Tắm rửa xong, Đỗ Hàng đem Tiểu Tiện ôm đến giường trong phòng ngủ, nhẹ nhàng liếm phần da có hai chữ kia.

“Khi nào thì xăm? Cậu cũng không phải tiểu lưu manh, xăm cái gì a? Cậu không phải sợ đau nhất sao? Này da đều sưng hết lên rồi.”

Tiểu Tiện thẳng đứng dậy, nhìn đến mắt hắn tràn đầy đau lòng, trong lòng ngọt tư tư. Cho dù dau, cũng đáng!

“Ngày hôm qua xăm, em nghĩ cho anh chút kinh hỉ thôi.”

“Vậy vừa rồi sao lại muốn dấu?”

“Em sợ anh mắng.”

“Biết rõ tôi sẽ mắng cậu còn đi xăm hình?”

“Kia ……. Em đi tẩy mất ……”

“Đừng tẩy mất.” Đỗ Hàng hôn hôn cái miệng nhỏ, “ Cứ như vậy được rồi. Cậu về sau không thể tùy tiện trèo tường.”