Ngao Ly mỉm cười “Cùng Thập Bát công tử lưỡng tình tương duyệt không phải là tại hạ, mà là Thất đệ của tại hạ.”

Hồ Hồng Ngọc thấy Ngao Ly cười đã muốn nổi hỏa, nhíu mày nói “Thất đệ ngươi? Vậy hiện tại người đâu? Đang ở Thanh Vân Sơn?”

Ngao Ly hai mắt nhìn Hồng Ngọc, biểu tình vẫn là mỉm cười khiêm tốn, hai mắt híp lại. A! tinh quang chợt lóe, chậm rãi mở miệng nói “Thất đệ tại hạ, hiện tại đang ở Giáng hà chi uyên.”

Giáng hà chi uyên!

Bốn chữ này lọt vào tai Hồ Hồng Ngọc, cũng giống như hạn thiên lôi oanh tạc một tiếng bên tai nàng!

Giáng hà chi uyên! Không phải là nơi ở của Long thần nhất tộc sao!

Đúng rồi, mới nãy hắn tự xưng mình là Ngao Ly. . .

Thiên hạ rộng lớn, trong yêu tộc ngoại trừ Long thần còn có kẻ nào dám họ Ngao?

Hồ Hồng Ngọc đổ mồ hôi lạnh, trong lòng không khỏi thầm mắng mình không nhạy bén chút nào. Mới nãy hắn xưng danh đáng lẽ là phải nghĩ ra rồi chứ!

Nhưng là thấy thiếu niên này thoạt nhìn thật sự là rất muốn đập, hơn nữa đối với suy nghĩ của tất cả yêu trong yêu giới, sự tồn tại của Long thần giống như thần vậy, khoảng cách với mình quá mức xa xôi, cho nên mới hoàn toàn không nghĩ đến phương diện kia, hiện tại đã xác định, bọn họ cư nhiên lại là Long Quân a a a a!

Sắc mặt Hồ Hồng Ngọc thoáng xanh, Ngao Ly cười thực ngọt ngào nhưng trong mắt lại toàn xấu xa “Không biết Thất đệ của ‘tại hạ’ có thể trèo cao được không?”

Hồ Hồng Ngọc hất hàm, mắt trừng mắt, lấy lỗ mũi đối Ngao Ly, thẳng lưng khuỵu chân bày ra cái thi lễ có lệ với vị Long Quân này, cứng nhắc nói “Yêu giới Phất Lai Sơn Hỏa hồ Hồng Ngọc, tham kiến Long Quân.”

Lúc trước Hồ Thập Bát tham kiến Ngao kiệt, thái độ cũng không được tính là tốt lắm, nhưng tốt xấu gì cũng cúi thấp đầu tượng trưng, vị nương thân này của hắn vậy mà lại hảo, thân mình dáng vóc so với Ngao Ly có vẻ cao hơn một chút, đầu ngẩng cao như vậy, người thi lễ thoạt nhìn còn muốn cao ngạo hơn so với người thụ lễ.

Thi lễ xong, Hồ Hồng Ngọc co khóe miệng “Hôm nay có thể nhìn thấy chân nhan Long Quân, quả thực là tam sinh hữu hạnh của tiểu nữ tử, bất quá Thập Bát nhà ta chỉ là một con tiểu tiểu yêu hồ của yêu giới, thật không biết làm sao lại lọt vào pháp nhãn của Long Quân, chúng ta thực là không dám trèo cao, đành phải cáo biệt, cũng thỉnh Long Quân chuyển lời đến vị Thất đệ kia của ngài, đừng nên tìm Thập Bát nhà ta nữa.”

Có người nói, này không giống với tính cách của Hồ Hồng Ngọc a~!

Xét cái loại cá tính “sĩ diện đến chết, coi trọng mặt mũi đến chết, cái gì hảo đều là của ta, không hảo cũng phải thành hảo” của Hồ Hồng Ngọc, biết được con mình câu được “kim quy” Long Quân có thân phận địa vị như vậy, ắt hẳn phải cầm khoách âm lạt bá mà đi tuyên truyền khắp thế giới mới đúng a, tại sao lại tỏ ra phải đối?

