Chương 89

…..Không gian như tĩnh lại, không khí cũng theo đó mang mùi vị nguy hiểm. Tên tay sai từ từ tiến lại gần, Hạ Linh nắm chặt tay thần kinh căng như một dây đàn. Bỗng "rầm" đoàn tàu rung lắc mạnh mẽ, ánh đèn lại tiếp tục lấp lóe một hồi. Chỉ là trong không gian sáo chộn tíc tắc đó, một âm thanh kì lạ như thể có thứ gì đó đang lướt mình trong không trung vậy.

Ánh sáng khôi phục….2 trong số 3 tên hộ vệ của Tiêu Yến "bay màu", tên còn lại đang đứng đối diện Hạ Linh ngó lại thấy tình hình liền trợn mắt nhìn Hạ Linh kêu: "Mày!..." hắn cũng theo đó tung một chưởng hướng mặt Hạ Linh, đúng là không thương hoa tiếc ngọc tý nào cả.

Hạ Linh nhanh mắt nghiêng mặt một bên, tay nhanh lẹ chộp phần khớl vai của hắn bấm mạnh vào phần cơ nối cánh tay khiến hắn phải khựng một chút. Tiên hạ thủ vi cường cô mau chóng kéo hắn sát người mình chông cảnh rất tình tứ nhưng bên dưới thì hắn phải đứng hình do ăn chuẩn phát lên gối mà hắn chỉ có thể khịu xuống với khuôn mặt đỏ tía tai lẫn cay đắng nỗi lòng. Nhìn tên tay sai đang quỵu dưới nền, cô sắn áo hai tay và rồi…."cốp" một thanh âm thanh túy vang lên, trên mặt tên tay sai in nguyên vết xăm cái bánh giầy của cô.

….

Nhìn màn combat trước mặt mà Tiêu Yến ngẩn luôn người, nói thực hắn chưa gặo tình cảnh này bao giờ cả. Hạ Linh nhìn hắn ngơ mà nghĩ: "Tên này bị dọa ngốc à".

Cô hô: "Này tên kia!"

Nghe tiếng gọi hắn choàng bừng tỉnh, Hạ Lịn liền nói: "Mau thúc thủ chịu trói đi, đừng khiến người khác tốn thời gian".

Nghe cô nói hắn nhìn lại tình cảnh một lần bỗng liền cười to: "Ngây thơ! Thật quá ngây thơ, cô tưởng hạ được bọn chúng liền bắt được tôi ư? Nực cười dù cô mạnh đến đâu thì cũng không bằng…" nói rồi hắn rút trong áo ra khẩu súng ngắm ngay đầu Hạ Linh.

Tiêu Yến nhìn cô, cái ánh mắt đầy tự tin khiến hắn như đang phán quyết sinh mệnh ai đó không bằng cả, hắn nói một cách nhấn mạnh: "Ngây thơ không sống…" chưa chờ hắn ra tay hay nói hết thì "bụp" chỉ thấy trên gáy hắn là một cái kim nhỏ. Hạ Linh nhìn lại thấy Hạ n liền cho cái ánh mắt tán thưởng cô tiến tới nhưng chưa vội đỡ Tiêu Yến mà đá thử vài cái xác nhận hắn không giả vờ liền an tâm đỡ hắn. Cô nhìn hắn cười mỉa nói: "Từ nổi cuối cùng phải thêm vào cụm từ không bắn được của ngươi mới đúng".

"Cạch" đoàn tàu lúc đó cũng theo đó dừng lại, âm thanh báo hiệu đã đến ga vang lên. Cô cùng Hạ n nâng hắn rời khỏi đoàn tàu ra ngoài……..