Loay hoay cũng sắp tới cuối tuần, Y Na nhận được cuộc gọi của Âu Dương Hàn Thiên gọi đến. Lúc đầu không muốn nhấc máy nhưng đành phải bắt máy.

"Nghe." Y Na đang dự hội chẩn nên đành kêu bác sĩ Minh dừng lại vài phút rồi ra ngoài.

"Tối nay tôi qua đón em đến nhà ba mẹ ăn tối."

Âu Dương Hàn Thiên tháo đôi kính màu trắng trong suốt xuống, anh nhìn ra ngoài cửa kính nở nụ cười hài hòa: "Tôi biết là chúng ta đã là vợ chồng trên giấy tờ nhưng mà còn phải ăn tối với gia đình chồng nữa."

Phải rồi hôm thứ 2 đầu tuần, cô đã xin nghỉ buổi sáng để đi đăng ký kết hôn. Tưởng là sẽ hết nhưng không ngờ hôm nay lại phải qua nhà ba mẹ chồng ăn cơm tối.

"Được rồi, tối anh tới đón đi. Giờ tôi đang hội chẩn có gì gọi sau."

Khóe môi Âu Dương Hàn Thiên cong lên, nhu mì nói với cô: "5h chiều anh sẽ tới đón em."

"Ừm."

Cúp máy bước vào phòng, Y Na gật đầu bác sĩ Minh tiếp tục phần lúc nãy. Nhưng trong đầu cô bây giờ chẳng tập trung được gì chỉ lo nghĩ tối nay sẽ như thế nào nữa.

Liền nhắn tin nhóm nào đó trên Wechat, gương mặt vừa cười vừa nhăn khiến ai cũng hướng mắt nhìn cô. Thấy vậy, Y Na đứng dậy nói: "Tôi sẽ đảm nhận ca mổ này thay cho bác sĩ Chu đây!! Hôm nay tới đây thôi, tôi có việc."

Mọi người liền ngạc nhiên khi thấy cô nói vậy, dù sao thì ca mổ này có hơi khó nhưng đưa vào tay Y Na lại trở nên dễ dàng.

Về phòng làm việc, Y Na mở máy tính lên nhìn vào trang web "Luxury".

- Ngu Thường Hi: Chuyện ăn tối với ba mẹ chồng đơn giản mà!! Họ hỏi gì thì trả lời thôi nhưng mà đừng ăn nhiều quá đấy.

- Y Na: Không ăn nhiều???? Một ngày 5 ca mổ có khi lên 8 ca mà không ăn nhiều sao chịu được chứ.

- Vũ Gia: Cậu làm việc khoa ngoại mà sao lại nhận nhiều ca mổ chứ, chuyển qua khoa nào nhẹ nhàng hơn đi còn không nghỉ việc qua Anh làm Giám đốc điều hành cho CTY mình.

- Liễu Huệ Di: Tự dưng nguyên nhóm đang bên Anh có mình cậu về nước đi làm bác sĩ.

- Vũ Gia: Chán thiệt chứ!! Gương mặt bad girl như Y Na mà lại đi làm bác sĩ thì có hơi phí quá hong?

- Khả Vy: Haizzz mình thấy cũng đúng đó Y Na. Ở chung với cậu mà mình thấy mệt dùm đó.

Y Na đọc xong tin nhắn liền cười thành tiếng, bác sĩ chỉ là nghề phụ còn nghề chính thì chính là quẹt thẻ và suốt ngày ở club.

- Y Na: Các cậu muốn tớ nghỉ làm bác sĩ sao?

Cả nhóm đều nhắn "Đồng ý", khá là bất ngờ ai cũng ủng hộ cô nghỉ việc. Cũng đúng, đã phụ nữ có chồng rồi thì giờ chỉ việc ở nhà, đi spa chăm sóc body và đi du lịch mới phải chứ.

Cất điện thoại vô túi, Y Na thay bộ đồ khác đi ra ngoài. Chu Tử Hạ thấy cô từ phòng làm việc bước ra liền đi tới trước mặt.

"Trưởng khoa Y nay cô tan làm sớm sao?" Chu Tử Hạ thấy cô đã thay bộ đồ tự do, đeo thêm chiếc túi Dior Book Tote trên tay.

Y Na đóng đóng cửa phòng và tắt hoạt động của làm việc: "Có việc nên về sớm."

Chu Tử Hạ nghe vậy cũng không nói gì liền chào cô rồi về phòng làm việc.

.........

Tại TTTM Bắc Nhị.

