Bởi vì âu yếm nữ tử, liền dùng hết khả năng bảo vệ những hồi ức còn lại.

 

Vì thế lúc nghe nói Lạc nhi chết, Quân Khanh Vũ trong mắt mới có hận ý sâu như vậy với nàng?!

 

A Cửu nhìn tuyết đọng bên ngoài dày đặc, có chút khó có thể tin tên quỷ đáng ghét ấy lại si tình như vậy.

 

Chẳng phải từ xưa đế vương đều vô tình sao?

 

Đạo lý này cũng giống như của sát thủ vậy.

 

Cái gọi là thần tình, chẳng qua chỉ là tham vui trong chốc lát mà thôi.

 

Nguyên nhân Quân Khanh Vũ đột nhiên thay đổi chủ ý giúp nàng là gì?

 

A Cửu không suy nghĩ nhiều nữa, đối với Quân Khanh Vũ, ngoại trừ ngọc bội, nàng không có hứng thú.

 

Nhưng còn Mạc Hải Đường kia, chuyện ngày hôm qua nàng nhất định sẽ nhớ kỹ.

 

Nàng căm ghét người khác lưu lại vết thương trên người nàng. Bởi vì ai dám nàng bị thương, nàng sẽ lấy mạng kẻ đó.

 

Chờ tuyết tan chảy, nàng tính toán lại đi xem hoàng cung một lần, nhất định phải tìm được ngọc.

 

Cung nhân Mai Ẩn điện ngoại trừ Thu Mặc, toàn bộ đều sớm đã ly khai. Bất quá sáng sớm có người đã đưa tới một ấm lò sưởi tay khác cùng một lọ thuốc cao.

 

Mặc dù không lưu lại lời nhắn, nhưng A Cửu cùng Thu Mặc đều biết, ở đế đô này, ngoại trừ Bích công tử, không có ai lại đối với lãnh cung phi tử phí tâm.

 

Thu Mặc hôm qua vì bảo vệ A Cửu, trên mặt cùng trên người đều bị thương một mảng lớn. A Cửu liền đem dược đưa cho nàng, mới phát hiện trên cổ tay nàng có một vết trăng non.

 

Ngày thứ bảy, tuyết hoàn toàn tan, mặt trăng ban đêm dị thường trong sáng, A Cửu thương thế cũng đã tốt hơn, liền mặc y phục dạ hành, lén lút ra khỏi Mai Ẩn điện.