Nguyên tác: Hãn nữ phúEdit: Hắc Nguyệt
Nàng trời sinh là hãn nữ thô dã lại cay cú, không biết sống chết đùa giỡn hắn, còn năm lần bảy lượt quyến rũ hắn.
Hắn là yêu nam tà mị nghiêng nước nghiêng thành, tính kế thiên hạ, vì đạt được mục đích mà hắn không chừa thủ đoạn nào, muốn thu người vào tay trước hết phải hủy đi danh dự, đánh bại danh tiếng kia, đoạn hết nhân duyên, đợi đến khi nàng mang xú danh, lại lấy sắc đẹp cám dỗ thu nàng vào cung.
Mười dặm hoa cưới, trăm dặm hồng trang, vinh dự khuynh thành, bá vương tiểu thư thô lỗ hung hãn của đế đô rốt cục cũng xuất giá, đáng tiếc cố chấp khó sửa đổi.
Hắn nghiêm túc uy hiếp nàng: nếu nàng còn chọc sanh phi, cẩn thận trẫm thêm vào mấy nữ nhân!
Nàng ngoan ngoãn gật đầu, thề sẽ an phận thủ thường, nhưng vừa quay đầu, nàng lấy gậy ông đập lưng ông, tung lời đồn để hủy hoại hắn, chỉ vì muốn một mình độc chiếm hắn!
Quần ma nổi lên bốn phía, yêu thú lại xuất hiện, thần ma kết hợp ắt bị trời phạt!
Nàng là thần nữ ngàn năm, hắn là ma tôn vạn năm, lần này hai người lại đi đến nơi nào?
Là hoa tự phiêu linh nước tự lưu*, hay là hoàng tuyển bích lạc hồn bay tán?
* ngược lại với câu: hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình.