Anh Hải đi rất nhanh qua con ngõ nhỏ. vừa vào đến nhà mẹ đẻ anh ta đã ra oai.

_ mẹ việc gì mà than trách, kêu la ầm ĩ cho làng trên xóm dưới người ta cười cho. đây là nhà của mẹ cơ mà. Con cái phải phục tùng mẹ mới đúng. đứa nào láo mẹ cứ nói thẳng, mắng luôn vào mặt là xong. Đâu thể để vớ vẩn

Bà cu Sung nge con trai cả nói vậy cũng cảm thấy hài lòng. Chí ít là bà cảm nhận rằng có người bênh mình. bởi thế bà cụ cũng xuôi xuôi không la hét nữa. riêng anh Hùng và chị Thu có chút khó chịu vì hàm ý lời nói của anh trai nhưng họ vẫn niềm nở chào anh Hải. Anh Hùng nói

_ bác ngồi xuống uống với em chén trà.

Rồi anh lại quay sang nói với vợ.

_ mình đi pha cho tôi ấm trà sen.

Chị Thu im lặng không đám nhưng lại chỗ ngăn bàn để lấy cái ấm tích đi chế nước sôi để pha trà. anh Hải lúc này đã ngồi ngay ngắn ở chiếc ghế dài và gác chân tỏ vẻ trịnh thượng mà nói.

_ lúc còn sống bố đã dạy " giấy rách phải giữ lấy lề" rồi còn dặn anh em ta phải hiếu thuận với mẹ. lời bố chú còn nhớ không mà để nhà cửa ầm ĩ, mẹ già kêu than. Mẹ cũng đã tuổi cao sức yếu rồi. chú đừng để mẹ phải kêu ca như thế. Phần tôi lập gia đình trước nên bố mẹ đã cho ra ở riêng. Nhưng tôi vẫn là con trưởng trong nhà thế nên tôi cũng phải có trách nhiệm bảo ban chú.

Bà cụ Sung ngồi ngoài cửa nge từng lời con trai cả nói mà như rót mật vào tai, bà cụ cứ gật gù nom cơ mặt cứ gọi là da căng như thời con gái. còn ang Hùng thì ôn tồn đáp lại.

_ chuyện mẹ dạo này hay làm ầm ĩ em cũng khổ tâm lắm. Rồi thằng Dũng bỏ đi em cũng suy nghĩ lắm chứ. Nhưng mẹ cứ bênh nó cho nó hư. rồi bây giờ vì nó mà làm ầm cửa ầm nhà. giá mẹ cứ để yên cho em dạy thằng Dũng thì đâu đến nỗi.

Bà cụ Sung lại định gào lên để phản biện nhưng anh Hải xua tay ra hiệu cho mẹ mình im, rồi chính anh ta lên tiếng

_ con hư phải dạy là đúng. nhưng chú dạy thế nào. Có dùng tình yêu thương không hay chỉ bằng bạo lực

Anh Hùng tỏ vẻ bứt rứt đáp.

_ em nào có muốn đánh nó. nhưng khuyên răn rồi nói nặng, nói nhẹ đủ cả mà nó không nge. bất quá em mới đánh. chứ em sung sướng gì. Anh đã là bố anh cũng hiểu mà.

Anh Hải lại sỗ sàng nói lại em trai.

_ nhưng chú phải biết, thiên hạ nó đang đồn ầm lên rằng từ khi chú có vợ mới thì chểnh mảng và lạnh nhạt với con mình. chú có biết ngoài đường họ đang xì xầm gì về cái nhà này không. Người ta nói trước chú không thế, bây giờ lại đốc ra như vậy là từ khi thím Thu về đây

Anh Hùng không nhịn được nữa liền nói lớn.

_ thiên hạ ở đâu nói em không cần biết. Nhưng em không phải loại không não mà vì vợ ghét con hay vì con bỏ vợ. còn mẹ quá đáng quá em mới nói. Em tự biết cân nhắc phải trái

Anh Hải có vẻ tức tối " hừ " một tiếng mà không thèm đáp lại em trai nữa. lúc này chị Thu mang ấm trà đã pha lên nhà rót ra chén rồi mời anh chồng.

_ anh uống trà ạ.

Chị Thu thực ra là buồn lắm nhưng vẫn có nhẫn nhịn không dám đấu khẩu với anh chồng. Thế nhưng anh Hải lại dùng những lời nói có hàm ý ám chỉ trách móc em dâu. anh ta cất tiếng hỏi.

_ thím Thu này. khi chú Hùng đến tìm hiểu thím, chắc chú ấy cũng đã nói rõ hoàn cảnh cho thím biết rồi chứ. Rằng là chú ấy có mẹ già và con riêng

Chị Thu cúi đầu lễ phép

_ vâng ạ.

Anh Hải lại nói tiếp.

_ vậy là thím phải xác định rõ tư tưởng rồi. làm sao lại cư xử thiếu khéo léo để nhà cửa lanh tanh bành thế này.