Cái này gọi là thiên hạ phụ mẫu liên tâm. Nếu như là hài tử nhà người khác cùng Long Quân tư tình, Hồng Ngọc có thể ghen tị đến mức ba ngày ba đêm không chợp mắt được, sau đó quở trách hài tử nhà mình đúng là đồ vô dụng, không biết tranh giành, nhưng hiện tại sự thực chuyển lên hài tử nhà mình thì, nàng. . .cảm thấy luyến tiếc a.

Ngẫm lại người ta Long Quân là thân phận gì a?

Người ta là thần thú thượng cổ, thần tiên thiên thượng a~!

Là Ngọc Hoàng đại đế thân khẩu phong a ~!

Còn Hồng Ngọc bên này nha, cho tới bây giờ Hồng Ngọc cũng không cảm thấy mìnhthân phận quá thấp, lão hồ gia ta cũng là vương tộc có tên có tuổi ở yêu giới nha~! Hỏa hồ nàng, diễm danh Hồ Hồng Ngọc lan xa ngàn dặm, Hồ Hồng Ngọc nàng mở miệng nói nhất thì ai dám nói nhị? Ta cũng là nhân vật vang dội a~!

Băn khoăn hiện tại của Hồ Hồng Ngọc là, sợ Thập Bát đi theo Long Quân chịu khi dễ.

Đầu tiên là Ngũ Long Quân cho nàng ấn tượng đầu tiên phi thường tệ hại, hơn nữa cái loại khí tức áp bách trên người Long tộc cũng làm cho nàng cảm thấy không được tự tại. Pháp lực nàng cao như vậy mà còn thấy khó chịu, Thập Bát mới có hơn hai trăm năm đạo hạnh, mỗi ngày cùng Long Quân sống chung sống nổi sao?

Thứ nữa, tục ngữ có nói, thượng bất chính hạ tắc loạn.

Tuy rằng Ngao Ly này không phải phụ thân của cái gì mà Thất Long Quân kia, nhưng nhìn bộ dáng tặc nhãn thử nhãn của hắn, lại nghĩ chắc cái tên Thất Long Quân chưa thấy mặt cũng chẳng khá hơn chút nào.

Mà Thập Bát từ nhỏ đã hơi ngốc nghếch rồi, thân là yêu còn cố tình ra vẻ chính nghĩa linh tinh bỏ đi gì đó, tính tình lại quật cường. Nếu phải gả cho Long Quân, mà nó lại không có năng lực gì, tư sắc cũng không phải đặc biệt gì cho cam, vạn nhất Thất Long Quân kia chỉ muốn đùa giỡn một hồi với Thập Bát, chơi đùa con người ta được vài năm lại tìm một đứa khác thân gia tốt lại phiêu lượng niên khinh, đạp Thập Bát một phát thì nàng cho dù có phát động toàn bộ yêu giới đi lên tìm người ta mà lý lẽ, cùng lắm người ta chỉ cần nhẹ nhàng nhấc ngón tay út lên động một cái a ~~~ lúc lúc đó không chừng lại bị đánh đến răng cũng không còn mà húp cháo a!

Cho nên, vô luận như thế nào nàng cũng muốn ngăn cản thân sự này!

Hồng Ngọc níu chặt chặt tay áo Thập Bát “Thập Bát! Theo ta trở về yêu giới!”

“Nương. . .” Hồ Thập Bát cúi đầu khó xử “Ta chưa muốn trở về. . . Ta muốn ở đây chờ Ngao Kiệt trở lại.”

Hồng Ngọc nhìn bộ dạng ngốc tử của Hồ Thập Bát mà nghiến răng “Đầu đất nhà ngươi! Người ta thượng ngươi rồi bỏ chạy đi mất, loại thái độ này còn chưa đủ chứng minh vấn đề sao? Nếu chân chính yêu người thì làm sao có thể ly khai ngươi ở thời điểm này!”

“Nương. . .Ngao Kiệt trong tộc của có việc gấp. . . Ta tin hắn không phải là người như vậy. . .”

A a a a a a a a ngươi trúng tà gì vậy!! Cư nhiên nói giúp hắn!