Lần đầu cô đi mua sắm một mình đúng là quá cô đơn, chẳng có vệ sĩ hay ai đi theo xách đồ dùm. Y Na bước vào cửa tiệm túi xách ngó một lượt, đều là những mẫu cô đã có chỉ có vài BST mới ra mắt. Nhân viên thấy cô ăn mặc trên người cũng không phải dạng vừa nên liền đi đằng sau cô.

"Dạ bên cửa hàng có mấy mẫu mới vừa về hôm qua, chị có muốn xem không ạ!"

Y Na gật đầu, điện thoại trong túi áo cô đổ chuông lên. Cô chỉ vô chiếc túi được đặt trước cửa và chiếc ví kế bên sau đó dặn nhân viên thanh toán.

"Alo." Y Na ngồi xuống ghế trong cửa hàng bắt máy.

"Em đang ở đâu? Anh hỏi bệnh viện thì họ bảo em đã tan làm lúc xế chiều." Âu Dương Hàn Thiên bước ra khỏi CTY nhận chìa khóa xe từ trợ lý.

"TTTM Bắc Nhị."

Bỗng có 2 cô gái chảnh chọe từ đâu xuất hiện đứng trước mặt cô, giọng điệu chẳng khác nào mấy đứa khinh bỉ: "Ôi chời ai đây?? Chẳng phải luôn đi ăn bám tiền trai lúc còn học cấp 3 sao. Nay lại đến cửa hàng hiệu mua đồ vậy. Đúng là thứ nghèo nàn."

Y Na nhếch khóe môi, tắt máy. Bên kia Âu Dương Hàn Thiên cũng chẳng khác gì khi nghe được giọng của cô gái kia đang nói đến ai. Y Na cất điện thoại vào túi, ngẩng đầu nhìn 2 người con gái trước mặt đứng dậy.

"Ồ 2 vị tiểu thư... nghèo. Lâu rồi không gặp." Y Na khoanh tay nhìn 2 người đó từ trên xuống đều là hàng nhái.

Cô gái mặc chiếc váy ôm sát nghe Y Na nói xong liền dơ tay định tát cô nhưng đã bị Y Na nắm kịp thời.

"Muốn tát tao? Mày chưa đủ tầm đâu." Y Na tiến đến quầy thanh toán tiền.

"Yaaa cái điếm kia!!! Mày biết tao là ai không? Đại tiểu thư nhà họ Cẩn còn đây là đại tiểu thư nhà họ Đoàn. Hôm nay mày tới số rồi đó, gia đình tao sẽ cho nhà mày xuống tận cùng của cực khổ."

Y Na xoay người lại nhìn Cẩn Du và Đoàn Tiểu Hinh cười lớn rồi tắt nụ cười đó bằng ánh mắt lạnh băng nhìn 2 người.

"Cứ việc, à... nếu làm cho nhà tao tận cùng cực khổ được thì tát tao. Còn không làm được thì tao sẽ tát 2 đứa mày mỗi đứa 100 cái tát mỗi bên." Y Na nhấn mạnh từng chữ một.

Cẩn Du cười khinh nhìn Y Na: "Mày ảo tưởng à?! Hay coi phim truyện nhiều quá."

Nhân viên thấy ngày càng không ổn liền chuẩn bị lách đi, Y Na lấy trong túi chiếc thẻ đen đưa cho nhân viên thanh toán. Đoàn Tiểu Hinh nhìn Y Na đưa tấm thẻ đen ra thì ngạc nhiên.

"Chắc là thẻ giả."

Nhân viên nhận lấy thẻ thanh toán quẹt, Cẩn Du và Đoàn Tiểu Hy đứng im không nói lời nào. Y Na quay sang tỏ ra vẻ mặt thất vọng: "Ối thẻ giả mà quẹt được nè!! Yaaa đừng có dùng cái giọng đó nói chuyện trước mặt tao."

Nhận lấy túi đồ từ tay nhân viên, không quên gửi lời đến Cẩn Du và Đoàn Tiểu Hy.

"Nhớ câu hồi nãy: Làm cho nhà tao tận cùng khốn khổ được thì tát tao còn không được thì tao tát lại tụi mày 100 cái mỗi bên còn, à... đúng rồi còn có quà miễn phí nữa đó. Coi như là lời hẹn trước."

Đây là câu nói của ác quỷ báo hiệu cho cái chết sắp đến mới đúng. Cẩn Du không tin vào mắt mình được là câu nói này mang nhiều phần thiệt hại đến mình chứ không phải thắng lợi.

"Rốt cuộc cậu ta là gì vậy chứ!?"