Sau ngày khai trương náo nhiệt, Hương Cư tửu lâu và cả Phiêu Hương Các cũng đều làm ăn rất khá, sau khi giao hết toàn bộ công việc cho phu thê Vương Chính nàng liền trở nên rảnh rỗi. Bắt đầu có thời gian lo đến các việc khác. Nàng hỏi thăm khắp kinh thành, mới biết nơi duy nhất chế tạo được lưu ly nhân tạo chỉ có Lưu Ly phường của Thuần Vương gia, chuyên cung cấp cho Hoàng cung cùng giới thượng lưu của Đại Chiêu Quốc. Nàng muốn liên hệ yêu cầu họ chế tạo riêng cho Phiêu Hương Các các dạng mẫu mã khác nhau cho các dòng hoa lộ khác nhau của nàng.

Vấn đề bây giờ là nghe nói Lưu Ly phường chỉ chế tác theo mẫu có sẵn rồi bày bán chứ không nhận đơn hàng chế tác. Có lẽ phải nhờ người hỏi thăm xem họ có chịu nhận đơn hàng hay không.

“Tỷ tỷ, làm sao vậy, ngồi đây suy nghĩ cái gì ?”.

“Ta đang nghĩ chút chuyện, cũng không có gì, đã xong công khóa hôm nay rồi?”.

“Tiên sinh còn chưa trở lại, bọn đệ chỉ đọc sách và luyện chữ thôi mà. Tỷ nghĩ gì, bọn đệ giúp được sẽ giúp tỷ nghĩ nha”.

“Tỷ muốn chế tác lượng lớn vật phẩm lưu ly, đang nghĩ biện pháp”.

“Cái này đơn giản, để cha đệ xuất mã a, cha đệ ngày xưa chính là thư đồng của Thuần Vương gia chủ Lưu Ly phường nha. Lần trước gia gia cũng bắt cha đệ đi làm mấy bộ lưu ly bôi cho người đó”.

“Đúng vậy, tỷ nhờ nhị thúc là xong ngay nha”.

Hiểu biết về kinh thành của nàng đúng là không bằng cả mấy đứa nhóc, không nghĩ tới Triệu phủ còn có tầng quan hệ này với hoàng gia. Vậy không phải lo lắng nữa, trông cậy hết cả vào nhị thúc rồi.Nhị thúc sảng khoái đáp ứng, tuy nhiên cũng cầm theo 2 bình Đan Tuyền cực phẩm của nàng tới Thuần Vương phủ, nửa ngày sau mang về cho nàng một tờ khế ước kinh doanh, nói rõ khi nào đưa hình mẫu tới sẽ bắt đầu sản xuất, giá cả cũng rất tiện nghi cho nàng. Đúng là có người thân tại kinh thành làm việc gì cũng dễ dàng hơn nhiều.

Nàng bắt tay vào vẽ thiết kế các kiểu dáng lọ lưu ly trang sức cuốn sợi vàng bắt mắt, khảm một vài loại đá trang sức không quá đắt đỏ, chủ yếu để làm đẹp. Ngoài ra còn có loại bình lưu ly lớn để đựng Đan Tuyền và Thần Lộ tửu, nàng muốn chuyển hết sang sử dụng loại bình lưu ly này. Đương nhiên phẩm chất khác nhau thì trang trí bên ngoài cũng khác nhau rồi. Các đệ đệ ngồi bên cạnh cũng không nhàn rỗi, giúp đỡ nàng sao lại hai bản tất cả các mẫu mã. Mực vừa khô liền sai người dán giấy, làm quyển trục rồi đưa đi Lưu Ly phường. Cũng sai Đại Bảo tới báo cho Vương Chính, để hắn quản lý luôn của việc làm ăn này.

