Mọi chuyện như vậy coi như đã ổn, Tôn Nguyên cũng bắt đầu tươi cười lại như trước, rồi suốt ngày làm phiền nó đủ điều, vậy nhưng nó lại không thấy ghét hắn nữa. Nhìn hắn cười, nó thấy lòng mình cũng ấm áp hơn. Hôm đó, nước mắt của hắn đã thật sự dọa nó sợ. Nhưng cũng từ lần đó, những việc trong trường hắn ta đều giao cho nó cùng với Xuân Trúc giải quyết. Có lẽ hắn cần một chút thời gian…

“Sắp đến Tết rồi, đến trường rất vui

Sắp đến Tết rồi, về nhà rất vui…”

Đúng, sắp đến Tết, nó bận bù đầu, nhưng lại cảm thấy rất vui. Đoàn trường tổ chức rất nhiều hoạt động, nào là chuẩn bị quà tết cho học sinh nghèo, thăm hỏi bà mẹ Việt Nam anh hùng, văn nghệ mừng Đảng mừng xuân,…Hôm nay là chủ nhật, mọi người cùng nhau gói bánh chưng tặng cho người nghèo. Nó vốn vụng về, chẳng làm được gì ngoài việc rửa và lau lá, mọi người còn gọi nó là “Nữ thần lá chuối” nữa!

Đi sinh hoạt tình nguyện như thế này rất vui, lại giúp mở rộng hiểu biết về cuộc sống. Nó cảm thấy mình đã quá may mắn khi sinh ra và lớn lên trong một gia đình hạnh phúc, được bố mẹ yêu thương chiều chuộng, được ăn ngon mặc đẹp, được học hành tử tế. Ngoài kia, còn bao mảnh đời bất hạnh, không cha không mẹ, không nơi nương tựa, tuy tuổi còn nhỏ nhưng phải lao động kiếm sống,…Nó tự nhủ rằng mình phải cố gắng nhiều hơn nữa, phải biết quan tâm, chia sẻ nỗi khổ cùng họ.

Trong thời gian này, nó quen được nhiều bạn mới. Mà những người nó quen biết toàn là bạn của sư huynh, nam có, nữ cũng có. Các tiền bối ấy theo học chuyên Sinh, chuyên Toán và cả chuyên Văn. Bọn họ rất vui tính, đặc biệt là mấy chị lớp 11 Sinh, chị Phương Quỳnh, Thùy Linh, Diễm Thúy, họ toàn kiếm chuyện nói xấu sư huynh nó:

-Ngọc, em biết không, Trọng Tuyên rất biến thái, toàn cười với con trai thôi!

-Thật vậy á?- Chuyện này đáng nghi lắm à nha!

-Cậu ấy không bao giờ nói chuyện dịu dàng với bọn chị, cậu ấy phân biệt đối xử!

-Thỉnh thoảng cậu ấy lại cười một mình, rất chi là không bình thường! Thần kinh cậu ta rõ ràng là không được ổn định.

-Con gái thích cậu ta xếp thành hàng dài đến tận sân bay, vậy mà cậu ta không thèm liếc một cái. Cậu ta là một động vật máu lạnh điển hình!

-Mà sao em không nói gì hết vậy Ngọc? Em biết Trọng Tuyên có điểm gì xấu cứ nói hết ra rồi tụi mình tám cho vui!

-Em…em không biết gì hết!- Nó thật thà nói.

-Em đừng sợ, có bọn chị bảo kê rồi em cứ nói thoải mái! Đừng tưởng tụi chị không biết hai người sống chung nhé!

Trời ơi, chuyện đâu có gì mà họ lại làm quá lên! Chỉ là sống chung trên một khu đất thôi mà, không phải sống chung theo kiểu không trong sáng.

-Không như các chị nghĩ đâu! Em và sư huynh…

-Các cậu đang làm hư sư muội của tớ đấy!- Trọng Tuyên cau mày khó chịu nhìn bọn họ.

-Lại thêm một tật xấu nữa- thích độc chiếm! Tuyên, cậu nói coi Ngọc có phải sư muội của bọn này không? Gì mà “sư muội của tớ” chứ? Ngọc là của cậu từ bao giờ vậy?

Nó đỏ mặt liếc nhìn sư huynh, khuôn mặt điển trai ấy cũng đang nhăn nhó cực đại. Anh ấy kéo nó ra chỗ khác cùng với một lời khuyên chân thành:

-Em nên tránh xa bọn họ ra một chút!

-Tại sao chứ? Em thấy các chị ấy rất dễ thương mà!

-Họ toàn là sói cái đội lốt nai tơ thôi!

-Là sao cơ ạ?

-Từ từ rồi em sẽ hiểu!

Đúng, chỉ một lúc sau là nó đã hiểu.

-Này, các cậu có biết Trọng Tuyên mặc quần lót màu gì không?

-Hình như màu đen.

-Không phải, là màu hồng đó!

-Thật á? Cậu ta biến thái vậy sao?

“Trời ơi, mấy chị mới đúng là biến thái! Cái chuyện đó mà cũng tám được sao? Con gái gì kì vậy trời! Có phải học nhiều quá nên mới như vậykhông? Mình cũng phải học ít lại thôi!”

-Tớ thấy Tuấn mặc màu nâu đó, đẹp hơn nhiều!

-Không, màu xám mới đẹp!

-Tớ thích màu xanh dương cơ!

Nó không thể nào nghe thêm mấy lời đó nữa liền chạy ra chỗ khác ngồi. Nhưng giờ thì nó cũng biết tại sao sư huynh lại làm bạn với bọn họ. Chính là vì họ không phải con gái, họ không thích sư huynh. Vậy nên ở cạnh họ sẽ thoải mái hơn, không cần phải đề phòng những chuyện ngoài ý muốn.

Nhưng mà ngoài những sở thích khác người đó ra, các chị ấy đều là những người rất có năng lực, ngoài việc học giỏi thì cũng rất năng động, tích cực và nhiệt tình. Sắp tới, Tỉnh Đoàn tổ chức một buổi tuyên truyền về bảo vệ phụ nữ và trẻ em. Đoàn trường nó cũng tham dự, các chị ấy đã cùng nhau lập một kế hoạch nho nhỏ và hứa sẽ cho nó tham gia. Haizz, bạn Ngọc ngây thơ không biết rằng, chuyện này tuyệt đối không phải là phúc.