Ngao Ly bình thường vô cùng giỏi giả vờ, có thể khiến người khác tức đến tam thi thần bạo khiêu mà chính mình thì thảnh tha thảnh thơi như không có chuyện gì. Nhưng không biết tại sao gặp Hồng Ngọc, y luôn có cái loại xúc động muốn bạo tẩu. Hồng Ngọc vô luận là ánh mắt diện mạo hay là ngôn từ hành động, đều làm y thấy không vừa mắt!

Ngao Ly bước lên kéo tay áo còn lại của Thập Bát, trên trán bạo gân xanh, khóe miệng như muốn rút gân, cười nói “Bá mẫu a. . .”

“Hanh, không dám nhận ~~ Long Quân ngài hiện tại ít ra cũng hơn một ngàn tuổi đi? Ta không có khả năng nhận một câu bá mẫu này của ngài ~”

Phựt!

Đây là thanh âm mạch máu trên trán Ngao Ly chịu không nổi mà đứt phun huyết

“A a a a a Thập Bát ngươi buông tay! Để ta diệt nữ nhân ngang ngược này!”

“Thập Bát ngươi thấy chưa? Đây chính là bộ mặt thật của bọn họ!! Nguy to a! Tương lai ngươi bị khinh khi, nương đây không có biện pháp ra mặt giúp ngươi đâu a!”

“Nương, người trở về một mình đi, ta muốn ở đây chờ Ngao Kiệt, sau này người nhìn thấy Ngao Kiệt sẽ không nghĩ như vậy đâu, hắn. . .”

Ngao Ly liều mạng kéo khiến Thập Bát mặt mũi đỏ bừng mà té nhào vào người Hồng Ngọc “Hắn là người rất tốt.”

Nhìn bộ dáng nhi tử như thế, Hồng Ngọc chỉ có thể chống trán mà thở dài, nhi tử ngốc dù tâm hay nhãn cũng đều thành thực, một khi đã bị vây hãm vào võng tình, ai nói cái gì cũng nghe không lọt a, như thế này làm sao cho phái đây?

Nhi tử sao lại ngốc như vậy, phải biết là trên đời này có câu, kẻ yêu trước là người thua cuộc. . . Ta cũng biết đối phương là Long Quân, là kẻ đứng trên đỉnh yêu tộc, huyết thống tối ưu tú, năng lực tối cường. . . nhưng mà cho dù ngươi có yêu người ta cũng nên vừa phải a, để người ta biết ngươi một lòng một dạ mà hướng đến, không chừng người ta lôi ngươi lên bàn ăn luôn thì sao?

Hồng Ngọc cả đời đều là kẻ dùng tâm cơ mà ngoạn, dùng thủ đoạn mà đùa, nên muốn nàng lý giải cái dạng thuần ái hồ đồ đến vô lý này của Hồ Thập Bát cùng Ngao Kiệt, thật là rất khó a. . .

Ngao Ly đứng cạnh Hồ Thập bát mà thở, hấp thiệt nhiều dưỡng khí vào đại não, rốt cuộc cũng có chút tỉnh táo trở lại.

Tiểu Thất là muốn cùng Thập Bát thành thân cùng nhau sống cả đời, chứ đâu phải muốn cùng mẫu thân cực phẩm này của hắn sống cả đời, ta lúc này tích cực như vậy làm cái gì? Trước cứ xoa dịu nữ nhân này, chờ tiểu Thất trở lại mang Thập Bát đi mới là thượng sách.

Hơn nữa tiểu Thất cùng đại ca đến huyễn cảnh tìm hiểu thân phận hắc y yêu giả vẫn chưa có hồi âm, nếu cả ta cũng ly khai thì khó có thể nói Thập Bát có bị cái gì loạn thất bát tao nào khác theo dõi không. . .còn có vị cữu cữu yêu quái kia của hắn nữa.

. . .Ân, cứ để hắn trở lại yêu giới, để nương thân khủng bố này của hắn trông nom mới là thượng sách.

Nghĩ như vậy, Ngao Ly lập tức lấy lại gương mặt tươi cười ngọt ngào trưng ra.