Việc tiếp theo là giúp đỡ nhóm quý nữ viết kế hoạch thành lập nữ xã , để bọn họ có một hội nhóm hoạt động, có chỗ giao lưu học hỏi lẫn nhau về thi từ ca phú, tứ nghệ, nữ công... Nàng đã hứa, nàng sẽ làm. Kế hoạch cũng rất đơn giản, chỉ cần tính toán mức góp vốn ban đầu, để thuê hoặc mua đứt một nơi làm địa điểm hoạt động, kinh phí duy trì hoạt động thời gian đầu, một số kế hoạch kiếm lợi nhuận duy trì hoạt động của nữ xã, chưa kể đến chi phí cho các buổi tiệc tùng hoặc dã ngoại ... Nói chung muốn tham gia thành lập nữ xã mà không có kinh phí là không được. Tuy nhiên quý nữ kinh thành bọn họ cũng không thiếu chút tiền ấy. Nàng sai Ngọc Nhi sao chép thành nhiều bản, lại đưa thiếp mời những quý nữ tỏ ra hứng thú với việc thành lập nữ xã hôm đó, hẹn bọn họ thưởng trà tại Đạm Hương Lâu hai ngày sau.

Xong việc, nàng mới rảnh rỗi nhớ tới Vân Linh Quy, lời tiên đoán về hạn hán hơn một năm sau, lời do Thần thủ hộ của Đại Chiêu quốc nói ra chắc chắn không thể nào sai được, nàng cần phải có chuẩn bị. Rất có thể địch quốc cũng sẽ phán đoán được hạn hán sẽ xảy ra vào hơn một năm sau, gây nên hỗn loạn không ngờ tới, nàng phải ra tay trước mới được. Liền viết một phong thư đưa về Nguyên Châu cho Dương Quảng thúc, tập hợp, tiền lãi nửa năm gần đây cho người đi khắp nơi thu mua lương thực, kể cả từ các thương đội lớn hay là các thôn xóm nhỏ, tích trữ lại, cũng xin quan khếchuẩn bị mở cửa hàng lương thực để che mắt. Tất cả thôn trang dưới tên nàng đều tiến hành tích lương trong bí mật, chỉ có các vị chủ sự có tên trong hệ thống tùy tùng của nàng mới có thể được giao cho nhiệm vụ bí mật này. Dù sao thời này tích trữ quá nhiều lương thực sẽ khiến người nghi ngờ, thậm chí bị gắn cho tội danh âm mưu tạo phản.

Nàng lấy ra trữ vật giới chỉ được Vân Linh Quy tặng, nhỏ máu, để lại tinh thần ấn ký. Không gian bên trong khoảng 10m3, nhét chật cứng đủ các loại đồ vật, nhưng chủ yếu là các dạng thiên tài địa bảo giúp đỡ cho tu luyện, một ít thư tịch công pháp huyễn linh lực, có một bản khí thư, một bản đan thư, vài bản du ký đại lục. Đối với đan thư nàng tương đối có hứng thú, mở ra xem ngay lập tức. Rất tiếc trang đầu tiên đã dập tắt ngay mộng tưởng hão huyền của nàng. Trang đầu tiên viết rõ, muốn trở thành luyện đan sư, điều đầu tiên phải có, đó là huyễn lực hỏa hệ. Điều đó thuyết minh vì sao ở Đại Chiêu quốc, đan dược quý hiếm như vậy. Nàng mặc dù rất buồn chán, nhưng mà biết thêm một chút không có hại, ngồi đọc tiếp quyển đan thư nhập môn được truyền xuống từ một trung vị diện tên Mộc Linh.

Trong đan đạo, năm hình thái của luyện dược được chia từ thấp đến cao : dịch – lộ - tán – hoàn – đan. Càng lên cao, độ tinh khiết và dược lực càng cao, độ ngưng thể càng cao, tác dụng càng lớn. Tuy nhiên cũng có rất nhiều phối phương, luyện dược chỉ có tác dụng khi ở hình thái nhất định, ví như Dương Tinh Lộ, luyện dược tam phẩm hồi phục huyễn lực trong nháy mắt, chỉ có tác dụng khi ở dạng dịch đậm đặc, chính là dạng linh lộ, hoặc như Định Nhan Đan ngũ phẩm giữ cho vẻ bề ngoài luôn ở tuổi thanh xuân, cũng chỉ có tác dụng khi luyện được thành đan. Luyện dược cần khả năng khống chế hỏa huyễn lực rất cao, vậy nên, số lượng luyện dược sư càng ít hơn.

