Triệu Văn Hội cười nói:

- Hán văn ngươi có điều không biết, Thân Đồ hắn thôn phệ chư quỷ, lại từ pháp môn có được từ ngươi kia, khổ tâm tu hành, gần đây đạo hạnh tiến nhanh, tìm nơi bế quan, nói không chừng một ngày nào đó liền có thể độ kiếp thành tiên, đã không phải miếu Thành Hoàng nho nhỏ này có khả năng ràng buộc được nữa.

Hứa Tiên phẩm một ngụm trà: Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

- Đó thật ra là một chuyện tốt!

- Hán văn ngươi thì thế nào, tu hành ra sao rồi?

Hứa Tiên nói:

- Ta đã vượt qua tiểu thiên kiếp, gần đây lại muốn độ trung thiên kiếp, lại gặp phải chút bình cảnh, vẫn đang chuyên tâm nghiên cứu.

Triệu Văn Hội không khỏi có chút líu lưỡi, tốc độ tu hành như vậy thật sự là kinh người:

- Năm xưa ta đã cảm giác được ngươi không phải vật trong ao, hiện tại xem ra quả nhiên không có nhìn lầm.

Hứa Tiên nói:

- Triệu huynh nếu là chuyên tâm tu hành, vị tất không thể độ kiếp thành tiên.

Triệu Văn Hội cười lắc đầu:

- Ta làm Thành Hoàng này đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi. Chỉ nguyện sống qua những ngày thái bình, nào còn muốn thành tiên. Ngươi có thể có thành tựu hôm nay, nói vậy cũng kinh lịch không ít hiểm ác đáng sợ đi sao!

Hứa Tiên không khỏi gật đầu, Thành Hoàng tuy rằng không phải là Thần Tiên lợi hại gì cả. Nhưng nếu luận an bình yên ổn, lại thật sự hơn quá xa bản thân. Hồi tưởng lại bản thân một đường gai góc bước qua đến, có thể đi tới hôm nay thật sự là vận khí. Mà trước mắt một tầng cửa ải khó khăn này, còn không biết có thể vượt qua được hay không.

Triệu Văn Hội nói tiếp:

- Bất quá hôm nay phong vân tế hội, thượng thiên cũng không biết xảy ra vấn đề gì, hiện tại trong thành khắp nơi đều là ma đầu bay loạn. Ngươi pháp lực tuy mạnh còn cần cẩn thận là hơn.

Hàng Châu là thành phố lớn nhân khẩu tụ tập, càng có rất nhiều ma đầu sinh sôi đi ra, lại lấy nhân tâm làm sào huyệt. đủ loại dục niệm cấp làm dinh dưỡng. Tuy rằng chỉ là yêu ma cấp thấp dựa vào bản năng đến hành động, nhưng rất khó tiêu diệt, tích lũy tháng ngày xuống, ảnh hưởng đối với con người cực lớn.

Hứa Tiên đối với những lời này, tự nhiên là khiêm tốn tiếp thu, trong lòng lại bất đắc dĩ suy nghĩ. Thế nhưng chính mình ở trung tâm của trận phong vân này, hắn đi tới Hàng Châu, cũng đã thấy thấy ma đầu, không khỏi nhớ tới khi đến bái phỏng tỷ tỷ, tỷ phu, tỷ phu Lý Công Phủ oán giận công sự nha môn càng ngày càng nhiều, gần đây bình thường có người phạm án, nhưng đây còn chỉ là bắt đầu.

Một màn Trần Luân phát cuồng kia vẫn đang ở trong đầu của Hứa Tiên. Lúc này hắn mới phát hiện, nguyên lai Nguyên Lai Đại Tự Tại Thiên Ma đối với nhân gian có tác dụng, so với Thiên đình còn muốn lớn hơn. Tràng toàn bộ người tu hành cuồng hoan này, đối với nhân gian cũng là một hồi tai nạn thực sự.

Trong lúc nói chuyện, Xã Thần đều đã tới rồi. Quả nhiên là muôn hình muôn vẻ, Hứa Tiên hỏi một phen, liền từ trong một Xã Thần có được thu hoạch.

Khi trong miếu Thành Hoàng chật ních Xã Thần lớn nhỏ, ngược lại cũng không như Hứa Tiên suy nghĩ vậy, là một đám lão đầu choai choai, trong đó còn có cả u hồn ở giữa thần quỷ, cũng có cả yêu quái chưa thoát nguyên hình.

Báo cho Hứa Tiên biết chuyện khác thường, đó là một Bích Hổ Tinh chỉ dài hơn thước, mặc hồng bào, đứng thẳng người hành lễ với Hứa Tiên, bộ dáng càng có vài phần hoạt kê.

Bích Hổ Tinh dùng thanh âm chói tai nói:

- Thượng tiên, trước đó vài ngày, nguồn nước ở chỗ của chúng ta hiện tại đã cạn kiệt, cây cỏ chết héo, đó lại không thể không là yêu quái được.