“Nhân gian đều nói hủy đi một gian miếu chứ đừng hủy đi một đoan duyên, bá. . .Khụ, Thập Bát nương, người hà tất phải chia rẽ tiểu Thất nhà ta cùng Thập Bát chứ, bọn họ thật sự là lưỡng tình tương duyệt, hơn nữa bây giờ Thập Bát cũng đã là người của Ngao gia nhà chúng ta. . .”

Hồng Ngọc lãnh thanh hừ một tiếng “Là nhà Ngao gia các người? Các người có lệnh phụ mẫu, lời mai mối rồi sao? Nạp thái, nạp ngôn, vấn danh, nạp chinh, các ngươi đã làm cái nào rồi a? Hanh! Đừng tưởng ấy ấy với một lần là tự ý quyết định Thập Bát nhà ta phải đi theo Thất đệ cái gì đó nhà ngươi ~~ Nói cho ngươi biết, đừng có nằm mơ đẹp như vậy ~ ở yêu giới chúng ta, loại chuyện này chỉ là muỗi! Thập Bát chúng ta vẫn có thể tìm được một nhà tốt như thường!”

Ngao Ly năm ngón xiết đến mức kêu rắc rắc, trong lòng cuồng hô a a a a a, thật muốn đánh cho nàng ta một cái a a a!!

Đương nhiên, y chỉ có thể tưởng trong lòng. . .một quyền mà đấm qua, hậu quả thiết tưởng không kham nổi a.

Ngao Ly trong lòng phun máu ngoài mặt tươi cười “Mấy cái kia không thành vấn đề, người thấy như vậy được không. Sơ bát tháng sau là hoàng đạo cát nhân, trăm năm khó cầu, đến lúc đó Thất đệ ta nhất định mang theo lễ hỏi cùng bà mối đến yêu giới đường đường chính chính đề thân với Thập bát, còn nạp thải nạp ngôn vấn danh nạp chinh này kia, những trình tự đó tất nhiên cũng sẽ không thiếu, nhất định phải khiến hôn sự này tổ chức một cách danh chính ngôn thuận, nở mày nở mặt, thế nào?”

Hồng Ngọc khẽ nhếch môi “Chỉ như vậy không được, ta muốn phụ thân các ngươi tự mình đến cửa cùng ta hội thân gia!”

Phải biết rằng yêu cầu này là phi thường khó khăn, yêu khắp yêu giới ai ai cũng biết lão Long Quân thường trú thiên hà, cơ hồ đã bất hạ phàm doanh sự, những việc lớn nhỏ lúc thường đều giao cho chín nhi tử của mình làm.

Yêu cầu thế này vừa nghe đã biết là làm khó dễ người ta, lại không ngờ Ngao Ly nghe xong, một chút cũng không thèm do dự vỗ ngực, miệng nói, không thành vấn đề! Không phải chỉ là tìm cha ta thôi sao! Không thành vấn đề! Không thành vấn đề! Người cứ ở Hồ gia chờ, sơ bát tháng sau, cha ta cùng tiểu Thất nhật định mang lễ hỏi đến nhà đề thân!

Có người hỏi, Ngao Ly sao lại đáp ứng sảng khoái như vậy a, y như thế nào mà nắm chắc có thể mời được lão Long Quân nha?

Y không nắm chắc. . . Vị cha kia của y, bên ngoài nhìn vào đều tưởng lão bế quan thanh tu vô vi ở thiên hà , kỳ thật mấy trăm năm trước đã hạ phàm mà vân du đến nơi nào chẳng rõ nữa. Bản thân Ngao Ly cũng đã mấy trăm năm rồi không gặp lão Long Quân.