Trang thứ sáu, cuối cùng nàng cũng tìm được niềm vui ngoài ý muốn. Trong đây nói rõ, muốn trở thành luyện đan sư, cần huyễn hỏa lực, tuy nhiên, nếu muốn thành luyện dược sư cũng có thể tìm kiếm đan hỏa, đó là các chủng hỏa tự nhiên sinh ra có thuộc tính thích hợp cho luyện dược, nhưng chỉ có thể luyện tới hình thái dược hoàn là cùng. Ở trang cuối cùng nàng tìm được hệ thống các loại đan hỏa đã được phát hiện và thu phục cho tới thời điểm quyển đan thư này ra đời. Trong này miêu tả rất rõ ràng nơi thường xuất hiện, hình thái, cách thu phục những loại đan hỏa đó. Trong đó có vài loại đan hỏa thượng phẩm được nhắc tới còn có linh tính, sẽ khó thu phục hơn nhưng công hiệu cùng phẩm chất cũng tốt hơn. Nhưng liệu nàng có thể tìm kiếm được đan hỏa cho mình ở bên trong Đại Chiêu Quốc chỉ toàn thủy huyễn lực này không nhỉ? Tiếc là Vân Linh Quy đã nói 3 tháng sau mới có thể thức dậy, nếu không nàng đã ngay lập lức trở lại hàn đàm nhờ giúp đỡ rồi.

Nhớ tới hàn đàm, lại nhớ tới một người, tử y tung bay, cưỡi bạch mã thong dong giữa cánh đồng hoa, dù không nhìn rõ người nhưng không hiểu sao nàng vẫn luôn nhớ tới một đôi mắt đen sâu thẳm trí tuệ, ám ảnh trong tâm trí nàng. Haiz, cũng không thể trách nàng mới tý tuổi đã mơ mộng đến nam nhân được, tuổi tâm lý nàng đã hơn ba mươi tuổi rồi nha.

Cùng lúc đó, bên trong hoàng cung, có một người đang nhàn nhã thưởng thức Đan tuyền thượng phẩm trong suốt, đỏ thẫm như huyết hổ phách, đang nhớ về một tiểu cô nương váy trắng bồng bềnh như tiên tử, cưỡi trên mình mãnh thú lông đỏ hung dữ oai vệ lao nhanh về phía rừng cây. Hắn không giống nàng, hắn từ nhỏ đã tu luyện huyễn linh lực theo công pháp truyền lại từ tổ tiên của hoàng gia, huyễn lực thâm hậu, mắt tinh tai thính, hắn nhìn rõ dung nhan của nàng, sự yêu kiều chưa lộ rõ trong thân thể non nớt của nàng, ánh nhìn chăm chú của nàng, hắn đều nhớ rõ, đều in rõ vào tâm trí. Phải tìm nàng, chỉ cần nghĩ tới nàng sẽ nhìn nam tử khác bằng ánh mắt chăm chú đó, cười với ai bằng khuôn miệng anh đào mềm mại đó, hắn đã khó chịu đến muốn đánh người.

Trải giấy, mài mực, vẽ lại dung nhan khắc sâu trong trí nhớ dù mới chỉ gặp một lần, vậy mà như mây trôi nước chảy, không hề có một chút ngượng ngịu. Hài lòng ngắm nhìn, chờ cho mực khô đi, lại tự tay dán giấy, cuộn vào quyển trục gỗ tử đàn trăm năm quý giá.

“Pháp Vân, tìm người trong hình cho ta, phải tuyệt đối bí mật”.

Một bóng đen chợt hiện ra, cung kính quỳ xuống hành lễ, nhận lấy quyển trục, sau đó lại nhanh chóng biến mất. Người vẽ ra bức tranh không hề biết rằng, vì hắn yêu cầu tìm kiếm trong bí mật mà đã mất thêm rất nhiều thời gian mới tìm được người hắn muốn. Sự thực là bên ngoài cánh cửa hoàng cung, rất nhiều người hắn quen biết, đều biết nàng là ai.