Chị Thu ấm ức quá liền khóc òa lên. Bà cụ Sung ngó vào thì bĩu môi chề mỏ. còn anh Hùng thì đáp lại thay cho vợ.

_ nếu vợ em có gì không phải thì chính em sẽ uốn nắn. Nhưng cô ấy chẳng có lỗi gì nên anh đừng công kích

Anh Hải giận đến nỗi không kiềm chế được mà to tiếng quát.

_ thái độ của chú bây giờ là đang bênh vợ đấy. Vợ không tử tế thì bỏ chứ mẹ mình, con mình với là máu mủ ruột già.

Anh Hùng cơn điên cũng tới đỉnh đầu. anh giơ tay chỉ thẳng vào mặt anh trai.

_ anh nói thế mà nge được à. Anh còn cái giọng điệu ấy thì mời anh về. Chúng ta không thể tiếp tục nói chuyện.

Anh Hải đứng phắt dậy mà đi về luôn. lúc ra đến sân anh ta còn nói vọng lại

_ mày vì một con đàn bà mà đuổi con mắng mẹ thì đời mày cũng không được hạnh phúc đâu.

*

* *

Anh Hải vừa về đến nhà thì vợ cũng đã ngồi ở cửa hóng. chị Dung hỏi chồng.

_ làm sao mặt mũi mình khó coi thế.

Anh Hải bực bội nói với vợ.

_ thằng Hùng nó điên rồi. Bênh vợ chằm chằm. Ngu thế không biết.

Chị Dung lại nhẹ nhàng nói

_ đấy, em đã bảo mình rồi.chú ấy bị mờ mắt rồi còn đâu. Giờ thằng Dũng cẩu bơ cầu bất chẳng biết thế nào. rồi sau này liệu chú ấy có nhớ đến nó hay là chỉ cần biết đến thằng con với vợ mới mà để lại hết gia sản cho thằng cu bé. Chi bằng giờ mẹ còn minh mẫn anh xúi mẹ sang tên 1 phần đất cho anh. coi như mình giữ hộ thằng Dũng thôi. để sau này cho nó. Sảy cha còn chú. đây mình là bác nó còn chưa tính được thì mình tính cho nó

Anh Hải nge ý kiến của vợ mà giật mình. Bởi trong đầu anh chưa bao giờ có ý nghĩ đấy. nhưng anh cảm thấy vợ mình nói cũng có lý nên đáp lại

_ để tôi suy nghĩ đã.

Chị Dung mỉm cười không dấu khỏi sự hài lòng. Vì chị ta không phải kẻ đơn thuần như chồng mà bởi chị ta luôn ấm ức vì ngày trước ra ở riêng bố chồng cho đất làm nhà diện tích bé hơn nhà bên ấy. ông cụ nói " đứa ở cùng phụng dưỡng bố mẹ thì được nhiều hơn". nhưng chị ta thì không cho là phải. bởi thế mà đã rắp tâm muốn chiếm được phần nhiều hơn. Nghĩ vậy chị ta nhắn tin cho em dâu cũ là mẹ đẻ của thằng Dũng " em à. thằng Dũng có lên tìm em không ". chị Thủy đoán có chuyện chẳng lành liền nhắn tin hỏi lại " không ạ. Thế có chuyện gì hả chị " chị Dung lại giả vờ quan tâm để khơi chuyện " thằng Dũng nó bị bố nó đánh đuổi đi rồi. khổ thân quá cơ, giờ không biết ở đâu. ai bảo nó cũng bướng quá cơ " chị Thủy lại nhắn tin hỏi " thế vợ mới anh Hùng không đi tìm à chị " chị Dung lại được đà kích bác " con mình thì mình thương em ạ. Trông chờ gì người dưng ". Nhận được tin nhắn của chị dâu cũ như vậy chị Thủy không rep lại nữa mà gọi điện luôn cho chồng cũ. lúc này anh Hùng đang tắm. Mà điện thoại lại kêu sắp hết chuông. nhìn số nổi trên màn hình không lưu tên nên chị Thu bắt máy và nói.

_ a lô ai đấy ạ.

Đoán là vợ mới của chồng cũ, lại sẵn cơn tức trong người nên chị Thủy gắt gỏng

_ anh Hùng đâu, tôi muốn gặp anh ta.

Chị Thu hỏi lại.

_ nhưng chị là ai. Có chuyện gì nói với tôi được không ạ.

Chị Thủy lại nói giọng xấc xược

_ tôi là ai cô chẳng có quyền hỏi. nhưng tôi khuyên cô sống có lương tâm một chút đi.kiếp làm lẽ đừng có tinh vi lên giọng bắt nạt con chồng. Sau này nó lớn thì nó chả coi bằng con chó đâu.

Chị Thu dương như cũng đoán ra đấy là vợ cũ của chồng. nhưng trước thái độ quá dữ dằn của kẻ đó chị như chết lặng. đúng lúc ấy anh Hùng đi vào vội giật lấy điên thoại trong tay vợ