Bất quá, Ngao Ly linh ky nhất động nghĩ, nhân gian không phải có câu trường huynh vi phụ sao, vị đại ca kia của hắn mỗi ngày đều ngốc hồ hồ đặc biệt thích nào nhiệt vô cùng. Chỉ cần nói với hắn, khi nào tiểu Thất thành thân, ngươi có thể đem mấy khúc tử này kia nọ mà ngươi biết từ đầu tới cuối, toàn bộ thổi một lượt, khẳng định hắn sẽ mừng rỡ mà thí điên thí điên lao tớii, đến lúc đó sự gì mà không thành nữa ~~~

A nha nha ~~~ ta thật sự là thông minh a ~~~ Ngao Ly không khỏi thầm khen chính mình, bàn bàn xong xuôi hôn sự của tiểu Thất, lại có thể bảo hộ Thập Bát được an toàn ~ ta thật sự là thiên tài a~

Còn Hồng Ngọc, hiện tại đã trộm cười to ở trong lòng rồi nha ~ đây là nương gia cùng ba gia giao phong lần đầu tiên a! Quyết định kết hôn rồi, sau này nhi tử nhà mình có chịu khi dễ hay không, có quyền chủ động hay không chính là lúc này quyết định a~ Không thể chịu thua ~ có yêu cầu phải nói ~ nghĩ đến sơ bát tháng sau, hai vị Long Quân phải đến yêu giới tìm mình mà đề thân với Thập Bát ~~ mặt mũi có thừa!!!!!

Tuy rằng vẫn còn lo lắng, nhưng hài tử ngốc Thập Bát hiện tại đã toàn tâm toàn dạ mà đặt lòng vào cái gì tiểu Thất kia. . .Tương lai cho dù mình có lựa người nào hảo hơn nữa, chắc chắn cũng sẽ không gật đầu đồng ý. . .

Mà nói đi nói lại, trên đời này làm gì còn phu tế nào tốt hơn so với Long Quân mà tuyển chứ. . .

Ai. . .

Trong lòng rối rắm như tơ vò, ngoài mặt vẫn là thái độ lạnh như băng. Hồ Hồng Ngọc gật gù “Vậy được, lấy sơ bát tháng sau làm ước định, nếu lúc đó các người thất ước, ta sẽ gả Thập Bát cho nhà người khác ~! Phải biết nhi tử nhà ta không phải hàng ế ~~~~”

Hoàn toàn không có suy tính sâu xa để mà triền đấu cùng lão nương với Ngũ Long Quân, đứng bên cạnh xem nửa ngày trời cuối cùng cũng được nhắc tới, Hồ Thập Bát thần tình hắc tuyến : Nương. . .nhi tử của người tại yêu giới rõ ràng là cái sản phẩm bán ế không ai mua thì có. . .

______________________

Giáng hà chi uyên : vực Giáng hà (sông Giáng) ~~

khoách âm lạt bá : loa phóng đại

tặc nhãn thử nhãn : mắt trộm mắt chuột, toàn mắt gian xảo

Tam thi thần bạo khiêu : tam thi thần cũng phải bạo khiêu (nhịp đập mạnh)

Trong phép luyện đạo, Tam Thi Thần là 3 con quỉ, trấn tại thượng tiêu, trung tiêu và hạ tiêu. Chúng trấn ba cửa ải ấy để cho Thần và Khí không được giao thông với Càn Khôn thăng giáng. Người luyện đạo phải tịnh tâm thiền định để kềm chế Tam Thi Thần mà khai thông tam tiêu cùng cửu khiếu thì mới đắc đạo được

đại khái tam thi thần là ba con quỷ gây ra cơn tức của người ta, nó bạo khiêu tức là bó tay rồi~~

Nạp thái, nạp ngôn, vấn danh, nạp chinh : đưa lễ, chấp nhận, ăn hỏi, đưa dâu = =|| đại khái k hiểu sao cái này nó khác với mấy cái trình tự trên google mà mình kiếm được. . . chắc yêu khác người

Sơ bát : = =||| sau bao vất vả thì bạn hiểu đại khái là mùng tám, tính bằng kinh dịch là ngày tốt~~~

bất hạ phàm doanh sự : đại khái là không hạ phàm để quản sự gì nữa

linh ky nhất động : đại khái là lanh trí suy nghĩ, chợt lóe ra ý hay

trường huynh vi phụ : huynh trưởng cũng như cha

nương gia / ba gia : nhà gái/nhà trai

giao phong : giao phong; giao chiến; đánh nhau; bắn nhau; nổ súng; thi đấu