Dường như hắn tiến vào thế giới thái cổ man hoang, hắn như đang xem một cuốn phim lịch sử.

Kiếm giả Nhân tộc phát triển đấu với thú, đấu với trời, đấu với dị tộc, Nhân tộc phát triển từ trong chiến đấu. Từng bước một tôi luyện trong máu lửa và sinh tử.

Từng cảnh tượng rung động lòng người.

Bất khuất không buông bỏ, mũi nhịn không mòn, tất cả mọi thứ hiện ra trước mắt Sở Mộ, tâm thần hắn rung động rất mạnh, hắn cảm giác được tinh thần rung động trong đó, nội tâm say mê và có lĩnh ngộ mới, tâm thần rộng mở trong sáng.

- Nhân loại...

Đột nhiên một giọng nói già nua giống như tiếng thở dài vang lên, giọng nói tới từ bốn phương tám hướng, bỗng nhiên làm Sở Mộ bừng tỉnh, thế giới thái cổ man hoang cũng tan biến, dường như hắn xuyên qua vô số thời không quay về đại điện.

- Ai?

Sở Mộ kinh ngạc còn mang theo cảnh giác nhìn quanh, hắn không phát hiện ra người nào.

- Nhân loại, ta không có thân thể, ngươi không nhìn thấy ta.

Giọng nói già nua lại vang lên, giống như lão nhân tuổi xế chiều đã bước một chân vào phần mộ.

- Nhân loại, ta là linh của Thần Hoang Thiên Cung, ngươi có thể gọi ta là Thiên Linh.

Giọng nói già nua lại vang lên.

- Thần Hoang Thiên Cung...

Trong đầu Sở Mộ xuất hiện bốn chữ trên cửa lớn của cung điện lúc vừa đi vào.

Hắn lại nghĩ tới Thiên Hoang Địa Cung.

Thần Hoang Thiên Cung... Thiên Hoang Địa Cung...

- Thiên Linh, nói cho ta biết về Thần Hoang Thiên Cung đi.

Sở Mộ nói.

- Tiến vào Thần Hoang Thiên Cung, ngươi có hai lựa chọn.

Thiên Linh trầm mặc một lúc, không có giới thiệu lai lịch Thần Hoang Thiên Cung, hắn nói:

- Đầu tiên: rời khỏi Thần Hoang Thiên Cung; thứ hai: tiếp nhận thiên cung khảo nghiệm, thông qua khảo nghiệm sẽ đạt được thần hoang truyền thừa.

- Thần hoang truyền thừa...

Sở Mộ trầm ngâm sau đó hỏi:

- Thần hoang truyền thừa là truyền thừa kiếm đạo sao?

- Không phải.

Thiên Linh trả lời một câu sau đó im lặng.

Nếu là truyền thừa kiếm đạo, Sở Mộ nhất định sẽ cự tuyệt, hắn có con đường và kiên trì của mình, không có khả năng buông tha.

Đã không phải truyền thừa kiếm đạo, Sở Mộ suy nghĩ một lúc liền có lựa chọn.

- Ta lựa chọn thứ hai.

Sở Mộ nói.

- Khảo hạch có chín quan, có nguy hiểm tánh mạng.

Thiên Linh nói đơn giản:

- Ngươi có thời gian một ngày chuẩn bị, một ngày sau bắt đầu khảo hạch.

Khi Thiên Linh lên tiếng, khí tức tang thương khác thường bộc phát tràn ngập cả Thần Hoang Thiên Cung, dường như đang cải biến gì đó, Sở Mộ có cảm giác nhưng không thu hoạch được gì.

Một ngày sau sẽ bắt đầu khảo hạch, Sở Mộ có thời gian một ngày làm chuẩn bị, hắn ngồi xếp bằng, bắt đầu điều tức, tuy không rõ là khảo hạch gì nhưng điều chỉnh tinh khí thần đạt tới đỉnh phong chỉ có lợi vô hại.

Kỳ thật một ngày trôi qua rất nhanh.

- Khảo hạch cửa đầu tiên bắt đầu... Còn sống đánh bại tất cả đối thủ của ngươi.

Giọng nói già nua vang lên, chợt Sở Mộ cảm thấy cảnh sắc chung quanh biến hóa, cung điện biến mất, hắn xuất hiện tại thông đạo đi vào hạp cốc, phía trên rất mênh mông, nhìn không thấy điểm cuối cùng.

Trong không khí còn có từng tia sương mù màu vàng xám lưu chuyển càng thêm thần bí, cũng làm hào khí biến thành quỷ dị.

Tiếng xé gió bén nhọn vang lên, âm thanh xé gió vang lên, Sở Mộ vừa nghe lời này, trước mặt hắn xuất hiện một thân ảnh, hàn quang bộc phát như lợi khí xé rách bầu trời và tấn công Sở Mộ.

