Ngày 09 tháng 04 năm 2016, thứ Bảy, thời tiết: Trời trong không mây.

Tuy hôm nay là thứ Bảy nhưng lao động là vinh quang, ngài Tiền chăm chỉ mới sáng sớm đã tới đơn vị tăng ca.

Trước khi đi làm, anh ấy cực đáng ghét nấu canh trứng hải sản, nhưng phần của tôi lại không có hải sản.

Tôi: Em cũng muốn ăn tôm!

Ngài Tiền: Em ăn xong nhớ uống thuốc.

Tôi: Em nói em muốn ăn tôm.

Ngài Tiền: Em chỉ có thể ăn trứng.

Tôi: Ăn trứng gì đó nghe đen tối quá chừng ~ Một người trong sáng như em không chịu nổi đâu ~ [Che mặt]

Ngài Tiền: Chuyện em có trong sáng hay không, tốt hơn hết là em hãy xóa hết mấy từ ngữ liên quan trong lịch sử trò chuyện QQ rồi hãy bàn với anh.

Tôi: ┭┮﹏┭┮

Tiễn chân ngài Tiền mới sáng ra mà miệng lưỡi đã bén ngót, tôi rửa chén xong, nằm ườn trên sô pha, âm thầm quan sát hai con mèo cũng vừa ăn no kềnh nằm trên sô pha.

Sau đó… Tôi bị thồn cơm chó ngay lập tức.

Giờ này khắc này, Đệ Đệ mới ăn sáng xong, mặt mày thỏa mãn nằm ngửa trên sô pha, híp mắt vô cùng hưởng thụ, thỉnh thoảng lại ngáy khe khẽ.

Còn Gạo Nếp đang ngồi xổm cạnh nó, cẩn thận liếm lông cho nó, trông cũng hết sức hưởng thụ, còn thuận thế ngoe nguẩy cái đuôi của mình để khiêu khích Đệ Đệ vươn móng bắt lấy.

Không sai, Đệ Đệ nhà tôi là một con mèo đực bảy tháng tuổi đã thành niên.

Đồ tới duỗi tay, cơm tới há miệng.

Mèo là loài vừa sinh ra đã có kỹ năng liếm lông, nhưng đến lượt nó lại thoái hóa đến mức chỉ biết liếm móng.

Những chỗ còn lại đều do Gạo Nếp phụ trách.

Còn Gạo Nếp thì lại là một anh công si tình siêng năng, sáng nào chuyện đầu tiên nó làm cũng là liếm lông cho Đệ Đệ.

PS: Chuyện này cũng chẳng trong sáng gì cho cam, nhìn từ góc độ hai con mèo thoải mái “anh cho em nhận”, ngược lại thật vô cùng mờ ám.

Nói chung là, bạn trẻ Gạo Nếp rất chịu thương chịu khó, nhưng lần nào liếm cũng chạm trúng bộ phận nhạy cảm.

Là một fan chân chính của Đệ Đệ, Gạo Nếp không hề bỏ qua những chỗ cần được che mờ như chim non và hai trái trứng.

Nhưng Đệ Đệ là đứa rất kiêu ngạo lại hay thẹn thùng, nếu bị liếm trúng sẽ nổi bão ngay.

Sau đó, chúng ta sẽ thấy cảnh một con mèo lông ngắn Mỹ nhỏ xíu, nổi giận đùng đùng đạp lên người con mèo bự lông vàng có vằn, trước tiên quất nó một cái rồi vươn cao đầu ngạo nghễ meo một tiếng.

Đệ Đệ: Đồ lưu manh! Đánh chết anh! ╭(╯^╰)╮

Gạo Nếp: Ôi chao ~ Phải nuôi mập hơn mới được ~(*/ω*)

Cuộc chiến đơn phương từ phía Đệ Đệ, dưới sự dung túng của Gạo Nếp đã nhanh chóng kết thúc.

Nhìn hai chúng nó ôm nhau ngủ cực kỳ thân mật, tôi dời mắt đi, mở điện thoại ra.

Trong nhóm chat Chủ nhân vạn tuế.

Bạn qua mạng 1: Vi Nhi nhà tôi (giống Bangladesh) đẹp quá! [Ảnh chụp] [Ảnh chụp]

Tôi: Mắt không to như Đệ Đệ với Gạo Nếp.

Bạn qua mạng 2: Sóc nhà tôi (giống Scotland) có mắt to này.

Tôi: Mặt không nhỏ như Đệ Đệ với Gạo Nếp.

Bạn qua mạng 3: Muốn mặt nhỏ hãy nhìn Mao Cầu đi (giống Xiêm La).

Tôi: Chỉ số thông minh không cao bằng Đệ Đệ với Gạo Nếp.

Bạn qua mạng 4: Tiểu Hắc (giống mèo vườn Trung Hoa) cũng có chỉ số thông minh cao!

Tôi: Nó có đẹp như Đệ Đệ với Gạo Nếp nhà tôi không, có mắt to, mặt nhỏ không? [Ảnh chụp] [Ảnh chụp] [Ảnh chụp]

Bạn qua mạng 1,2,3: Đệt mợ! Nghỉ chơi! (╯‵□′)╯︵┻━┻

Thắng nhẹ một ván! (*^__^*)

Tâm trạng vô cùng tốt, tôi tiện tay vuốt ve hai con mèo đang ngủ, kết quả là bị Đệ Đệ bất mãn đá một cái và Gạo Nếp liếc nhìn đầy vẻ quan tâm.

Tìm góc đẹp chụp một bức ảnh, tôi gửi cho ngài Tiền.

Tôi: Mau nhìn Đệ Đệ và Gạo Nếp của chúng ta nào ~ Đúng là đẹp như tranh [Ảnh chụp] [Ảnh chụp]

Ngài Tiền: Ờ, cũng được.

Tôi: Chỉ là cũng được? Không còn gì khác? Anh yêu à, vốn từ của anh thật nghèo nàn.

Ngài Tiền: …

Tôi: Sao hả sao hả? Anh có ý kiến với em? Mèo nhà mình đẹp nao lòng người, xinh xắn nền nã, là vưu vật hiếm có khó tìm trên Tiên giới, cho dù dùng một vạn từ cũng không thể miêu tả nổi.

Ngài Tiền: Vợ à, hôm nay em viết văn chưa?

Tôi: _(:зゝ∠)_

Đột nhiên muốn lơ đẹp anh ấy thì phải làm sao đây? Haiz~

~ HẾT CHƯƠNG 2 ~.