Hứa Tiên nói:

- Ngươi có nhìn rõ được, đó là yêu quái gì không?

Bích Hổ Tinh lộ ra thần sắc e ngại:

- Hiện tại cả phiến địa phương đều bao phủ chướng khí, cả người lẫn vật đều không tới gần được, tiểu thần làm sao dám tới gần.

Tiểu Thiến nâng cằm nói:

- Ta hình như đã gặp qua ngươi, ngươi là thổ địa ở nơi nào?

Bích Hổ Tinh vội vã cười lấy lòng nói:

- Hắc Sơn đại nhân, địa bàn của tiểu thần ngay tại lâ cận Phượng Hoàng Sơn. Khi người đánh bại Ngô Công Tinh kia, tiểu thần còn đến chúc mừng đấy!

- A, thì ra là như vậy!

Tiểu Thiến tuy là Phượng Hoàng Sơn Sơn Thần, nhưng diện tích Phượng Hoàng Sơn rộng lớn, dư mạch rất nhiều. Trong núi vô số tinh quái. Nàng cũng không có cách nào khác quản chế được tất cả, chỉ cần biểu thị thần phục, hơn phân nửa tùy hắn đi.

Ngao Ly từ lâu đã chờ không nổi, nói:

- Yêu quái từ đâu đến, lại dám cùng ta đối địch, chúng ta nhanh đi giết hắn.

Nàng đằng đằng sát khí đứng dậy, kinh hãi một đám Xã Thần đều lui về phía sau, đều bị Long Uy của nàng chấn nhiếp.

Triệu Văn Hội vội vàng khuyên nhủ:

- Long Vương đại nhân bớt giận!

Hứa Tiên nói:

- Vậy ngươi cũng mau chóng dẫn chúng ta đi đi!

Nói rồi nhấc cổ áo Bích Hổ Tinh đem đưa lên đám mây, một đường phi hành đi tới địa chỉ theo như lời hắn nói.

Quả nhiên thấy được hơn mười tòa sơn phong liên miên, cây cỏ tất cả đều chết héo, trong đó trên một sơn cốc bao phủ một mảnh thất thải yên hà.

Bích Hổ Tinh nao núng nói:

- Thượng tiên, đó chính là chướng khí nghìn vạn lần không thể tới gần thêm được.

Trong lúc nói chuyện, một con chim nhạn bay vào trong yên hà, lập tức cánh chim cứng ngắc, từ không trung rơi xuống, còn chưa có rơi xuống đất, thân thể đã bị chướng khí triệt để tiêu phệ, thi cốt vô tồn, quả thực là kịch độc không gì sánh được. Cũng may một đời này là hoang sơn cách xa nơi người ở. Nếu là ở trong đại thành trì như Hàng Châu sợ là lập tức có thể khiến hơn mười vạn người chết đi.

- Đa tạ ngươi đã dẫn đường cho chúng ta, ngươi tự đi thôi!

Hứa Tiên nói một tiếng, Bích Hổ Tinh kia đã chui vào trong khe đá, biến mất không thấy.

Tiểu Thiến nhíu mày nói:

- Từ lúc nào trong Phượng Hoàng Sơn lại có yêu ma như thế, ta dĩ nhiên không biết.

Hứa Tiên nói:

- Nơi này chướng khí lợi hại, ta đi vào điều tra một chút, các ngươi ở ngoài chờ một chút.

Còn chưa có nói xong bên người bóng trắng chợt lóe, Ngao Ly đã nhảy vào trong chướng khí:

- Yêu quái nào lại dám ở nơi này quấy phá, mau nạp mạng cho ta!

Tiểu Thiến cười nói:

- Đi thôi, chúng ta cũng vào đi!

Hai người đuổi theo Ngao Ly, lại phát giác trong chướng khí nồng đậm không phân biệt được phương hướng. Chỉ có Hứa Tiên dùng Thông Thiên Nhãn, mơ hồ có thể thấy được một con quái xà, thân thể nằm yên bất động ở trong sơn cốc, phảng phất như là đang ngủ. Những độc khí kia chính là từ trong miệng nó thở ra. Nói đến chỗ kỳ quái của nó chính là trên người nó sinh ra bốn cái cánh chim.

Hứa Tiên không khỏi nhớ lại chương thứ hai trong Sơn Hải kinh có viết:

- Minh Xà thân thể to lớn như xà nhưng có bốn cánh, phát ra thanh âm to lớn. Thấy ở đâu thì đại hạn ở đó.

Nguyên lai căn nguyên đại hạn liền ở chỗ này. Nhưng tìm được căn nguyên này, trong lòng Hứa Tiên không chỉ không thích, ngược lại mơ hồ có chút bất an.

Ngao Ly trợn trừng lớn mắt, cũng thấy không rõ lắm, giơ tay lên cao cao, trong sơn cốc lập tức cuồng phong nổi lên bốn phía, chỉ nghe "Ầm ầm" một tiếng, đột nhiên một đạo thiểm điện đang đánh xuống.