Nhân vật chính: Lâm Tuyền, Nhậm Đông Nghê.
Thể loại: Ngôn tình, sủng, ngọt.
Tình trạng: ONGOING.
Văn án:Cô nghĩ mình sẽ vẫn mãi là một con báo cô độc, không sợ điều gì, có lẽ vì "rừng hoang" vốn không có gì khiến cô vương vấn.
Chỉ là hiện giờ, khi mùa đông đến, nhìn sắc trắng phủ đầy, con báo lại bỗng nhiên không còn muốn mạo hiểm nữa, chỉ nằm một chỗ và tận hưởng mùa đông bình yên của nó.
Đơn giản vì nó tìm thấy trong mùa đông có thứ nó khao khát.
Anh.
———–
Cô ngồi dưới gốc cây quế, con ngươi in hằn bóng vầng trăng.
Lâm Tuyền dập điếu thuốc, ngửa mặt nhìn Nhậm Đông Nghê, cất tiếng: “Hỏi anh một câu.”
“Anh thích rừng hay suối?”
Nhậm Đông Nghê rũ mắt, từng sợi lông mi phát sáng dưới ánh trăng bạc: “Cả hai.”
Lời cất ra, Lâm Tuyền bỗng cong môi cười. Trong mắt anh, nụ cười ấy còn đẹp hơn cả khi tháng ba về, ban sọc bung sắc trắng.
(*) Lâm tuyền: rừng và suối.