vui mình thành hôn lại có người xui xẻo bị thương, sau đó lại đột phát ý tưởng chuẩn bị vơ vét tiền tài còn bôi đen thanh danh của hắn nữa. Hắn hiện tại đang tươi cười đầy mặt nghênh phu lang nhà mình về nhà, đi trước kiệu hoa, một thân quần áo đỏ thẫm, trước ngực còn buộc đóa hoa đỏ thẫm, ngay cả khăn chít đầu cũng màu đỏ thẫm, nhìn thật sự là vui sướng.
(khăn chít đầu giống thế này
Kiệu hoa đỏ thẫm được người nâng vây quanh thôn dạo một vòng, sau đó mới quay lại nhà họ ở rìa tây thôn.
Dọc theo đường đi loa kèn kêu vang dội, chỉ cần là người ở nhà thì đều chạy ra nhìn, đến đông thôn, tự nhiên những người đang làm việc trên đồng cũng bị động tĩnh náo nhiệt hấp dẫn, đều ngừng tay nhìn về bên này. Bọn trời sinh đã thích náo nhiệt như vậy, hi hi ha ha đuổi theo, đi lên nói vài tiếng may mắn chúc mừng, sẽ có bánh kẹo cưới cùng táo (táo ta màu xanh be bé ấy đậu phộng linh *** ăn. Quý Hòa là một người hào phóng, người khác cưới thì cho rất ít bánh kẹo, đâu chỉ chuẩn bị đậu phộng với táo, hắn còn chuẩn rất nhiều bánh kẹo cưới, vì thế nên trẻ con chạy theo kiệu ngày càng nhiều.
(táo ta
Trương Tiểu Dư ngồi trong kiệu hoa động tĩnh nghe bên ngoài, khóe miệng tươi cười không hạ xuống nổi, lặng lẽ mà vén rèm xe lên nhìn ra ngoài, chỉ nhìn thấy Quý Hòa, tuy rằng Quý Hòa hiện tại lớn lên vẫn không cao, nhưng ở trong lòng cậu đã rất cao lớn, đủ để che mưa chắn gió thay cậu.
Quý Hòa thường thường đều quay đầu nhìn về phía kiệu hoa, nhìn thấy Trương Tiểu Dư lặng lẽ vén rèm nhìn ra ngoài, mỉm cười với cậu.
Trương Tiểu Dư mỉm cười với Quý Hòa, sau đó buông mành xuống, tay đặt lên tim, cảm giác nơi đó đang đập rộn ràng, lại nhịn không được cười rộ lên.
“Tên này hôm nay ông thật là đủ đắc ý nhá Chờ lúc tôi thành hôn nhất định cũng tiêu pha một phen, nói cái gì cũng phải thuê kiệu hoa” Điền Tiến Đa nhìn Quý HòA cười ngu, trông thế nào cũng thấy hâm mộ ghen tị mà, cậu ta cũng từng nghĩ tới lúc mình thành hôn là cái dạng gì, những chỉ nghĩ dùng xe trâu kéo treo hoa đỏ thẫm kéo vợ về nhà, không nghĩ tới thuê kiệu hoa, kết quả cái tên Quý Hòa trước kia cậu ta chướng mắt nhất lại làm được, cậu ta cũng không thể kém cạnh
Quý Hòa cười vỗ vỗ bờ vai của cậu ta nói: “Đến lúc đó tôi mà có nhiều tiền không có chỗ tiêu sẽ cho ông tiêu hộ.”
“Tôi nhớ kỹ vụ này rồi đấy”
Điền Tiến Đa vừa nghe liền thấy vui, cậu ta cảm thấy hấp dẫn lắm, cái tên Quý Hòa này số đỏ, thú hoang cứ liều mạng chui vào bẫy của hắn, nuôi gốc hoa còn đẹp hơn vị viên ngoại kia, nói không ngoa đúng là kiếm đồng tiền lớn, ít nhất có thể đủ tiền cho cậu ta thuê kiệu hoa ấy nhỉ? Mới tưởng tượng như vậy thì trên mặt đã cười tươi như hoa, người không biết còn tưởng rằng cậu ta cũng lấy vợ đấy.
Kiệu hoa lại đi một đường khác từ trong thôn về nhà, mà con đường này vừa lúc có thể đi qua cửa nhà Quý Đại Phát, Điền Tiến Đa nói với mấy người diễn tấu, bảo họ thổi cho to cho hay, chính là vì để cho cả nhà Quý Đại Tài nghe được, ý định chọc bọn họ tức chơi, nghĩ như vậy cũng coi như xả giận thay Quý Hòa.
Vốn là thế, đuổi đứa con trai bệnh nặng tay trắng ra ở riêng, chặt đứt quan hệ còn muốn tiền sinh dưỡng, loại chuyện này bao nhiêu năm qua cũng chưa xảy ra lần nào, đến nhà nào tàn nhẫn lắm cũng chỉ chặt đứt quan hệ tay trắng ở riêng, đòi thêm tiền thật đúng là lần đầu nghe nói. Nếu là người khác có thể sẽ nói nhà Quý Đại Tài là vì triệt để cắt đứt, nhưng Điền Tiến Đa cùng Quý Hòa ăn ở tốt, tự nhiên không tin mấy thứ chuyện ma quỷ này, cậu ta đã cảm thấy cái nhà Quý Đại Tài này vừa nhẫn tâm lại tham tài. Hiện tại có cơ hội chọc điên bọn họ, tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Nhạc vui vốn đã tưng bừng nay lại càng nhộn nhịp, người có tâm tư linh hoạt vừa thấy dàn nhạc đi tới trước cửa nhà Quý Đại Tài thì đột nhiên rộn ràng hơn thì đoán được ngay là có chuyện gì xảy ra, đều hì hì cười xem náo nhiệt, có người ngại náo nhiệt không đủ còn còn chạy tới cửa nhà Quý Đại Tài thét to vài tiếng.
“Gào cái gì mà gào? Tự đi xem náo nhiệt của mấy người đi”
Phùng thị sầm mặt đứng trước cửa kêu lên, mụ đã sớm biết Quý Hòa hôm nay lấy vợ, vốn là nghĩ Quý Hòa thành hôn ở cái nhà rách kia nhất định sẽ vắng vắng vẻ vẻ, không nghĩ tới lại náo nhiệt như vậy. Nghĩ náo nhiệt như thế cũng không biết xài hết bao nhiêu tiền, vốn chỗ tiền kia đều nên về tay mụ, hiện tại mình lại chỉ có thể nhìn, có thể thấy dễ chịu mới là lạ.
Người báo tin kia cười vui hì hì, nói: “Thím hai Quý đừng không vui chứ, cho dù có chặt đứt quan hệ cũng là chui ra từ bụng thím. Hắn thành hôn náo nhiệt như thế thím thấy hắn sống tốt cũng yên lòng, đúng không?”
Kim Thúy Nương cười nói với người nọ: “Anh Trương nói đúng đấy, anh nhanh đi xem náo nhiệt đi, nếu không người ra đi xa mất.”
Người nọ vừa thấy quả nhiên đội ngũ đã đi qua, vội vàng đuổi theo.
“Phi Đuổi theo thằng sao chổi cũng không sợ nhiễm xúi quẩy”
Phùng thị phun một ngụm nước bọt, tay vuốt ngực không ngừng, một bộ tức đến khó thở.
Kim Thúy Nương vội vàng giúp đỡ mẹ chồng vuốt ngực, miệng an ủi, trong lòng lại nghĩ đều là do bà làm việc tuyệt tình, nếu không vẫn còn có khả năng làm hoà với Quý Hòa, sao đến nỗi hắn thành hôn chỉ có thể ở trong nhà nghe náo nhiệt còn bị người ta coi thành trò cười. Cô không nghĩ lúc trước mình cũng góp sức lực, chỉ trách mẹ chồng, còn trách Quý Hòa có bản lĩnh sao không sớm thể hiện ra, nếu không cũng đã không đuổi hắn ra khỏi nhà?
Hàng xóm Quách thị đi vào cửa nói: “Quý Hòa nhà chị sống thật tốt nhỉ, trước kia thật không nhìn ra. Chị à, chỉ nói có thể nào nó đã sớm biết mình có bản lĩnh nên mới muốn dứt khỏi nhà chị để tự mình sống ngày lành hay không?”
Người Quý gia vốn đã hoài nghi là như thế, bị Quách thị nói ra, càng cảm thấy mình đoán không sai, Kim Thúy Nương buồn bực, Phùng thị lại tức điên, trợn mắt liền ngất xỉu.
Kim Thúy Nương cùng Quách thị bị doạ sợ, vội vàng ấn huyệt nhân trung (giữa mũi và miệng cho Phùng thị, còn chưa tỉnh, Quách thị vọt vào phòng bếp múc một bầu nước lạnh hắt lên mặt Phùng thị, mụ mới từ từ thở ra một hơi, mở to mắt, miệng còn mắng Quý Hòa. Quách thị trong lòng sướng lắm, nghĩ thật sự là không uổng công, lại được coi náo nhiệt.
Quách thị nói đi về giúp gọi đàn ông trong nhà họ Quý về cho, chạy nhanh như chớp.
Quách thị này dọc đường đi ba hoa đủ thứ với mấy người quen biết, như vậy chuyện ngày Quý Hòa lấy vợ đã làm mẹ ruột chặt đứt quan hệ trước đó tức tới ngất xỉu lại truyền khắp thôn Thanh Sơn, lúc này người bênh Quý Hòa nhiều hơn, đều nói Phùng thị hẹp hòi, con trai cắt đứt thân tình sống tốt hơn một chút là thấy tức. Nhưng không ai cho là mụ khổ sở quá mới ngất xỉu, Phùng thị cũng không phải cái loại người biết thương con trai, mụ mà có tí tình thương nào với Quý Hòa, cũng sẽ không nghĩ đến chuyện chặt đứt quan hệ còn muốn tiền sinh dưỡng.
Quý Hòa không biết chuyện này, hắn đã cưới phu lang trở về nhà, đang bái trời đất.
Nhị bái không có cha mẹ, bọn họ bái vợ chồng Quý Đại Phát, tam bái xong thì đưa vào động phòng, bởi vì chỉ có một gian phòng ở, cho nên Quý Hòa nhờ Điền Đại Cường làm bình phong, che giường lại. Trương Tiểu Dư ngồi ở chỗ đó cũng không có ai nhìn thấy, coi như là vào động phòng.