Ý niệm bản năng bộc phát, Bát Diện Thiên Hoang Kiếm ra khỏi vỏ, từ dưới lên trên, kiếm quang xé rách tất cả, âm thanh xoẹt xoẹt như xé rách vải vóc vang lên, tập kích bóng đen.

Kiếm chưa hạ xuống, bóng đen thứ hai xuất hiện trong sương mù, xuất hiện sau lưng Sở Mộ sau đó phát động tập kích trí mạng.

Bước chân di chuyển nhẹ nhàng, một kích trí mạng của bóng đen thất bại, Bát Diện Thiên Hoang Kiếm dùng đường cong hoàn mỹ chém giết bóng đen.

Ngay sau đó lại có bóng đen khác xuất hiện trong sương mù.

Từng bóng đen bị xé nát dưới kiếm Sở Mộ, Sở Mộ cũng phát hiện tốc độ bóng đen đang gia tăng, phản ứng tăng lên nhanh hơn.

Dần dần Sở Mộ cảm nhận áp lực.

Tốc độ của bóng đen cực nhanh, chỉ cần dựa vào bộ pháp cũng khó né tránh hoàn mỹ, phải sử dụng kiếm đón đỡ.

Âm thanh chói tai kéo dài, Sở Mộ cảm thấy kiếm trầm xuống, lực lượng bóng đen bộc phát dữ dội.

Hắn phát động Chấn Sơn Kính trong nháy mắt, trực tiếp đánh nổ bóng đen, kiếm thuận chém giết bóng đen, sau lưng hắn xuất hiện bóng đen giống như thích khách tuyệt thế, xuất hiện không có dấu hiệu báo trước, móng vuốt trong tay xuất hàn quang sắc bén, hắn muốn dùng một trảo xé nát thân thể Sở Mộ.

Dường như Sở Mộ có con mắt sau lưng, thân thể xoay tròn cực nhanh, kiếm thế vừa đánh ra thế đi đã tận, đường cong hoàn mỹ xuất hiện, dùng góc độ không thể tưởng tượng nổi chặn ngăn móng vuốt sắc bén đang đánh tới.

Chiến đấu chiến đấu và chiến đấu...

Giết chóc giết chóc giết chóc!

Không ngừng chiến đấu, không ngừng giết chóc, hoàn toàn không nghỉ ngơi chút nào, Sở Mộ không ngừng chiến đấu, bởi vì một khi hắn thư giãn sẽ gặp phải bóng đen tập kích mất mạng

Bị thương tại nơi này là bị thương chân chính, tử vong cũng là tử vong chân chính.

Bóng đen bị chém giết biến mất, không có thi thể, bởi vì Sở Mộ không biết mình đã chém giết bao nhiêu bóng đen dưới kiếm.

Thực lực bóng đen tăng lên không rõ ràng, dùng thực lực của hắn đủ giải quyết dễ dàng, chẳng qua bóng đen biến mất và xuất hiện quá nhanh, hơn nữa không dừng lại chút nào, Sở Mộ không ngừng giơ kiếm tấn công và ngăn cản, tốc độ cánh tay càng lúc càng nhanh, tốc độ huy kiếm cũng càng nhanh.

Nếu không tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thể tới tầng thứ ba trung kỳ, sức chịu đựng và sức bật cũng tăng lên vài lần, chỉ sợ hắn không kiên trì tới bây giờ.

Hiện tại Sở Mộ cảm thấy cánh tay của mình mỏi nhừ, hắn không ngừng huy kiếm chém giết bóng đen, cánh tay phải đau đớn như nở ra, lan tràn cả đầu cánh tay, thậm chí còn ảnh hưởng động tác huy kiếm.

Mồ hôi đầm đìa, sắc mặt Sở Mộ dần dần tái nhợt nhưng hai mắt hắn càng sáng ngời.

Chịu đựng, nhất định phải chịu đựng.

Không biết cửa ải thứ nhất kéo dài trong bao lâu, Sở Mộ chỉ có thể không ngừng huy kiếm chém giết bóng đen, không ngừng chiến đấu.

Hắn phải đạt được sinh cơ trong chiến đấu, hoặc hắn phải tử vong ngay lập tức.

Mặc dù thực lực bóng đen tăng lên không nhanh nhưng thời gian dài tích lũy cũng thập phần khả quan.

Xoẹt, trường bào trên người Sở Mộ bị móng vuốt sắc bén xé rách, suýt nữa đâm vào thân thể của hắn, cũng may hắn phản ứng đầy đủ nhanh chóng cho nên lập tức vận dụng không chi áo nghĩa, thân hình phiêu hốt tránh né móng vuốt, hắn vươn kiếm chém giết đối thủ.